Nếu có người nói với bạn rằng, sinh mệnh của bạn sống rất lâu, rất lâu nữa, thậm chí là tồn tại vĩnh viễn, chắc hẳn bạn sẽ không tin. Bởi vì chúng ta đều biết rằng sinh mệnh của con người là có hạn.
Nhưng khi con người ngày càng hiểu được mọi thứ trên thế gian, có thể bạn sẽ phát hiện rằng sinh mệnh chân chính của con người thực sự có thể trường tồn mãi.
Nhìn ở bề mặt, chúng ta có thể chỉ mới mười mấy tuổi hoặc vài chục tuổi, nhưng sinh mệnh thực sự nơi sâu thẳm của chúng ta còn cổ xưa hơn cái vũ trụ đã biết này rất nhiều, hơn nữa nó còn tồn tại tới tương lai rất xa không thể tưởng tượng (Ảnh chụp màn hình)
Từ 122 năm trước, một vài người thợ lặn bị cơn gió to thổi tới làm mất phương hướng và dạt vào đảo Antikythera của Hy Lạp. Khi cơn bão qua đi, họ bắt đầu lặn xuống biển và vô tình phát hiện một bức tượng cổ bằng đồng và đá cẩm thạch. Sau khi biết tin này, chính phủ phái người tới trục vớt. Công việc gian nan và vất vả này phải mất tới 10 tháng mới hoàn thành. Họ đã vớt được rất nhiều kho báu vô giá, ngoài bức tượng bằng đồng và đá cẩm thạch, còn có trang sức, đồ pha lê, đồ gốm, vật dụng cổ đại, vương miện trang trí công phu… Các kho báu này được đặt trong Bảo tàng Khảo cổ học ở Athens.
Nhưng kỳ lạ là chỉ vài tháng sau, một phiến đá bị ăn mòn dần bong ra để lộ những bánh răng có khắc chữ Hy Lạp cổ đại. Qua hình ảnh chụp Xquang, các nhà sử học công nghệ đã phát hiện ra thiết kế phức tạp của nó, tỷ lệ của bánh răng khớp chính xác với chu kỳ lịch âm của người Babylon cổ đại. Chắc chắn người thiết kế phải có kiến thức về thiên văn rất cao, hơn nữa yêu cầu về độ chính xác vô cùng cao. Và đây chính là máy tính lâu đời nhất trong lịch sử, được gọi là cỗ máy antikythera.
Cỗ máy antikythera được coi là máy tính lâu đời nhất trong lịch sử (Ảnh chụp màn hình)
Vào thời đại viễn cổ đã có máy tính siêu việt như thế, có thể thấy người Hy Lạp cổ sở hữu kỹ năng thiết kế cơ khí vô cùng xuất sắc. Thực ra, ví dụ về khả năng công nghệ cao của người cổ đại không chỉ có vậy. Hiện nay ngày càng có nhiều phát hiện liên tiếp lật đổ những nhận thức trước kia của chúng ta về người cổ xưa. Nhân loại ngày càng tiếp cận gần với chân tướng của vũ trụ. Có lẽ trong dòng sông dài lịch sử, chúng ta đã trải qua mọi thứ xảy ra trên Trái đất.
Sinh mệnh của hai tỷ năm trước?
Các nhà khoa học hiện tại thường cho rằng tuổi của trái đất là 4,5 tỷ, và con người có nguồn gốc từ khoảng 5-7 triệu năm trước. Tổ tiên loài người xuất hiện ngay sau khi phân nhánh từ tinh tinh, sau đó phát triển thành các loài người. Giả thuyết này không đứng vững, bởi vì hai tỷ năm trước rất có thể nhân loại đã tồn tại, hơn nữa khoa học công nghệ thời đó còn phát triển hơn bây giờ.
Chúng ta biết rằng thế kỷ 20 được con người gọi là thời đại hạt nhân. Loại năng lượng được tạo ra bởi sự phân hạch của các lò phản ứng hạt nhân vẫn được sử dụng rất rộng rãi. Lần đầu tiên con người phát minh và xây dựng lò phản ứng hạt nhân là vào năm 1942, lịch sử phát triển của nó chỉ mới 70-80 năm.
Tuy nhiên ở vùng đất Châu Phi có nước cộng hòa Gabon, vào những năm bảy mươi của thế kỷ trước, con người đã có những phát hiện chấn động. Đúng thời điểm đó, nước Pháp đang dốc sức phát triển công nghiệp hạt nhân. Họ thiếu nguyên liệu nên phải nhập khẩu quặng uranium từ Gabon ở châu Phi.
Năm 1972, nhà máy bất ngờ phát hiện ra nồng độ 235 của uranium có chút kỳ lạ.
Vì vậy, phía Pháp tiến hành điều tra chi tiết chuỗi cung ứng này, từ nguồn đến nhà máy chế biến, không bỏ qua bước nào. Cuối cùng họ phát hiện ra uranium của vùng này đã bị sử dụng từ lâu. Không những vậy, sau khi các chuyên gia nghiên cứu, lại bất ngờ phát hiện điều kinh ngạc hơn. Hóa ra lò phản ứng đã bắt đầu hoạt động từ 2 tỷ năm trước, và tiếp tục vận hành được vài trăm nghìn năm.
Các chuyên gia kinh ngạc phát hiện ra rằng lò phản ứng đã bắt đầu hoạt động từ 2 tỷ năm trước, và tiếp tục vận hành được vài trăm nghìn năm. (Ảnh chụp màn hình)
Ngay lập tức xuất hiện vấn đề khiến mọi người đặt câu hỏi rằng, lò phản ứng hạt nhân từ 2 tỷ năm trước do ai tạo dựng nên, lẽ nào con người đã tồn tại từ 2 tỷ năm trước, hơn nữa lại từng có văn minh huy hoàng?
Đương nhiên điều này không phù hợp với khái niệm của khoa học hiện đại. Do đó, giới khoa học ngần ngại không dám tiến thêm một bước tìm hiểu về nguyên nhân xây dựng những lò phản ứng hạt nhân thời tiền sử này.
Đầu tiên họ xác lập ‘đáp án’ rồi đi tìm ‘chứng cứ’. Đó là trước hết giả định lò phản ứng hạt nhân được hình thành tự nhiên, sau đó tìm kiếm chứng cứ lấp vào cho lý luận hình thành tự nhiên. Đối với một số lượng lớn các nghi điểm không thể được đưa vào khung lý thuyết về sự hình thành tự nhiên thì họ tránh không nói đến. 50 năm qua, mặc dù các nhà khoa làm tất cả những gì có thể nhưng vẫn không thể nói rõ về cơ chế những lò phản ứng hình thành từ tự nhiên tới lúc vận hành ổn định hàng chục vạn năm. Giả thuyết đưa ra có quá nhiều chỗ sơ hở, không thể biện minh cho nó được.
Sinh mệnh vĩnh cửu
Trong cuộc sống hằng ngày, các sinh mệnh nhỏ nhất mà đôi mắt thịt của con người chúng ta có thể chú ý tới thường là kiến, các côn trùng nhỏ, ít nhất là trước khi phát minh ra kính lúp và kính hiển vi là như vậy.
Năm 1665, hiệp hội khoa học lâu đời nhất trong lịch sử, Hiệp hội Hoàng gia Anh, có hai nhà nghiên cứu Robert Hooke và Antoni van Leeuwenhoek. Họ đã lần đầu sử dụng kính hiển vi phát hiện ra sự tồn tại của vi khuẩn. Không lâu sau, Leeuwwenhoek dùng kính hiển vi đơn giản nhất đã tìm ra động vật nguyên sinh và vi khuẩn, từ đó mở ra cánh cửa lớn cho khoa học và y học nhân loại. Nhiều nghiên cứu cấp vi mô bắt đầu được phát triển, cho tới ngày nay, mặc dù trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta không nhìn thấy vi trùng và vi khuẩn bằng mắt thường, nhưng đều hiểu cách khử trùng như thế nào. Đặc biệt trong ba năm dịch bệnh vừa qua, chắc hẳn mọi người đều rất hiểu về các biện pháp phòng dịch.
Hai nhà nghiên cứu Robert Hooke (bên trái) và Antoni van Leeuwenhoek (bên phải) của Hiệp hội Hoàng gia Anh (Ảnh chụp màn hình)
Những virus mà mắt thường của con người không nhìn thấy, nhưng chúng lại thực sự tồn tại. Có thể nói, nếu không có sự trợ giúp của các công cụ, mắt thường của chúng ta nhìn thấy mọi thứ ở một mức độ như: trước mặt nhìn thấy người, xe, tòa nhà, động thực vật; còn những thứ quá nhỏ sẽ không nhìn thấy nếu không có kính hiển vi. Đối với những hành tinh quá to, và ở rất xa xôi, nếu không nhìn qua kính viễn vọng, mắt người cũng không thể nhìn thấy.
Điều này tạo thành thói quen cho chúng ta, hay dùng góc nhìn của bản thân để lý giải thế giới bên ngoài. Chúng ta thấy cơ thể con người có bốn chi, có đại não, có da; như vậy là bức chân dung hoàn chỉnh của một con người. Sự ra đời của giải phẫu học giúp chúng ta biết được bên trong cơ thể người được tổ thành bởi các bộ phận.
Thực ra, từ lâu Đông y cổ đại không cần dùng tới giải phẫu cũng có thể biết được cơ thể người có lục phủ ngũ tạng, và điều họ dùng là công năng đặc dị.
Chính là các bộ phận nội tạng quan trọng tạo nên một cơ thể con người hoạt động bình thường. Thông qua quan sát dưới kính hiển vi, mỗi nội tạng lại do lượng lớn các tế bào tạo thành. Khi sinh mệnh của các tế bào đi hết, chúng sẽ chuyển hoá, và được các tế bào mới thay thế. Mỗi ngày, cơ thể người cần chuyển hoá, thay thế 30 tỷ tế bào cũ, cũng có nghĩa là cơ thể này có hạn chế về thọ mệnh.
Chúng ta nhìn tiếp xuống vi quan, dưới tế bào là kết cấu phân tử phức tạp, những phân tử này lại do các nguyên tử nhỏ hơn tổ hợp thành. Thân thể một thanh niên trưởng thành 70kg, là do 7×10 mũ 27 (7×10^27) nguyên tử tổ hợp thành.
Nhìn từ bề mặt, bạn là một người, nhưng bạn cũng là sinh mệnh được tổ hợp thành từ 7×10 mũ 27 các nguyên tử. Mà tuổi thọ của những nguyên tử này dài tới mức con người khó tưởng tượng nổi. Nếu chúng ta lại tiếp tục nhìn sâu xuống nữa, sẽ phát hiện ra hạt electron.
Thông thường người ta cho rằng hạt electron có tuổi thọ vĩnh viễn, nhưng một số nhà khoa học lại muốn tìm hiểu tuổi thọ của electron dài bao lâu, và kết quả họ đã thành công. Nghiên cứu này được đăng trên tạp chí Phisycal Review Letters (Bản tin bình luận vật lý). Họ đã phát hiện ra electron ít nhất có tuổi thọ 66.000 năm yotta. Năm yotta chính là 10 mũ 24 năm (10^24). Cơ bản, nghiên cứu này đã kiểm chứng sự vĩnh viễn của electron.
Xét về nhục thể con người, tuổi thọ chỉ ngắn ngủi từ vài chục với vài trăm năm. Khi đi hết con đường sinh mệnh, thân thể xác thịt cũng tiêu biến mất, vậy cái còn lại là gì? Chính là các nguyên tử này và những thành phần vi quan hơn, chúng vẫn luôn tồn tại.
Do đó, nhìn ở bề mặt, chúng ta có thể chỉ mới mười mấy tuổi hoặc vài chục tuổi, nhưng sinh mệnh thực sự nơi sâu thẳm của chúng ta còn cổ xưa hơn cái vũ trụ đã biết này rất nhiều, hơn nữa nó còn tồn tại tới tương lai rất xa không thể tưởng tượng. Thực ra cách nói này không hề sai chút nào.
Nhìn ở bề mặt, chúng ta có thể chỉ mới mười mấy tuổi hoặc vài chục tuổi, nhưng sinh mệnh thực sự nơi sâu thẳm của chúng ta còn cổ xưa hơn cái vũ trụ đã biết này rất nhiều, hơn nữa nó còn tồn tại tới tương lai rất xa không thể tưởng tượng (Ảnh chụp màn hình)
Nhà khoa học hàng đầu Robert Lanza, người từng thuộc danh sách 100 nhân vật có ảnh hưởng nhất trên toàn cầu năm 2014 bình chọn trên tạp chí Time, cho rằng cái chết chỉ là một loại huyễn tượng, không chân thực. Ông nói rằng mặc dù thân thể con người khi chết đi sẽ giải thể, nhưng chúng ta vẫn tồn tại ở dạng năng lượng 20 watt. Dù cơ thể cá nhân bị tiêu huỷ nhưng vẫn có cảm giác sống, giống như một đài phun nước năng lượng 20 watt hoạt động trong não.
Có người đề cập rằng loại năng lượng này cũng sẽ tiêu mất đi khi con người chết. Tuy nhiên nhà khoa học Lanza nhấn mạnh rằng, quy luật của vũ trụ là bảo toàn năng lượng, năng lượng này sẽ không tiêu đi khi con người chết. Một trong những mệnh đề đáng tin cậy nhất của các nhà khoa học là năng lượng không bao giờ tiêu vong, không sinh cũng không diệt. Nên điều này khiến cách nói về luân hồi và con người lên Thiên đàng hoặc xuống địa ngục sau khi chết trở nên rất rõ ràng.
Một nhà giải phẫu thần kinh nổi tiếng từng trực tiếp trải nghiệm cảm giác cận tử cũng xác nhận tất cả những điều này.
Hành trình lên thiên đường
Tiến sĩ Eben Alexander là một bác sĩ giải phẫu thần kinh nổi tiếng đã được đào tạo tại Trường Y Harvard.
Tiến sĩ Eben Alexander, một bác sĩ giải phẫu thần kinh nổi tiếng (Ảnh chụp màn hình)
Một buổi sáng sớm năm 2008, ông thức dậy với cơn đau quặn đầu, sau đó tê liệt ngã xuống sàn nhà. Gia đình đã đưa ông vào bệnh viện, lúc đó ông đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Các bác sĩ nói với vợ ông rằng, các thiết bị điều trị đã hoàn toàn không kiểm tra thấy não bộ của tiến sĩ hoạt động, cơ hội ông còn sống chỉ là 2%. Sau đó, điều khiến mọi người không ngờ tới là, một tuần sau, ông tỉnh dậy như có phép màu. Ông nhớ lại trong lúc đang hôn mê sâu, bản thân ông đã trải nghiệm cái mà ông từng gọi là “ảo ảnh” và “huyễn tượng”.
Ông vốn là một nhà khoa học, trước kia chưa từng thừa nhận trên thế giới còn có sự tồn tại của thế giới khác, nhưng trải nghiệm chân thực lần này đã khiến ông không thể không tin. Đầu tiên, ông vượt qua vùng tối, sau đó là Thiên âm và ánh sáng trắng xoay chuyển đã giải cứu ông khỏi bóng tối. Ông đã tới một thế giới khác.
Ý thức của ông gắn trên đôi cánh của một con bướm khổng lồ. Ông nhìn thấy một Tiên nữ xinh đẹp với đôi mắt màu xanh thẫm đang mỉm cười với ông. Tiên nữ dắt ông cùng tiến vào một thế giới mới tràn đầy sức sống. Tiên nữ không nói với Alexander, mà chỉ cần nhìn ông một cái là ông biết Tiên nữ muốn nói gì. Điều Tiên nữ muốn nói có ý nghĩa là: Chúa yêu thương ông, vĩnh viễn vô cùng trân quý ông, ông không làm gì sai hết, chúng tôi sẽ dạy ông rất nhiều điều, nhưng ông phải quay trở lại.
Trước khi Alexander tỉnh lại, các bác sĩ vốn đã từ bỏ việc điều trị cho ông. Kết quả sau vài tuần tỉnh lại, ông đã hoàn toàn hồi phục. Đối với việc một người bị chết não một tuần, trường hợp của Alexander quả thực là một phép màu.
Ông lớn lên trong một gia đình nhận nuôi. Vài tháng sau khi ông tỉnh lại, ông đã nhận được một bức thư từ chị gái ruột của mình, trong đó có bức ảnh của Betsy – người em gái đã qua đời của ông. Khi ông nhìn thấy bức ảnh của em gái ruột, ông lập tức nhận ra cô chính là người Tiên nữ ông gặp ở thế giới khác.
Betsy – người em gái đã qua đời của Alexander, chính là người Tiên nữ ông gặp ở thế giới khác (Ảnh chụp màn hình)
Những trải nghiệm này vô cùng xúc động, và ở mức độ nào đó đã kiểm chứng về nơi con người sẽ tới sau khi thoát rời khỏi thân xác.
Như cô bé Sumire người Nhật Bản, từ khi sinh ra cô bé không chỉ mang theo tất cả ký ức về tiền kiếp, gồm cả ký ức trước khi cô tới trái đất làm người. Sumire còn có thể giao tiếp với Thần và các Thiên sứ. Lai lịch của Sumire đã nói rõ lên rằng nguồn gốc của sinh mệnh con người thực ra không đơn giả.
Có lẽ chúng ta đã thực sự trải qua rất nhiều, chỉ là ký ức bị che phủ. Con người chúng ta ngày nay dường như bước vào một thế giới mê và dần dần thức tỉnh trong khi tìm kiếm sự thật.
Phật giáo coi Tam giới mà mê giới, khó thoát khỏi cái khổ của sinh tử luân hồi nên các bậc Thánh giả chán ghét nơi đây. Có lẽ điều này cũng có đạo lý, có thể nguyên nhân thực sự khiến con người khổ chính là không thể tỉnh dậy trong giấc ngủ say. Nói một cách cụ thể, sinh mệnh chân thực luôn bị mắc kẹt trong tam giới không ra được, các đời các kiếp đều ở trong đó, luân hồi vô tận, không giải thoát được.
Vậy làm sao để giải thoát con người? Dù là các bậc Thánh nhân, Giác giả của phương Đông hay phương Tây đều đề cập tới việc vứt bỏ phần không tốt của bản thân, thăng hoa đạo đức. Dù trong các kinh sách hay giới luật, đều đưa ra một tiêu chuẩn, khi đạt được điêu chuẩn đó, sẽ được lên Thiên quốc.
Nếu như sinh mệnh của chúng ta vốn có nguồn gốc từ vũ trụ, vốn là vĩnh cửu; vậy cuối cùng chúng ta có phải sẽ muốn quay trở lại nơi ấy?
Nguồn: NTD
- 6 dấu tích của “con người hiện đại” thời viễn cổ có thể đảo lộn quan niệm về lịch sử ngày nay
- Phế tích Baalbek cổ xưa, những bí ẩn không có lời giải
- Hình ảnh ngày ấy – bây giờ của 10 địa điểm nổi tiếng mang tính biểu tượng trên thế giới cho thấy sức mạnh của thời gian