Người bị sét đánh có phải là ngẫu nhiên?

Trong dân gian người ta thường có câu “người bị trời đánh” khi nói về một người nào đó bị sét đánh, hoặc khi một người nào đó bị sét đánh thì người ta liên tưởng ngay đến việc một người nào đó đã làm điều xấu và bị ông Trời trừng phạt.

Nguồn ảnh: Internet

Tại sao trong dân gian lại có những câu nói như vậy? Sử sách cổ ghi lại rằng thần sấm cai quản năm côn, tuân theo ý muốn của hoàng đế và đặc biệt trừng trị kẻ ác để duy trì công lý trên thế giới. Từ xa xưa, những câu chuyện về việc bị sét đánh chết vì tội ác đã được lưu truyền trong dân gian, và cũng có rất nhiều ghi chép trong các sách cổ.

1. Vũ Nhất bị sét đánh chết vì ngông cuồng bắn Thiên Thần

Trong triều đại nhà Thương, có một vị hoàng đế tên là Vũ Nhất (Wu Yi), Ông là người kiêu ngạo, liều lĩnh và tàn nhẫn. Các quan khuyên vua nên tôn kính thần linh, nhưng ông ta không nghe. Thay vào đó, ông ta đã có những việc làm khá bệnh hoạn và hoang tưởng. Những việc làm của Vũ Nhất bị Sử ký gọi là “vô đạo”.

Lần nọ, Vũ Nhất sai người tạc tượng gỗ, gọi đó là “Thiên Thần”. Sau đó ông chơi cờ với một viên quan đóng vai đại diện cho “Thiên Thần”. Vì sợ làm mất lòng nhà vua, nên viên quan thường xuyên thua. Vũ Ất dương dương tự đắc vừa hạ nhục “Thiên Thần”,  vừa tiện tay rút thanh kiếm đeo bên người của cận vệ, chém nham nhở lên thân tượng gỗ. Bức tượng gỗ chẳng mấy chốc biến thành những miếng gỗ vụn.

Một lần khác, Vũ Ất treo một túi da chứa đầy máu tươi trên một cái giá gỗ cao và bắn tên vào, mũi tên phóng đi, túi da rơi “bịch” một tiếng, rách một lỗ lớn, máu tươi đổ “ào” nghe như tiếng thác đổ lênh láng trên mặt đất… Thế là ông ta liền cười một cách điên dại và gọi đó là “Bắn Trời” (xạ thiên).

Vào năm thứ năm Vũ Ất cai trị, ông ta đi săn ở vùng đất giữa Hoàng Hà và sông Vị Thủy. Trời bỗng nhiên kéo mây mưa tới và ông ta bị sét đánh chết, tình cảnh vô cùng thê thảm.

Viên nang của Vũ Nhất bắn lên bầu trời, từ thời nhà Thanh “Sơn hoàng đế Jiantu Shuo”. (Phạm vi công cộng)

2. Sét đánh chết ác phụ ngược đãi mẹ chồng

Đó là một ngày vào mùa hè năm 1960 tại thôn Đại Quan phía tây ngoại ô thành phố Nam Dương, tỉnh Hà Nam. Trong thôn có một gia đình gồm mẹ già hơn 70 tuổi với hai mắt mù lòa và con trai, con dâu, cùng với hai đứa cháu nội một trai một gái, cháu trai tầm 8-9 tuổi, cháu gái 10 tuổi. Người mẹ già sống tại gian nhà tranh nhỏ phía đông, bốn người còn lại sống ở gian nhà tranh phía tây.

Người con trai hiếu thuận đi làm ở lâm trường gỗ rất xa, hơn một tháng mới về nhà một lần, hàng ngày mọi việc trong nhà đều do người con dâu lo liệu, trong nhà từ trước tới nay không bao giờ xảy ra điều tiếng gì.




Mỗi khi về nhà, người con trai đều thăm hỏi mẹ già sống có được thuận ý hay không? Mẹ già sợ con trai không yên tâm nên đều trả lời là rất thuận ý, còn nói thêm rằng con dâu hiền lành hiếu thuận ra sao, con trai sau khi nghe xong cũng yên tâm. Thời gian lâu sau tiếng lành đồn ra, hàng xóm xung quanh đều nói cụ bà gặp được người con dâu tốt Trên thực tế, người con dâu này không những không hiếu thuận mà còn nguyền rủa bà cụ tại sao không mau chóng chết đi, còn thường xuyên cho bà ăn cơm thừa, ngay cả đồ ăn thừa của hai đứa con, thậm chí nước rửa nồi cũng mang cho bà uống.

Như vậy vẫn chưa đáng kể gì, có khi bà khát nước gọi “Các cháu ơi, lấy cho bà bát nước”. Con dâu đang lúc rửa chân liền nói với hai con: “Đi vào bếp mang bát của bà nội đến đây”, sau đó múc lưng bát nước đang rửa chân của mình bảo con mang cho bà uống.

Có những lần bà không khát nước, con dâu cũng múc lưng bát nước vừa rửa chân của mình rồi gọi con mang cho bà, miệng còn nói: “Đừng để bà khát, không lại nói chúng ta không hiếu thuận”.

Ngày tháng cứ thế qua đi, cụ bà cứ ngày ngày nhẫn chịu. Cuối cùng, đến buổi trưa một ngày mùa hè năm 1960 tất cả đều kết thúc.

Hôm đó trời đổ mưa lớn còn kèm theo sấm chớp inh tai, vô cùng đáng sợ. Lúc đó, con dâu và hai đứa cháu nội đều ở trong gian nhà phía tây, sét đánh lên nóc gian nhà người con dâu, rung chuyển đến mức bụi ở trên cột nhà còn rơi xuống. Tình trạng này trước nay chưa từng xảy ra, khiến cụ bà vốn thường uống nước rửa chân cũng phải kinh sợ.

Cô con dâu trốn trong phòng ngủ phía tây, ngồi trên cạnh giường, một tay nắm chặt tay con trai, một tai nắm chặt tay con gái, ba người lo sợ đến phát run…

Mưa to kéo dài khoảng nửa giờ thì ngớt, sấm chớp cũng không còn chớp sáng nữa, người con dâu thấy nhẹ nhõm, bỏ tay hai đứa con ra. Khi hai đứa trẻ vừa chạy ra khỏi phòng thì nghe thấy tiếng sấm rền vang, một tia sáng chói lóa từ cửa sổ đánh vào phòng ngủ, trong chớp mắt đánh chết người con dâu vẫn còn ngồi trên giường. Khi ấy cô mới 37 tuổi.




Lúc đó, người chồng đang lái xe ở lâm trường Hoàng Thạch Am cách nhà hơn 200 dặm. Sau khi nhận được tin buồn, anh mau chóng về nhà làm tang sự. Hàng xóm không hiểu sự tình nói: làm sao sét lại đánh chết một người con dâu tốt như vây? Cũng có người nói, nhất định cô ta đã làm việc xấu nào đó mà mọi người không biết đó thôi.

Sau khi lo tang sự xong, người đàn ông mất vợ hỏi hai người con của mình, các con mới đem toàn bộ sự thật nói cho cha biết. Anh vô cùng xót xa khi nghe kể rằng: “Mẹ con thường mang nước rửa chân cho bà nội uống”.

Người con hiếu thảo này giận vợ tới mức muốn cầm cuốc đào mộ lên, định bụng sẽ đánh đòn trừng phạt. Nhưng khi mẹ già biết được sự việc, bà liền khuyên con: Người cũng đã chết rồi, thôi bỏ đi…

3. Người đàn ông Phúc Kiến nợ tiền và thề sẽ bị sét đánh theo ý muốn nếu nói sai

Vào ngày 26 tháng 8 năm 2008, có một người tên là Hoàng, một người bạn của Hoàng là Thanh đến từ Đông Hán. Ngày hôm đó Thanh đã đến nhà Hoàng ​với một thanh gỗ trên tay và yêu cầu Hoàng trả lại 500 nhân dân tệ. Hóa ra ba năm trước, một người bạn của cả hai đã làm đám cưới, lúc đó Hoàng bận và có nhờ Thanh mừng đám cưới với 500 nhân dân tệ tiền quà. Sau đó, Hoàng đã dần quên chuyện đó. Thanh cũng có nói về khoản tiền mà bạn đã mượn từ 3 năm trước nhưng Hoàng chối không mượn.

Hôm đó trong một cuộc gặp gỡ với bạn bè, vì quá tức giận Thanh đã kể câu chuyện này trước mặt mọi người.

Lúc này Hoàng rất khó chịu và cầm một cây gậy sắt dọa nạt Thanh và nói Thanh đã vu khống cho mình và muốn đánh Thanh. Trong lúc bí bách Thanh không còn cách nào nữa bèn nói với Hoàng: Anh có dám đưa tay lên Trời để thề không? Nếu anh dám thề tôi sẽ không đòi tiền của anh nữa.

Hoàng ngay tức khắc đứng trước mặt mọi người mà thề rằng “Con không nợ tiền của Thanh, nếu con nợ tiền của Thanh thì còn sẽ bị sét đánh chết”.


Không ngờ, một phút sau, Hoàng bị sét đánh nhưng may mắn thay anh được mọi người cứu và thoát qua cơn nguy kịch.

Có lẽ đây là Trời đã ban ân cho Hoàng, nhắc nhở Hoàng sớm tỉnh ngộ, không nên dối trá, lừa lọc người khác.

Từ xưa đến nay, nhiều người vẫn hay nhắc nhở với nhau rằng: “Trên đầu ba thước có thần linh”. Người đang làm, Trời đang nhìn. Từng ý niệm, từng hành vi của mỗi người đều có Thần linh giám sát, ai ai cũng phải chịu trách nhiệm về cử chỉ và lời nói của bản thân mình.

Chỉ có hành thiện, tích đức, không làm việc xấu ác thì mới có thể tránh khỏi kết cục thảm khốc trong tương lai.

Nguồn: VDH – Epochtimes.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *