A Short Proto-Case File: 08/12/2013
Một hồ sơ ngắn: 12/08/2013
Tôi thực sự không biết phải gọi cái này là cái gì nữa. Ý tôi là… nó có vẻ giống với một Hồ sơ nhưng lại không có số hiệu. Tuy nhiên, bởi các bạn luôn muốn biết về những điều kỳ lạ, nên tôi nghĩ cái này vẫn thích hợp để post lên đây.
—————————————-
Những thông tin này được lấy ra từ điện thoại di động của đối tượng, dưới dạng một tin nhắn chưa gửi.
Tôi đang núp dưới tấm chăn của tôi ngay lúc này, giống như tôi vẫn làm khi còn là một đứa trẻ. Giờ đã là nửa đêm, và tôi hy vọng rằng tôi có thể chờ cho đến lúc cái thứ đó trong phòng tắm của tôi, bất kể nó là cái gì, bỏ đi. Chuyện này nghe có vẻ hết sức ngớ ngẩn đối với tôi, vốn là một người có lý trí, không hay sợ hãi vớ vẩn hoặc mê tín dị đoan.
Hãy kiểm tra lại những gì tôi biết để xem liệu tôi có thể tìm ra một lời giải thích hợp logic hay không. Không có đèn được bật trong căn hộ của tôi, vì vậy tầm nhìn của tôi lúc này bị hạn chế. Tôi ngồi dậy trên giường, cửa phòng tắm ở trên tường phía bên trái tôi, và cánh cửa đó vẫn được để mở như mọi khi. Từ nơi tôi ngồi, tôi không thể nhìn thẳng vào phòng tắm. Chỉ sau khi tôi trượt xuống và ngồi trên giường ở vị trí thẳng trục với phòng tắm, tôi mới nhìn thấy cặp mắt đó. Điều duy nhất mà tôi có thế nhớ đến lúc này là hai dấu chấm đầy giận dữ đó. Trước đây, tôi đã từng nhìn thấy cặp mắt của một con mèo hoặc một con hươu trong bóng tối, nhưng thứ này thì khác hẳn.
Sau đó tôi lại núp dưới tấm chăn của mình, thực hiện một giải pháp nhỏ là tóm lấy chiếc di động từ cái bàn bên cạnh. Giờ thì sự tò mò của tôi cũng nhiều như nỗi sợ hãi của tôi vậy. Một giờ trước hoặc lâu hơn, những con quái vật không hề tồn tại trong thế giới của tôi, và tôi còn chẳng thèm bận tâm đến điều đó.
Tôi nằm tại chỗ trong khoảng hai mươi phút hoặc lâu hơn, thắc mắc xem liệu chuyện này chỉ đơn giản là kết quả của việc tôi đã xem quá nhiều phim kinh dị, hay thực sự là có một cái gì đó đáng sợ trong phòng tắm của tôi. Có lẽ cặp mắt chỉ là sự phản chiếu của chút ánh sáng lọt vào qua rèm cửa hay cái gì đó tương tự. Do đó, tôi nhổm dậy và từ từ lùi xuống dưới để có thể nhìn vào phòng tắm của tôi một lần nữa. Đôi mắt vẫn còn ở đó, tôi vẫn thấy buồn nôn khi nhìn chằm chằm vào chúng, nhưng tôi chưa thể cúi xuống núp dưới tấm chăn ngay được. Tôi cần phải biết rằng nó không chỉ là một chút ánh sáng phản chiếu trên bề mặt kim loại. Như để chứng minh cho điều đó, cặp mắt di chuyển một chút sang bên trái sao cho chúng ở ngay trước mặt tôi và có vị trí hướng về phía trên cùng của phòng tắm. Cặp mắt vẫn hướng thẳng vào tôi, và tôi có thể nhìn thấy bằng chứng rõ ràng của cả sự sống lẫn trí thông minh trong hai cái chấm nhỏ xíu đó. Tôi cúi xuống núp dưới tấm chăn, bởi tôi sợ rằng bỏ chạy sẽ kích động sự phản ứng ngay lập tức từ chúng, đồng thời tôi cũng muốn nghiền ngẫm lại mọi chuyện kỹ hơn.
Năm phút đã trôi qua kể từ lần cuối cùng tôi soạn tin nhắn trên chiếc điện thoại này. Tôi đã rà soát lại tất cả những thứ kinh dị và các loại quái vật mà tôi có thể nghĩ tới, và tôi tin rằng tôi có một giả thuyết mà tôi không may sẽ phải tự mình kiểm tra. Tôi muốn nhắc tới những người thân yêu của mình ngay lúc này, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự có bất cứ ai để yêu, cho nên… bỏ qua đi.
Tôi lật chăn ra, gạt nó đi, và bây giờ tôi đang đối diện với cánh cửa phòng tắm. Tôi được chào đón bởi bóng tối đen đặc, và đang sẵn sàng thừa nhận rằng mọi chuyện chỉ là sự tưởng tượng xảy ra trong đầu tôi, thì cặp mắt mở ra. Vị trí của chúng vẫn như trước, thẳng hàng với tôi và hướng về phía trên cùng của phòng tắm, cặp mắt đó đang nhìn xuống tôi. Tôi giơ một tay lên cao hết sức, và con mắt trái biến mất. Tôi di chuyển bàn tay qua lại và khiến cho con mắt phải biến mất. Giả thuyết của tôi là đúng. Tôi đang nhìn vào tấm gương-
Tin nhắn kết thúc.
—————————————-
Lời nhắn của Tattle (cho Secrets): Tôi đoán là cậu muốn xem một Hồ sơ ở trạng thái chưa hoàn thành thì như thế nào. Tôi cũng muốn nói với cậu rằng chuyện này đã xảy ra cách nơi cậu ở ít nhất là mười dặm. Tổ chức 440 sẽ xuất hiện tại khu vực trong một vài ngày, vì vậy đừng có chạy xuống đường phố mà loan báo về sự sụp đổ của họ hoặc bất cứ điều gì kiểu như thế. Giờ thì quay lại với công việc đi, mọi người đang chờ đợi Hồ sơ số 11.
Thức dậy ngày hôm nay và thấy cái này trong laptop của tôi. Cửa khóa, con chó không hề sủa, vì vậy tôi cũng chẳng hứng thú muốn biết làm thế nào mà nó xuất hiện trong laptop của tôi được. Còn về Hồ sơ này, không có gì quá sốc ngoài việc chuyện xảy ra ở nơi khá gần chỗ tôi. Dường như Tattle cũng bắt đầu mất kiên nhẫn với tôi rồi.
Dù sao, tôi đã dành thời gian cố gắng đánh máy Hồ sơ số 11. Giống với các Hồ sơ trước đó, tôi viết chúng ra trên trình duyệt web của tôi khi truy cập vào Nosleep. Lần đầu tiên tôi đánh máy Hồ sơ số 11 như vậy, trình duyệt web của tôi bị crash và tôi mất tất cả mọi thứ mà tôi đã viết ra. Tôi khá tức giận và làm lại từ đầu, lần này sử dụng Microsoft Word. Tôi không save văn bản lại, thay vào đó tôi chỉ thu nhỏ nó lại trên Taskbar, bởi Word hiếm khi bị crash. Có một đợt mất điện ngắn, và tôi lại mất tất cả công sức của mình một lần nữa. Bây giờ tôi đang cố gắng làm lại lần thứ ba, cứ sau vài câu lại save Word, vì vậy tôi xin lỗi vì sự chậm trễ. Lỗi là ở tôi.
Bảo trọng…
-Secrets
Edit: Có một Case File Wiki ở đây. Nếu các bạn có thể giúp đỡ thì sẽ rất tuyệt, bởi thực sự rất khó khăn để xây dựng một wikia với chỉ hai hoặc ba người. Chúng ta có thể sử dụng hình ảnh minh họa mà các bạn cho rằng những hình ảnh đó giống với các entity, bất kỳ thông tin nào mà Tattle đã nêu ra trong comment của anh ta với mọi người, bất cứ ai thành thạo trong việc xây dựng một wikia, đơn giản là mọi sự giúp đỡ đều được hoan nghênh. Tôi muốn wikia đó sẽ trở thành một nơi tập hợp thông tin, để không ai còn cảm thấy khó khăn trong việc theo dõi các Hồ sơ nữa.
************************************
Tên dịch giả: Binzo
Nguồn: reddit