Những tảng đá nặng tới 300kg biết di chuyển trên lòng hồ khô ở Thung lũng Chết, California đã khiến nhiều nhà khoa học băn khoăn đi tìm lời giải đáp. Người ta tin rằng hiện tượng này là do bàn tay của những năng lực siêu nhiên tạo ra?
Những hòn đá lớn nhỏ tự di chuyển trên hồ Racetrack
Death Valley – thung lũng chết trải dài trên 136,2km và có diện tích 7.800km2, có độ sâu 86m dưới mực nước biển, nằm gần biên giới bang California và Nevada, toạ lạc ở nơi thấp nhất, khô nhất và nóng nhất Bắc Mỹ.
Một viên đá tự di chuyển trong quãng đường khá dài. (Ảnh: Wikipedia)
Ở Death Valley, hầu như quanh năm không có một giọt mưa và có tới 6 tuần trong năm nhiệt độ lên tới trên 40 độ C, nhiệt độ nóng kỷ lục là 56,7°C. Mùa Hè năm 2001, trong 154 ngày liên tục, nhiệt độ ở Thung lũng Chết luôn trên 38 độ C. Nhiệt độ cao nhất đo được ở “thung lũng Chết” là 56,7 độ C vào ngày 10/7/1913.
Những hòn đá lớn nhỏ (có hòn đá nặng tới 320kg) có khả năng tự di chuyển trên hồ Racetrack và để lại phía sau những vệt dài trên nền đất nứt nẻ.
Trong khoảng thời gian từ ngày 4 -20/12/2013, camera của các nhà nghiên cứu đã ghi lại chuyển động của những viên đá trong timelapse. Trong video dài một phút, những viên đá “trượt” từ 3 đến 5 mét. Một số tảng đá theo dõi đã di chuyển đến 224 mét trong khoảng thời gian từ tháng 12/2013 đến tháng 1/ 2014.
Điều này càng làm tăng thêm vẻ huyền bí của chúng và người ta tin rằng hiện tượng này là do bàn tay của những năng lực siêu nhiên tạo ra.
Thung lũng Chết nhìn từ Tàu con thoi Columbia vào tháng 10 năm 1995. (Ảnh: Wikipedia)
Theo quan sát, dù có hình dạng và khối lượng tương tự nhau nhưng các hòn đá đều có lộ trình riêng, có hòn rẽ trái, hòn rẽ phải, đi theo hình lượn sóng, và trượt lướt những quãng đường dài ngắn khác nhau. Thậm chí có những khối đá đã “đi” một quãng đường dài đến 450m so với ban đầu, và mất từ 2-5 năm cho việc di chuyển này.
Trong suốt nhiều thập kỷ, mọi nỗ lực giải thích hiện tượng những viên đá “biết đi” đều thất bại. Cho đến năm 2014, các nhà nghiên cứu tại Đại học California gồm có Richard Norris và anh họ của mình James Norris, đã công bố một nghiên cứu về hiện tượng này trên tạp chí PLOS ONE với những hình ảnh video ghi lại hiện tượng này.
Giải thích nguyên nhân
Có nhiều giả thuyết cho rằng các hòn đá có thể tự di chuyển là nhờ lốc xoáy, cuồng phong hoặc những mảng tảo trơn trượt, nhưng không có ai từng được chứng kiến cảnh tượng tự đi này. Mọi người chỉ có thể trông thấy là sự sai lệch vị trí cùng những đường trượt dài trên nền đất khô cằn.
Các nhà nghiên cứu kết luận rằng hiện tượng phụ thuộc vào mưa, gió và nhiệt độ thấp. Những tảng đá di chuyển khi một lớp băng dày từ 3 đến 6mm vỡ ra với sức gió không vượt quá 5 m/s.
Nếu nó dày hơn, băng sẽ không nổi trên nước lỏng. Khi bị gió làm dịch chuyển, chúng đẩy các tảng đá khác nhau với tốc độ từ 2 đến 5 m/s.
Do đó, quỹ đạo của những viên đá được xác định bởi hướng và tốc độ của gió, ngoài ra còn có nước lỏng bên dưới lớp băng mỏng. Điều đáng nhớ là hiện tượng xảy ra ở một trong những nơi nóng nhất trên hành tinh, vì vậy sự kết hợp của những yếu tố này là rất hiếm.
Những viên đá này chỉ di chuyển 2 hoặc 3 năm một lần, nhưng dấu vết do chúng để lại có thể nằm trong lòng đất đến 4 năm. Ngay cả khi có một lời giải thích khoa học tiết lộ bí ẩn, nhưng kết quả này vẫn không thuyết phục được nhiều người, họ vẫn truyền tai nhau những giả thuyết bí ẩn liêu trai về những hòn đá biết đi tại thung lũng chết.
Nguồn: NTDVN