Những cao nhân đắc Đạo hoặc nhà tiên tri kia, vì sao có thể biết trước các sự tình sẽ phát sinh trong xã hội loài người mấy trăm mấy ngàn năm sau? Có một loại giải thích nói rằng: Những vị cao nhân đắc đạo hoặc là nhà tiên tri trong lịch sử kia, họ đều vượt xa khỏi cấp độ phàm nhân, họ đã tìm được chìa khoá, mở ra cánh cửa thời – không chiều cao, từ đó nhảy ra khỏi thời – không chiều thấp nơi nhân loại chúng ta…
Trong lịch sử nhân loại đã lưu lại rất nhiều nền văn hóa huy hoàng xán lạn, và văn hóa truyền thống phương Đông là là một nền văn hóa thần bí huyền diệu nhất trong số đó. Từ xưa đến nay, biết bao học giả đọc sách đến bạc đầu, cố gắng cả đời, cũng không thể hiểu thấu đáo huyền cơ trong đó.
Văn hóa phương Đông là một hệ thống độc lập và hoàn mỹ, nó khác hoàn toàn với hệ thống khoa học hiện đại, đằng sau nó dẫn đến một thế giới không gian chiều cao thần bí. Nhưng thế giới thần bí trong không gian chiều cao này và thế giới hiện thực mà nhân loại tồn tại là liên thông với nhau. Vì vậy nó là thực sự tồn tại, con người chúng ta có thể mở ra và tiến vào trong thế giới chiều cao này. Chìa khóa mở ra thời – không chiều cao này ẩn giấu trong văn hóa phương Đông. Nếu như có thể chân chính hiểu thấu đáo huyền cơ của văn hóa phương Đông, sẽ có thể từ trong văn hóa phương Đông tìm thấy chìa khóa để mở ra thế giới thần bí này.
Mật mã văn hóa phương Đông
Trong lịch sử thời thượng cổ phương Đông đã lưu lại ba cuốn cổ tịch thần bí, được xưng là Tam đại Kỳ thư thời thượng cổ, theo thứ tự là “Sơn Hải kinh”, “Dịch kinh” và “Hoàng Đế nội kinh”. Những cuốn sách này người hiện đại chúng ta căn bản là đọc không hiểu, cảm thấy thần bí khó lường, mơ hồ huyền hoặc, đó là bởi vì người hiện đại từ lâu đã đánh mất mật mã giải khai văn hóa phương Đông. Nếu như tìm lại được chính xác bộ mật mã này, tất cả sẽ được giải quyết dễ dàng, văn hóa phương Đông huyền diệu cũng theo đó mà được mở ra.
Tận sâu trong linh hồn của mỗi người phương Đông, kỳ thật đều bảo lưu lại tín tức của bộ mật mã này, nó cùng với tần số của văn hóa phương Đông là trùng khớp với nhau. Khi nó cộng hưởng với văn hóa phương Đông sâu trong tâm hồn con người, sẽ mở ra cánh cửa huyền diệu của văn hóa phương Đông, mở cánh cửa thời – không chiều cao kết nối phía sau thế giới con người, giải thoát con người khỏi sự giam cầm của chiều thời – không thấp nhất trong vũ trụ.
Tuy nhiên, thông tin mật mã lưu lại ở tầng sâu này, lại bị con người đời sau thiết lập tầng tầng các loại tư duy quan niệm ngăn trở, cho nên chúng bị ngủ đông trong lịch sử, không cách nào sinh ra cảm ứng với thế giới bên ngoài. Đặc biệt là sự ra đời của các loại quan niệm biến dị như vô Thần luận, thuyết tiến hoá, tà thuyết cộng sản…, đã hoàn toàn ngăn cách bề mặt của con người với bộ tín tức tầng sâu này, khiến cho bản thân nhân loại hoàn toàn bị lạc lối.
Muốn đánh thức bộ tín tức tầng sâu này, tìm về mật mã văn hóa mà con người hiện đại đã đánh mất, thì nhất định phải xây dựng lại một bộ hình thức tư duy mới, làm cho bộ tín tức tầng sâu này có thể một lần nữa cảm ứng với thế giới bên ngoài, đồng thời đánh thức nó. Tác giả gọi bộ hình thức tư duy mới này là “mô hình tư duy không gian chiều cao”, đây cũng là mục đích của loạt bài viết này, hy vọng có thể đóng vai trò ‘phao chuyên dẫn ngọc’, kích hoạt một loại hình thức tư duy hoàn toàn mới.
Lão Tử nói: “Huyền chi hựu huyền, chúng diệu chi môn” (Tạm dịch : Cái tối ư huyền diệu ấy chính là cửa phát sinh ra mọi điều huyền diệu). Văn hóa phương Đông và khoa học hiện đại phương Tây thuộc về hai hệ thống hoàn toàn khác biệt, là chỗ mê mà khoa học hiện đại vĩnh viễn không cách nào giải khai. Nhưng người viết sẽ lấy khoa học hiện đại làm điểm xuất phát, cùng mọi người từng bước nghiên cứu thảo luận những sự tình huyền diệu kia, cố gắng trong khả năng có hạn của mình để thiết lập sự tương ứng bề ngoài và kết nối giữa hệ thống khoa học hiện đại và hệ thống văn hóa phương Đông, để đưa đến một loại chỉ dẫn và tác dụng chuyển tiếp.
Khi phương thức tư duy mới được thiết lập, sau khi tìm về mật mã văn hóa đã bị đánh mất, cánh cửa huyền diệu sẽ mở ra, và huyền diệu sẽ không còn là huyền diệu nữa. Nhưng cái quá độ này lại cần một quá trình, rất nhiều cơ sở tư duy quan niệm cần được tạo dựng ra trong quá trình này, một số có thể sẽ tương đối buồn tẻ, thậm chí có chút đau đầu, nhưng sau trải qua quá trình này, có thể sẽ kinh ngạc phát hiện ra rất nhiều sự vật kỳ diệu mà trước kia chưa hề phát giác, phát hiện ra rằng vũ trụ và thế giới hoàn toàn khác nhau.
Tác giả là một người từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, vốn dĩ rất ngu dốt, hoàn toàn không biết gì cả, hết thảy đều là trong quá trình tu luyện, dần dần được khai mở trí tuệ.
Tác giả tạm đặt tên cho loạt bài này là “Đi tìm chìa khóa thời – không chiều cao”. Bởi vì thời gian gấp rút nên loạt bài này hy vọng được trình bày dưới hình thức “nói chuyện phiếm”, nghĩ đến đâu nói đến đó, ngôn ngữ cũng có thể tương đối tùy ý, lại thêm hiểu biết và năng lực vô cùng có hạn, vì vậy có chỗ nào thiếu sót mong được mọi người lượng thứ.
Mật mã thời – không
Đầu tiên chúng ta hãy nói sơ qua một chút về các chiều không gian và thời gian, mục đích là từ từ thiết lập một bộ hình thức tư duy chiều cao trong tâm trí chúng ta, mở đường và đặt nền tảng cho nội dung quan trọng mà chúng ta sẽ nói phía sau. Chúng ta hãy bắt đầu với cuộc trò chuyện đơn giản nhất.
Khoa học hiện đại cho rằng vũ trụ được tạo ra từ một vụ nổ lớn. Nếu đúng như vậy thì trong quá trình vụ nổ lớn kia, khẳng định sẽ không chỉ có một thời – không, mà rất có thể đồng thời sinh ra rất nhiều thời – không khác nhau. Từ “vũ trụ” này có nghĩa là gì? Chúng ta hãy tách nó ra để giải thích: Trong các sách cổ nói rằng, bốn phương trên dưới gọi là “vũ”, và bốn phương trên dưới đó chính là không gian, nói cách khác “vũ” có nghĩa là không gian. “Trụ” có nghĩa là gì? Trong sách cổ cũng nói, từ xưa đến nay gọi là “trụ”, từ xưa đến nay chính là chỉ thời gian, và “trụ” kia có nghĩa là thời gian. Tổng hợp lại, vũ trụ chính là chỉ thời gian và không gian, nói cách khác, vũ trụ chính là chỉ thời – không, vũ trụ là từ thời – không cấu thành, hơn nữa là từ rất nhiều chiều thời – không khác nhau cấu thành.
Chắc rằng rất nhiều người đã từng trải nghiệm toán mệnh, hoặc trông thấy người khác toán mệnh, biết rằng tất cả những lời tiên đoán và thuật đoán mệnh thần bí được lưu truyền từ xưa đến nay, có thể tính toán gần đúng vận mệnh cuộc đời của một người, những điểm mấu chốt có thể tính được tương đối chính xác, thậm chí một số cao nhân có thể tính được hoàn toàn chính xác, một chút cũng không sai lệch. Không chỉ là vận mệnh của con người, mà sự phát triển của lịch sử loài người, của cả xã hội nhân loại, cũng có thể được dự đoán trước. Tác giả đã giải thích một số lượng lớn các lời tiên tri và hiện tượng thiên thể trong các bài viết trước, phát hiện rằng có rất nhiều cao nhân đắc đạo hoặc nhà tiên tri từ cổ chí kim, họ đã lưu lại rất nhiều lời tiên tri trong lịch sử, tất cả đều dự đoán phi thường chuẩn xác về các đại sự phát sinh trong xã hội nhân loại mấy trăm mấy nghìn năm sau, và phần lớn đều đã ứng nghiệm, thậm chí là không sai lệch chút nào.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Những cao nhân đắc Đạo hoặc nhà tiên tri kia, vì sao có thể biết trước các sự tình sẽ phát sinh trong xã hội loài người mấy trăm mấy ngàn năm sau? Có một loại giải thích nói rằng: Những vị cao nhân đắc đạo hoặc là nhà tiên tri trong lịch sử kia, họ đều vượt xa khỏi cấp độ phàm nhân, họ đã tìm được chìa khoá, mở ra cánh cửa thời – không chiều cao, từ đó nhảy ra khỏi thời – không chiều thấp nơi nhân loại chúng ta, có thể tự do qua lại giữa các chiều thời – không khác nhau, cho nên họ không chịu sự chế ước của thời – không chiều thấp nơi nhân loại chúng ta, từ đó có thể nhìn thấy quá khứ và tương lai của xã hội nhân loại chúng ta.
Trong các tác phẩm truyền hình điện ảnh, vấn đề này thường được đề cập khá phổ biến. Nhiều nhà khoa học tiên phong và cởi mở hiện nay cũng đều cho rằng đường hầm thời – không là thực sự tồn tại, thậm chí có tin tức nói rằng quân đội của một quốc gia nào đó đã bí mật tiến hành nghiên cứu về du hành xuyên thời – không, điều này từ khoa học cũng có thể tìm thấy minh chứng.
Nhà khoa học vĩ đại Einstein đã đề xuất trong thuyết tương đối rằng, thời gian và không gian không cố định, trong vũ trụ không tồn tại thời gian và không gian duy nhất, và khối lượng sẽ làm thời gian và không gian phát sinh sai lệch, cho rằng đây là nguyên nhân của lực hấp dẫn. Einstein tin rằng khối lượng sẽ làm sai lệch thời gian và không gian, làm thời – không phát sinh biến hóa, đây là lý thuyết được chấp nhận rộng rãi trong giới khoa học hiện đại.
Einstein tin rằng khối lượng sẽ làm sai lệch thời gian và không gian, làm thời – không phát sinh biến hóa, đây là lý thuyết được chấp nhận rộng rãi trong giới khoa học hiện đại. (Ảnh: pixabay)
Giới khoa học kỹ thuật tiên phong hiện đại cũng đưa ra khái niệm “không gian cong”. “Không gian cong” là gì? Làm một phép so sánh: Giả sử có hai điểm cách nhau 10 cm trên một tờ giấy trắng là điểm A và điểm B. Bắt đầu từ điểm A, bạn phải vượt qua một khoảng cách ít nhất là 10 cm để đến được điểm B. Nếu bạn cuộn mảnh giấy này lại sao cho điểm A và điểm B trùng nhau, thì khoảng cách từ A đến B trở thành 0, thời – không giữa chúng biến mất. Bằng cách này, bạn có thể nhảy trực tiếp từ điểm A đến điểm B mà không cần vượt qua bất kỳ thời gian và không gian nào. Đây cũng là cách giải thích đơn giản về nguyên nhân hình thành đường hầm thời – không. Nói cách khác, thời – không chiều thấp có thể bị bóp méo ở thời – không chiều cao, khiến hai điểm bất kỳ có thể được chuyển nhảy trực tiếp, từ đó sinh ra một đường hầm thời – không.
Chúng ta lại nói về chiều không gian và thời gian. Chúng ta biết rằng các điểm tạo thành đường thẳng, đường tạo thành mặt và mặt tạo thành hình thể. Một điểm không có chiều không gian và được gọi là 0 chiều. Vô số điểm tạo thành một đường thẳng, đường thẳng là một chiều và nó chỉ có một chiều không gian là chiều dài này. Vô số đường thẳng tạo thành mặt, mặt phẳng là hai chiều: nó có hai chiều không gian dài và rộng. Vô số mặt lại tạo thành thể, lập thể có ba chiều không gian: dài, rộng và cao.
Thế giới mà nhân loại chúng ta đang sinh tồn chính là không gian ba chiều, vạn sự vạn vật trong trong thế giới chúng ta đều là lập thể, ba chiều, cho nên thời không nhân loại chúng ta là thời – không ba chiều. Chiều không gian cao nhất mà nhân loại chúng ta có thể nhận biết là không gian ba chiều, vượt qua chiều không gian này chúng ta sẽ không nhận biết được, lý giải không được, đây là do chúng ta chịu hạn chế với chiều thời – không mà chúng ta đang sinh tồn. Chúng ta chỉ có thể lý giải được sự tồn tại của chiều không gian thấp hơn hoặc bằng chiều không gian nhân loại, ví như một chiều, hai chiều, ba chiều, còn cao hơn nữa thì chúng ta liền không nhận biết được. Như vậy, có tồn tại chiều thời – không cao hơn chiều thời – không của chúng ta hay không? Ví như 4 chiều, 5 chiều, 6 chiều…
Lĩnh vực đi đầu trong vật lý học hiện đại – ‘Lý thuyết dây’ cho rằng: Vũ trụ của chúng ta có ít nhất 11 chiều không gian tồn tại, nói cách khác, còn có rất nhiều chiều không gian là nhân loại chúng ta không cảm giác được, nhưng tồn tại một cách khách quan.
Chúng ta đều là sinh mệnh sống trong thời – không ba chiều, toàn bộ thế giới mà chúng ta có khả năng nhận biết là ba chiều. Như vậy trong chiều không gian thời – không cao hơn sinh mệnh tồn tại hay không? Giới khoa học kỹ thuật hiện đại hiện nay vẫn chưa thể nhận biết hình thức tồn tại của sinh mệnh trong thời – không chiều cao, nhưng đồng thời cũng không thể phủ nhận sự tồn tại của sinh mệnh trong thời – không chiều cao. Nếu như có những sinh mệnh trong thời gian và không gian chiều cao, thì họ là những sinh mệnh cao tầng, sinh mệnh cấp cao đối với con người chúng ta. Từ xưa đến nay, các vị Phật, Đạo, Thần được nhân loại tôn thờ có phải chính là những sinh mệnh cao tầng tồn tại trong chiều không gian cao hơn? Chúng ta trước tiên có có thể giữ ý tưởng, sau đó sẽ từ từ chứng thực.
Sinh mệnh trong thời – không tầng thấp không biết đến sự tồn tại của thời – không chiều cao. Bởi vì họ bị giới hạn trong chiều thời – không nơi họ đang ở, họ không thể nhảy ra khỏi chiều thời – không đó. Toàn bộ cấu trúc tư duy của họ đều cấu thành từ chiều thời – không này. Đây là hạn chế của sinh mệnh trong các chiều thời – không khác nhau. Giống như ếch xanh cả một đời sống dưới đáy giếng, toàn bộ thế giới của chúng chỉ lớn bằng cái giếng, chúng không thể hiểu được thế giới bên ngoài miệng giếng, đây là hạn chế của ếch xanh. Trên thực tế, chúng ta không mạnh hơn ếch xanh bao nhiêu, cũng như không thể hiểu được sự tồn tại của các chiều không gian cao hơn chúng ta. Nhưng sinh mệnh không gian chiều cao có thể tiến vào không gian chiều thấp của chúng ta, hoặc rời đi tùy ý.
Lấy một phép so sánh: Mặt phẳng nằm ngang là thời không hai chiều. Nếu ta lấy một chiếc lá từ thời không ba chiều rồi đặt vào mặt nước. Chiếc lá sẽ từ thời không 3 chiều đi vào thời không hai chiều, tức là thời không hai chiều này (mặt nước) từ không có chiếc lá đột nhiên xuất hiện chiếc lá. Chúng ta trong thời không ba chiều, lại mang chiếc lá này đi, như vậy chiếc lá biến mất trong thời không hai chiều này.
Điều này rất giống với một câu chuyện cổ tích: Thần tiên xuất hiện ở một nơi nào đó trong hư không, sau đó biến mất trong hư không, không để lại bất kỳ dấu vết nào, và sau đó ngay lập tức xuất hiện ở một nơi xa xôi khác… Nếu Thần tiên tồn tại ở một chiều thời không cao hơn, thì hiện tượng này là dễ hiểu.
Máy gia tốc hạt lớn của Châu Âu hiện là máy gia tốc hạt lớn nhất và năng lượng lớn nhất trên thế giới. Nằm ở độ sâu 100 mét dưới dãy núi Jura ở giao giới Thụy Sĩ và Pháp, nó được đưa vào hoạt động vào năm 2008.
Hiện tại, một hạt lạ đã được phát hiện trong máy gia tốc hạt lớn, người ta nói rằng nó là một hạt, nhưng nó có thể biến mất không lý do, có người nói rằng nó không phải là hạt, và đôi khi nó thực sự tồn tại trong thế giới của chúng ta. Các hạt như vậy được gọi là odderons, nói cách khác các hạt odderons có thể biến mất trong thế giới của chúng ta mà không có lý do, lại có thể từ không có gì đột nhiên xuất hiện, không thể đoán trước được. Sự xuất hiện của hạt này đã tạm thời làm nhiễu loạn giới vật lý. Liệu phương thức tồn tại của nó có giống với phương thức tồn tại của vật chất trong không gian chiều cao hay không? Nếu đúng như vậy, thì cũng là điều dễ hiểu.
Ngoài ra, mặc dù các sinh mệnh trong chiều thời không cao có thể tùy ý tiến vào thời không chiều thấp, nhưng họ không thể tiến vào hoàn toàn, chỉ có thể tiến vào một phần.
Ngoài ra, mặc dù các sinh mệnh ở chiều cao có thể đi vào thời gian và không gian ở chiều thấp, nhưng họ không thể vào hoàn toàn, chỉ có thể vào một chiều hoặc có thể là hình chiếu ở chiều thấp, nhưng không thể vào hoàn toàn. Bởi vì thời – không chiều thấp đối với họ là thiếu chiều không gian, không thể chứa nổi họ.
Sơ đồ bàn tay đưa vào mặt nước hai chiều. (Nguồn ảnh: do tác giả cung cấp)
Lấy một ví dụ khác: Mặt nước là thời không hai chiều, chúng ta đang ở trong không-thời gian ba chiều, trong thời không 3 chiều chúng ta đặt một bàn tay theo phương thẳng đứng xuống mặt nước. Khi ngón tay giữa trước tiên tiến vào mặt nước, những gì xuất hiện trong thời – không hai chiều của mặt nước chỉ là mặt cắt của ngón tay giữa — giống như một hình tròn. Khi hai ngón tay xuống nước, chỗ hiện ra cũng là hai hình tròn, mặt cắt của hai ngón tay… Vĩnh viễn không cách nào thể hiện ra dáng vẻ của cả bàn tay. Bởi vì nó thiếu khuyết một chiều không gian, nó không có độ dày, mà tay của chúng ta là lập thể, cho nên không thể tiến vào hoàn toàn.
Khi chúng ta giải thích cái nhìn của bàn tay đối với sinh mệnh trong thời – không hai chiều, họ không thể nào hiểu được, cũng sẽ không thừa nhận, bởi vì những khái niệm như vậy không thể được thiết lập trong suy nghĩ và nhận thức của họ, họ thiếu một chiều không gian. Họ cho rằng bàn tay trong thời không ba chiều là một cái vòng tròn, hoặc mấy vòng tròn. Chuyện này giống như người mù sờ voi, cho rằng con voi là một cái cột hoặc một sợi dây thừng… Điều này đúng ở cấp độ và chiều không gian của họ, bởi vì đây là cách nó xuất hiện ở không gian thấp hơn này, nhưng ở chiều không gian cao hơn, nó lại là điều nực cười.
Do đó, chiều không gian khác nhau sẽ tạo thành lý giải sai lệch và khác nhau, đồng thời gây ra sự hiểu lầm và mơ hồ rất lớn. Do đó, các sinh mệnh ở các không gian khác nhau không thể câu thông một cách chính xác, bởi vì nội hàm mà chúng thể hiện là hoàn toàn khác nhau, ở giữa chúng có sự cách xa về chiều không gian. Nếu như trực tiếp đi tìm hiểu, thì khẳng định là “ông nói gà bà nói vịt”. Vì vậy, để các sinh mệnh trong các chiều không gian khác nhau có thể câu thông chính xác, nhất định phải có một quá trình phá giải và chuyển đổi, tiến hành chuyển đổi nội hàm của các chiều không gian khác nhau, như vậy mới có thể đi tìm hiểu chính xác.
Trong lịch sử nhân loại từ thời viễn cổ đã lưu lại rất nhiều truyền thuyết Thần thoại đẹp đẽ. Người hiện đại chúng ta cho rằng, những truyền thuyết Thần thoại này chỉ là một loại ảo tưởng của con người thời viễn cổ trong tình huống khoa học kém phát triển, và đó là những câu chuyện ngây thơ nực cười. Quả thực có đúng như vậy không?
Thần thoại, như tên của nó, chính là Thần, là ghi chép lại lời nói, hành động và sự tích của Thần. Trên đây chúng ta đã giả thiết rằng, nếu nói Thần là sinh mệnh trong không gian chiều cao, như vậy Thần cũng chính là sinh mệnh cao tầng, đối với con người chúng ta sống trong không gian chiều thấp, khẳng định không thể lý giải chính xác, sẽ tạo thành lý giải sai lầm.
Bởi vì lý giải sai lầm nghiêm trọng đối với Thần thoại, mới khiến cho chúng ta cảm thấy chuyện Thần thoại xưa hoang đường buồn cười. Nhất định phải đem Thần thoại, tiến hành chuyển đổi chiều không gian, sau khi trải qua một quá trình phá giải và chuyển đổi, chúng ta mới có thể lý giải chính xác. Khi đó chúng ta có thể sẽ kinh ngạc phát hiện, hóa ra những điều nói tới trong Thần thoại đều là thật, nó hiện ra cho chúng ta một thế giới không gian chiều cao kỳ diệu, một thế giới tồn tại chân thực.
Có thể nói, người hiện đại chúng ta đối với những truyền thuyết thần thoại được lưu truyền lại từ thời kỳ viễn cổ, đều đã đọc sai toàn bộ, đều đọc không hiểu. Bởi vì chúng ta đã đánh mất mật mã chính xác để giải đọc thần thoại, từ cổ chí kim, chúng ta khả năng đều đọc sai. Không riêng gì Thần thoại, Đông y, phong thuỷ, Chu Dịch bát quái, thiên tượng… trong văn hóa phương Đông, những văn hóa thần bí này, chúng ta đều đọc không hiểu, đều là bởi vì trong tư duy của chúng ta bị thiếu khuyết chiều không gian, bị đánh mất mật mã giải khai văn hóa truyền thống.
Nếu muốn tìm về chính xác mật mã này, thì trước tiên trong tư tưởng của chúng ta cần thành lập một bộ hình thức tư duy không gian chiều cao, đây chính là những gì chúng ta sẽ nói tới tiếp theo.
Nguồn: NTDVN – Theo Lý Đạo Chân – Vision Times
- Một thứ gì đó khổng lồ vô hình đang khiến các ngôi sao lân cận chúng ta biến mất
- NASA phát hiện một bức tường khổng lồ phân tách Hệ mặt trời với Ngân Hà
- Vì sao nói tất cả những gì chúng ta thấy trên bầu trời đêm đều là quá khứ?