Phần II: Tấm bản đồ
Trong đầu tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ông phù thủy lúc này. Sau khi làm đám ma cho ông chú và bà thím của tôi xong, tôi trở về nhà lấy 1 chút lương thực , nước uống và khẩu súng đi rừng của tôi, tiện thể tôi cẩm theo lửa và 1 chút tỏi khô. Đề phòng như lần trước tôi vào rừng bị mấy con ma trêu trọc, lần này mà bị bọn ma quỷ kia trêu ghẹo nữa thì tôi cho luôn 1 chùm tỏi vào cho kinh hồn bạt vía mà chạy mất.
Theo con đường mòn cũ tôi lại vào rừng, đi qua 2 quả núi cao trùng điệp , đầu gối và lưng tôi cảm thấy đau và mỏi mệt, Hình như lần này tôi không đi đúng hướng như lần trước thì phải, lần trước qua 2 quả núi là tôi đã nhìn thấy 1 khu rừng rậm rạp , nhưng lần này tôi vẫn đang loanh quanh bên những tảng đá khổng lồ, tôi ngồi dựa mình dưới gốc cây để nghỉ ngơi, nhưng vừa tựa cái lưng xuống gốc cây ngửa mặt lên trời thì thấy mây đen bao trùm những hạt mưa lất phất rơi xuông khuân mặt tôi, tôi lầm bẩm:
Trời không cho mình yên , ngôi nghỉ 1 tý cũng không cho , rồi đi tìm 1 chỗ để trú mưa, nhìn trời mây đen nghịt nhìn cũng biết là sẽ có mưa to rồi, phải tìm 1 ít củi khổ đốt và tìm cái hang nào mà chui vào đấy mất thôi, chứ trời thế này mưa kéo dài và nặng hạt lắm. Tôi đi xuống bên phải quả núi, ở chỗ đó trũng sâu xuống có 1 tảng đá chìa hẳn ra như cái mái hiên nhà vậy, nơi đây có thể cho tôi chui vào trú mưa được. tôi kiếm thêm 1 chút củi khô đem vào chỗ cái hang đó, vửa mới châm lửa đốt đống củi khô thì trời ầm ập những cơn mưa rào như trút nước, ngồi 1 mình trong cái hang tôi ngước măt lên quan sát cái tảng đá bên trên mình, trong ánh lửa bập bùng tôi nhìn thấy 1 con thú kỳ lạ được khắc lên trên tảng đá ấy, tôi lấy cây củi đang cháy giơ sát lại nhìn cho kỹ .
Đó là 1 con thú đầu rồng nhưng thân lại giống 1 con hổ. và quái dị hơn là nó có rất nhiều chân như chân của những loài nhện vậy, những chi tiết này được khắc họa hết sức cung phu và nhìn như đã rất lâu đời rồi thì phải, tôi lại giơ cây củi khô lên sát mép bên phải cái hang thấy có 1 dòng chữ cổ, nhìn thì tôi chẳng biết đó là gì. Ngoài trời mưa càng to hơn, nước bên trên đỉnh núi chảy mạnh hơn về phía cái hang nơi tôi đang đứng, tôi lẩm bẩm chửi:
Mẹ kiếp, chọn được cái hang để trú mà ông trời cũng đuổi .. nhất quyết không cho mình ở lại cái chốn này chắc. nước mưa nhiều hơn chảy thành dòng làm cuốn trôi luôn đống củi tôi đốt , những cây củi khô vẫn cháy bên trên dòng nước chảy . nước chảy sâu vào bên trong hang động , tôi nhìn theo mà nghĩ: chẳng lẽ ở trong này lại có 1 cái hang mà người xưa đã xây dựng chăng, tôi quyết định cầm cây củi khô đang cháy trên tay đi sâu vào bên trong hang, qua cái khe đá nhỏ thì quả thực là tôi đã đứng sực người lại. ánh lửa bập bùng cháy làm tôi thấy tôi đang đứng trên 1 cái hang khổng lồ , thứ ánh sáng yếu ớt không làm sáng hẳn hết cái hang nhưng tôi cảm nhận đây là 1 cái hang quá sức tưởng tượng của tôi, ngay dưới chân tôi có những bậc thang đi xuống, vậy thì đây quả là 1 cái hang do con người tạo ra nên có những bậc đá đi xuống thế này rồi, tôi cầm bó củi đang cháy thẳng bước đi xuống , vừa đi 1 đoạn thì bỗng nhiên có thứ gì đó bay ngang qua mặt , tôi lấy tay che đầu lại, trong khoảng khắc tôi nhận ra đó hình như là 1 con chim thôi, không có gì đáng sợ cả.tôi lẩm bẩm : Tao cho mày ăn 1 viên đạn thì nằm luôn dưới nền chứ còn bay được mà dọa tao nữa ah.
Vừa mới dứt lời thì bỗng nhiên tôi nghe thấy âm thanh gì đó cứ dần dần vang vẳng, càng lúc càng to mà càng thấy gần tôi hơn, tôi cố giơ cây củi đang cháy ra xa để quan sát, trong bóng tối mờ ảo tôi nhìn rõ 1 một cái 1 khuân mặt người đầy lông lá đang lao tới tôi, quá kinh hãi tôi nằm rạp xuống bậc thang, giơ cái cây củi khô lên để xua đuổi, vừa giơ lên tôi lại thấy hàng trăm khuân mặt đầy lông lá lao tới , tôi lẩm bẩm: cái gì thế này, rồi rút khẩu súng sau lưng bắn 1 phát:” Đoàng” . tiếng súng vừa dứt thì tôi nghe thấy tiếng “ BỘP” ngay sát chân tôi, trong ánh lửa tôi phát hiện đó là những con dơi mặt người, nhìn khuân mặt của nó thì chẳng khác gì khuân mặt của những người tối cổ cả. nhưng những con dơi ở đây thì quá to so với kích cỡ bình thường. chẳng biết là chúng là loài dơi gì mà to đến thế hoặc trong cái hang này có gì cho chúng ăn làm cho chúng phát triển to hơn so với kích cỡ bình thường, Sau tiếng đạn của tôi bọn dơi kia dường như cũng như biết sự lợi hại của khẩu súng tôi đang cầm nên bay hết vào trong bóng tối nơi cuối hang.
Tôi đi sâu hơn vào trong, hết những bậc thang tôi xuống 1 nền hang khá bằng phẳng , tôi cầm cây củi đang cháy soi xung quanh hang động, tôi vừa giơ sát lại vách hang thì giật bắn người, trong ánh sáng tôi nhìn thấy có người treo lơ lủng trên vách hang, tôi lấy hết dũng cảm soi lại 1 lần nữa, cố gắng quan sát thì ra đó chỉ là 1 bức tranh được khắc trên vách đá phẳng, nhưng nhìn nó quả thực là quá chân thật làm tôi cứ tưởng thật, tôi soi sang bên quanh hang thì có vô vàn những bức tranh kỳ quái hơn, có bức tranh 1 người đang bị 1 lũ đầu trâu mặt ngựa đang ăn thịt, có bức thì khắc cảnh tượng những con quỷ đang vây bắt 1 người, xung quanh đâu đâu cũng thấy toàn những hình thù dị hợm làm tôi sởn cả da gà,
Đang cầm cây củi soi qua bên phía trước hang thì trong phía cuối hang , nơi bóng tối vẫn bao trùm tôi thấy có 2 viên ngọc đang chiếu sáng, xanh lè, tôi cố gắng nhìn thật kỹ thì bỗng nghe thấy tiếng gì đó… tiếng “ Phì phì” càng tiến sát lại tôi thì 2 viên ngọc ấy cũng tiến sát lại. trong ánh lửa tôi lờ mờ nhìn thấy 1 cái đầu gì đó từ từ xuất hiện. Cha mẹ ơi đó chẳng phải là 2 viên ngọc mà là 2 mắt của con trăn khổng lồ này, tôi giật mình lùi lại phía sau.
Tôi lẩm bẩm nói: Sao trăn gì mà to thế, từ bé tới giờ chưa thấy loài trăn nào to đến vậy, sao giờ lại xuất hiện ở đây, phen này chắc chết làm mồi cho con trăn này thôi. Bỗng nhiên trong đầu tôi nghĩ đó là hồn ma đang trêu tôi, giống như con thỏ to kia vậy, tôi đứng lại cười lớn: Ông biết mày là cái gì rồi nhé, lần này tao sẽ cho mày biết,. Nói xong tôi cầm lấy dây tỏi trong người ra ném trúng vào đầu nó, nhưng con trăn ấy chẳng hề biến hình như tôi nghĩ nó vẫn đang nhe đôi răng nanh nhọn dài tiến về phía tôi, Tôi lẩm bẩm: Không phải là hồn ma mà là trăn thật. Mẹ ơi cứu con….
Tôi lấy hết điềm tĩnh giơ khẩu súng lên trước mắt, nhắm vào đầu con trăn kia. Đoàng ‘’ Viên đạn bay vù tới xuyên 1 mảng thịt bên cổ con trăn, nhưng chẳng nhằm nhò gì so với kích thước của nó cả. Con trăn hung hăng hơn nó lao tới bổ lấy tôi, tôi nhảy qua 1 bên khiến con trăn bổ trúng vào 1 thân cây bên góc hang, nó văng cả cái cây ấy lên khung trung, nó như đang tức giận và đói mồi thì phải, liên tục quay sang bổ những phát thật mạnh vào người tôi.
Tôi biết là sẽ khó có thể hạ được con trăn này bằng súng tiểu ly này đâu. Lúc này là lúc cần tới bản lĩnh và kinh nghiệm bao nhiêu đi rừng của tôi, tôi vứt khẩu súng sang 1 bên để giảm trọng lượng và cả hành lý mang theo nữa, như thế sẽ giúp tôi di chuyển nhanh nhẹn hơn, con trăn lại lao tới bổ tiếp tục lấy tôi, tôi nhảy lên 1 tảng đá, trong đầu tôi đã có kế hoạch của mình, tôi lao nhanh lên phía trên tóm lấy những sợi sắn rừng . đúng lúc con trăn bổ tới làm vỡ toang mấy tảng đá chân tôi đứng, đúng là sức mạnh quá ghê gớm , tôi rút con dao trong người cắt những dây sắn mọc bên phía nóc hang động, những dây sắn to và dài được tôi cắt xuống. với những loài trăn không lên đọ sức với chúng, hãy buộc vào cổ chúng những sợi dây sắn rừng, chúng sẽ bị mùi của dây sắn làm mê hoặc và trở nên hiền lành, nằm im ngoan ngoãn, đó là kinh nghiệm và cũng là lời dạy của bố tôi khi đi rừng. bây giờ là lúc tôi áp dụng với con trăn này, tôi buộc 2 đầu sợi dây sắn vào.
Buộc thành hình tròn, đầu kia buộc dạng thắt nút, còn đầu kia nối dây sắn thật dài ra. Tôi đứng vào đầu dây đó để nhử con trăn lao tới tôi sẽ nhảy ra và cầm đầu dây còn lại rít thật mạnh, như thế sẽ thành công, con trăn lao tới tôi căn khoảng cách lao thật nhanh và túm lấy đầu dây sắn kéo thật mạnh, quả thật tôi đã buộc được cái dây sắn rừng vào cổ nó, con trăn vung người mạnh khiến tôi bị hất bay vào tảng đá, tôi nói: chẳng lẽ dây sắn không khống chế được trăn sao, vậy mình chết chắc rồi, con trăn lao tới chỗ tôi, Tôi nhắm mắt chờ cái chết tới thì bỗng nhiên con trăn nằm im dưới nền hang động. Tôi thở phảo . dường như bây giờ mùi dây sắn rừng mới làm con trăn bị mê hoặc. tôi chạy lại nhặt khẩu súng lên. ấn sát đầu con trăn kia mà bắn. Tôi lên đạn rồi Đoàng. 3 Viên đạn xuyên qua đầu con trăn.
Con trăn uốn mình , ngóc cao đầu rồi rơi bịch xuống đất. nhìn con trăn quá to làm tôi thấy tự đắc về bản thân mình. Tôi đi sâu vào cuối hang, nơi đây có 1 cái kệ bàn bằng đá, bên trên có 1 chiếc hộp cổ, tôi cố gắng soi kĩ chiếc hộp cổ ấy, bên ngoài khắc rất nhiều họa tiết kỳ quặc, tôi cố gắng mở cái hộp ấy nhưng không mở được, điên tiết quá tôi lấy khẩu súng làm 1 phát chiếc nắp bung ra trước mặt. trước mặt tôi bên trong là tấm da gì đó.
Tôi cầm nó lên mở ra xem thì đó là tấm bản đồ, nhưng sao chỉ có 1 nửa. 1 nửa kia dương như đã bị ai đó xé đi mất, tôi cũng chẳng biết tấm đồ đó vẽ về điều gì nữa. tôi cầm cây củi đi ra khỏi cái hang này càng sớm càng tốt, ở lại chẳng biết điều gì tiếp tục xảy ra nữa, hơn nữa nhiệm vụ của tôi đâu phải đi giết mấy con trăn và con dơi này đâu, tốt hơn là mau đi kiếm lão phù thủy hỏi xem chuyện gì đang xảy ra thì tốt hơn. Tôi lại tiếp tục băng qua đỉnh núi kế bên thì tới đúng khu rừng lần trước, tôi đi thẳng thì nhìn thấy lão phù thủy đang ngồi khoanh chân , mắt nhắm ngồi trước cửa động rồi.chưa kịp để tôi nói lão phù thủy đã nói trước: Cậu đến đây làm gì,
Tôi bỏ khẩu sung trên người xuống nói: Có một vài chuyện đang xảy ra chỗ chúng tôi. Tôi nghĩ nó có lien quan tới quỷ lửa nên muốn hỏi ông
Tôi nói luôn chuyện ông chú và bà thím bị chết 1 cách kỳ lạ, và cả cái từ “ Tử Huyệt Đạo Minh” là có ý nghĩa gì.
Ông phù thủy nghe tới 4 chữ ‘’ Tử Huyệt Đạo Minh” thì liền đứng phắt dậy nói: Thế không hay rồi , chỗ đó tiếp tục có người chết nữa rồi, mau cùng ta đi về nơi ấy, may ra còn cứu được người.
Tôi bực giọng: Chỉ vì đi tìm ông mà tôi lạc gần chết, tý nữa bị trăn xơi thịt , tôi rã rời cơ thể mới tới đây giờ ông bắt tôi trèo mấy quả núi đi về khéo tôi chết vì mệt mất.
Nói dứt lời tôi rút trong người tấm bản đồ đưa cho ông lão: đây tôi cho ông cái này ông nghiên cứu , trong thời gian ấy tôi được nghỉ ngơi. Ông cao siêu cho ông đấy. tôi nhìn cũng vô nghĩa. Tôi nằm dài ra phiến đá. Ông lão mở tấm bản đồ ra coi lại dựng tôi dây với giọng vô cùng ngạc nhiên. Cậu lấy cái này ở đâu. Làm sao cậu có được nó chứ. Tôi ngáp dài: Tôi cũng suýt chết đấy, tý nữa làm mồi cho trăn trong cái hang động quỷ quái ở bên kia quả núi kìa kìa.
Ông lão nhìn tôi : có vẻ cậu có duyên với việc đi tìm viên đại ngọc xanh đấy. Tôi nghe tới việc đi tìm viên đại ngọc xanh liền bật dậy : ông nói gì, tôi thà chết cũng không muốn đi , vừa này tôi đã khiếp sợ lắm rồi, đi tìm viên đại ngọc xanh còn khiếp khủng hơn thế này nhiều lắm, toàn ma quỷ canh gác. Tôi người trần mắt thịt làm sao mà qua mặt được bọn yêu ma quỷ quái đó
Ông lão cười: duyên trời đã định, dù cậu có muốn chối bỏ cũng không được đâu mà. Đây chính là nửa tấm bản đồ dẫn tới mật đạo mà bọn quỷ lửa đang cất dấu.
Tôi cười lớn: Nửa tấm bản đồ mà ông bảo tôi đi tìm sao. 1 nửa tấm thì khác gì không có
Ông lão nói: ngày xưa do sợ những phù thủy chân chính nói tên Minh Khải đã xé 1 nửa tấm bản đồ đem nguyền rủa vào những con quỷ lửa khác. Chỉ cần bây giờ để cho quỷ lửa nhập vào 3 người nhưng không cho chúng cướp đi mạng của 3 người đó thì nửa tấm bản đồ sẽ hiện lên mỗi phần ở ngực của mỗi người.
Tôi giật mình khi nhớ đến cậu bé lần trước bị quỷ nhập nhưng thoát chết được, trên ngực cậu ta quả thật có hình thù kỳ lạ that. Tôi vội lên tiếng:
Có phải hình thù nhìn giống chữ cổ không. Lão phù thủy nói: vậy là cậu đã thấy. tôi nói: đúng thế, chính tôi đã cứu cậu bé đó và phát hiện ra vết tram trên ngực cậu ấy.
Ông lão kéo tay tôi rồi nói: mau đi về nơi đó, cậu bé và những người xung quanh đó đang gặp nguy hiểm. Tử huyệt minh đạo kia chính là lời nguyền của quỷ lửa sẽ tiêu diệt những người ở đó … đây là mối họa lớn cũng chính là cơ hội để cho ta thu về nửa tấm bản đồ còn lại để đi tìm viên đại ngọc xanh ……
Tôi thở dài: giờ mà trèo qua mấy quả đồi kia để về chỗ tôi thì chắc tôi không đủ sức mất. vật lộn với con trăn hàng tiếng đồng hồ giờ chân tay rã rời rồi, không đi nổi
Ông lão đưa cho tôi 1 viên thuốc. đây cậu uống viên thuốc này vào , tôi sẽ có cách đưa cậu về.
Tôi hỏi: thuốc gì thế. Thuốc tăng thể lực hay sao vậy
Ông lão cười: Không. Thuốc này uống vào cậu sẽ chết 2 tiếng, tôi sẽ giữ hồn cậu 2 tiếng trong tay áo của tôi, xác của cậu tôi sẽ cho hồn ma khác nhập thể và cứ thế đi về nhà cậu. nhưng cậu sẽ tổn thọ đó
Tôi nghe thấy thê liền đứng phắt dậy: Tôi đùa đấy, tôi trai tráng mà, mệt vẫn đi được.
Ông lão cười: Thế còn chần chừ gì nữa mau về cứu người
Sau gần nửa ngày băng qua mấy quả núi tôi trở về ngôi nhà bà thím và ông chú, thắp cho 2 người mấy nén nhang rồi quay sang nói với ông lão: Chính chú thím tôi bị bọn quỷ lửa ám hại. Thím tôi còn bị bắt xác lên quả núi đối diện, treo lơ lửng ở đó,
Ông lão cằn nhằn: Người mất cũng đã mất, tôi muốn cậu tìm cho tôi cậu bé đã thoát chết
Tôi nói: thì cho tôi thắp mấy nén nhang đã sao. Ông đi bộ theo tôi , nhà thằng bé cách đây cũng không xa lắm đâu. Tôi dẫn ông lão đi tầm khoảng 1 km thì tới nhà cậu bé ấy , vừa mới tới cổng đã thấy rất nhiều người đúng xúm quanh sân. Hẳn có điều bất trắc ông lão chạy nhanh vào nhà thì thấy cậu bé đang nằm trên giường khuân mặt tái xanh, miệng sủi bọt trắng, chân tay đang lên những cơn co giật liên hoàn.
Ông lão liền nói lớn: Mau tránh xa , gọi tôi lấy cho lão 4 que hương cắm xunh quanh 4 góc giường. ông lão rút trong túi đồ của mình 1 thứ bột màu trắng pha vào 1 cốc nước rồi cố gắng bóp miệng cậu bé ra đổ cốc nước bột đó vào miệng, xong lão lùi ra lôi ra 1 chiếc huyết trượng và 1 cây kim lớn. chiếc kim lớn cắm thẳng lên đỉnh đầu cậu bé, vừa mới cắm vào thì cậu bé đã ngồi bật dậy, đôi mắt lúc thì toàn long trắng lúc thì lại đỏ rực như than hồng, mọi người im lặng bấu vào vai nhau chờ đợi. ông lão cầm huyết trượng chỉ thẳng vào mặt cậu bé nói 1 thứ tiếng gì mà không ai hiểu nối. lúc bấy giờ khuân mặt của cậu bé mới thật kinh dị. lúc thì xanh, lúc thì xám xịt rồi đôi lúc người ta còn nhìn rõ khuân mặt của 1 con quỷ dị hợm. bất ngờ ông lão rút 1 chiếc kim khác cắm thẳng vào sau gáy cậu bé.
Cậu bé ngã xuống giường ngất lịm đi, trong sự tĩnh lặng ai cũng nghe thấy tiếng gầm rú ở đâu đó trong ngồi nhà, rồi càng ngày càng xa xôi rồi mất dần. ông lão cầm tay cậu bé rồi nói: cậu bé không sao, người nhà hãy trông cậu bé cẩn thận thời gian này vì quỷ lửa đang muốn giết cậu bé. Mỗi quỷ lửa không giết được người đều để lại trên người đó những vết tràm mang dấu hiệu về nơi cất giữ của viên đại ngọc xanh, nên chúng thường quay lại để hãm hại bằng được. rồi bảo tôi mang cho lão 1 cái bàn , lão trải tấm da ra, rồi nhìn vào ngực cậu bé rồi vẽ lại toàn bộ vết tràm trên ngực cậu bé. Chỉ cần khắc lại đủ 3 người thì nửa tấm bản đồ sẽ hoàn thành, lúc đó tìm viên đại ngọc xanh sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Ông lão đứng lên nói: Mọi người hãy cẩn thận vào buổi đêm và nhất là những hôm trăng tròn. Những hôm đó quỷ lửa nhất định quay lại nơi này, mọi người hãy treo tỏi ra trước hiên nhà, trước cửa nhà treo lên đó 1 tấm gương . chấm lên giữa tấm gương bằng máu của chó. Như thế mọi người có thể được an toàn hơn
Tôi hỏi ông lão: Chỉ còn mấy ngày nữa là đến rằm, lúc đó trăng tròn ông sẽ ở lại đây chứ
Ông lão nói: Bây giờ chưa phải lo chuyện đó mà bây giờ cậu và ta hãy lo chuẩn bị các dụng cụ để chuẩn bị bắt quỷ
Tôi cười: tôi thì biết cái gì mà chuẩn bị chứ. Tôi có phải là phù thủy như ông đâu
Ông lão nói: cậu và tôi đi kiếm chỉ . tiết chó, gạo nếp, nến, gương âm dương, trứng gà và quan trọng là cậu và tôi phải lên núi lấy đá ngọc thủy, 16 viên đá ngọc thủy. để chuẩn bị cho ngày rằm, ta sẽ bắt bọn quỷ lửa này tại đây
Tôi quay sang cằn nhằn: từ nay đến rằm cũng chỉ còn 3 ngày mà chuẩn bị 1 đống dụng cụ thế kia , rồi lên núi lấy đá ngọc thủy nữa sao kịp.
Ông lão nói: thế cậu muốn nơi này chết chóc không còn 1 ai hay sao. Thế rồi tôi và lão phù thủy lên núi kiếm đá ngọc thủy và những thứ đồ linh tinh mà lão dặn
Buổi chiều hôm rằm tôi và lão phù thủy chuẩn bị khá chu đáo. Chỉ mực, tiết chó, gạo nếp, trứng gà, gương âm dương đều có cả, đá ngọc thủy được xếp theo 1 vòng tròn, bên trong sắp xếp theo ngũ hành KIM. MỘC . THỔ. HỎA . THỦY.
Tôi quay sang lão phù thủy nói: cứ như kiểu dàn trận đánh ấy nhỉ, sắp xếp như trận thời xưa
Ông lão cốc nhẹ vào đầu tôi : Cậu chẳng biết cái gì thì đừng nói: Đây là trận pháp Thiên Kinh mà sư phụ ta bầy ra. Lợi dụng vào sức của trời đất vũ trụ, sự tương khắc giữa các mệnh và sự hòa hợp của các sao sẽ tạo ra 1 sức mạnh xunh quanh trận pháp vô cùng mạnh.
Tôi cười rồi nghĩ ông lão này cứ nói quá, có mấy viên đá mà tạo ra sức mạnh gì chứ.
Buổi tối hôm đó; ông lão nhờ cha của cậu bé bị quỷ ám ra ngồi vào trận pháp bầy ra, người đàn ông đó ngồi giữa vòng tròn. Lão phù thủy ngồi đằng sau. Tôi ngồi trong nhà nhìn ra sân cho an toàn, chắc biết ra đó có chuyện gì nữa,. đêm nay trăng sáng khắp vùng núi. Những cơn gió vẫn thoảng thoảng thổi. bỗng nhiên có tiếng chim cú mèo kêu làm tôi giật mình, ông lão vội đứng dậy , trộn gạo nếp với tiết chó. Đem rải khắp xung quanh sân. Tôi chả hiểu lão phù thủy ấy làm gì nữa, ngay cả người đàn ông kia cũng ngơ ngác. Lão thắp những ngọn nến xung quanh trận pháp. Bỗng nhiên ánh trăng bị mây đen bao phủ , dưới những ánh nến tôi nhìn rõ rang trên những hạt gạo nếp dính tiết chó kia in hẳn những bước chân vô hình, đang dần dần tiến tới người đàn ông ngồi giữa trận pháp. Lão phù thủy tay cầm huyết trượng vẫn nhắm mắt. bỗng nhiên người đàn ông kia mặt biến sắc, mắt bỗng dưng đỏ sọc, 2 chiếc răng nanh dài hẳn ra. Hắn đứng dậy định lao vào trong nhà thì bỗng nhiên viên đá ngọc thủy phát ra thứ ánh sáng hất tung hắn vào vòng tròn trận pháp kia,
Lão phù thủy gọi tôi tới; lão đưa cho tôi chỉ mực. tôi hiểu ý cầm lấy 1 đầu, lão cầm 1 đầu lao tới người đàn ông trong trân pháp. Chỉ mực vừa động vào người hắn, thì bốc cháy. Tôi nhìn rõ là có 1 cái gì mờ mờ vừa lao ra khỏi người đàn ông nhưng lại cố gắng nhập vào người hắn vì sợ ánh sáng của những viên đá ngọc thủy. lão phù thủy nói: cậu cầm hết số trứng gà ném vào lưng người đàn ông này. Khi nào ánh trăng trở lại là cậu phải ném đến quả cuối cùng. Lúc đó tôi sẽ lao vào kéo người đàn ông này ra. Tôi cầm rổ trứng gà cứ nhằm lưng mà ném. Mỗi lần ném tôi lại thấy khuân mặt của người đàn ông kia đau đớn vô cùng, tới quả cuối cùng, đám mây cũng dần trôi qua khỏi mặt trăng, lão phù thủy kéo người đàn ông ra khỏi trận pháp. Đúng lúc tôi ném quả trứng cuối cùng thì cũng là ánh sáng của mặt trăng chiếu vào trận pháp. Ông lão chỉ kịp nói : Chạy ra. Tôi vừa nhảy ra khỏi thì cả trận pháp nổ tung , trong ánh lửa như đang thiêu đốt thứ gì trong đó và như có người đang bị ánh lửa thiêu rụi , ánh lửa tắt chỉ còn lại những thứ bột màu trắng .
Tôi chưa hết kinh hoàng thì lão phù thủy đã gọi tôi khênh người đàn ông này vào trong giường. lão thắp đèn và sao chép lại vết tràm mà quỷ lửa để lại trên ngực người đàn ông này. Tôi cầm ngọn nến cho lão vẽ lại, mắt tôi đưa ra phía sân nhìn lại trận pháp vừa rồi quả là huyền diệu, trong ánh trăng sáng tỏ tôi nhìn ra khu vườn bỗng nhiên tôi giật mình khi nhìn thấy có người đang treo lơ lửng trên cái cây lớn. tôi cố gắng đập vào vai lão phù thủy nói; Cái … cái gì treo ở ngoài kia vậy. lão phù thủy mắt vẫn đang chép bản đồ mồm trả lời : làm gì có cái gì. Trong ánh trăng tôi nhìn kỹ lại 1 lần nữa thì thấy toàn người đó bổng đỏ rực lên, đôi mắt đã trợn ngược, lưỡi thè hẳn ra ngoài làm tôi rơi cây nến . lúc này lão phù thủy thấy tôi mất tinh thần mới ngước mắt lên nhìn về phía ngoài sân. Lão phù thủy kêu lớn: thôi hỏng chuyện mất rồi, rồi chạy ra ngoài cái cây đó, tôi chạy theo, đó là cái xác người vợ của người đàn ông này.
Không biết bao giờ mà cô ta lại bị treo cổ lên đây, cái chết giống hệt cái chết của bà Thím tôi, thật kinh hãi, tôi và lão phù thủy hạ cái xác xuống , cố gắng khênh cái xác vào trong nhà, Ban đêm không gian yên tĩnh bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng Thùm Thùm ngoài ao. Cái tiếng này lại làm tôi liên tưởng tới thời còn bé hay nhảy xuống song tắm .vừa thoát khỏi ý nghĩ thì tôi giật mình chạy qua trái nhà nhìn ra bờ ao thì thấy cậu bé đang nằm giữa ao, cái xác nổi phềnh lên như chết được mấy ngày rồi, mà ngay trong lúc nãy tôi còn nghe thấy tiếng nhảy xuống ngay đây thôi mà, tôi định nhảy xuống ao vớt cậu bé này lên . nhưng lão phù thủy ngăn lại nói:
Âm thanh cậu nghe đang đánh lừa cậu thôi. Chỉ muốn cậu xuống đó rồi cậu sẽ chết theo mà thôi,
Tôi vẫn chưa hiểu điều gì cả. Tưởng mời lão phù thủy này về thì có thể giải được nhưng không ngờ còn chết nhiều hơn, những cái chết bí ẩn làm tôi nghi ngờ khả năng của lão phù thủy
Tác giả:Đỗ Thanh Tú