Khám phá bí mật giao tiếp với vạn vật, mở ra ký ức bị lãng quên

Có thể có bậc cha mẹ từng gặp phải tình huống con trẻ chơi nghịch với gối, hay nói chuyện với gấu bông, búp bê, hoặc một mình trẻ lẩm bẩm nói những lời kỳ lạ, hoặc là chơi một mình ở một góc và cười khúc khích…

Đôi khi chúng còn có thể nói chuyện với cái bàn, bức tường, hoặc nói những lời khiến người lớn phải ngạc nhiên…

Ngày nay có nhiều thí nghiệm chứng minh được rằng ‘vật chất’ hoàn toàn không phải như những gì chúng ta nghĩ, đồng thời, cũng chứng minh rằng vạn vật đều có linh, có tư tưởng, cảm tình (Ảnh: pexels)

Một câu chuyện có thật của người bạn kể rằng, khi cô đang giảng bài trên lớp, một em học sinh đột nhiên chỉ vào bụng cô và nói: “Cô ơi, sao trong bụng cô lại có một em bé?”. 

Cô giáo rất ngạc nhiên và buổi chiều hôm đó, cô đã tới viện khám, kết quả bác sĩ cho biết cô đã mang thai được gần một tháng. Ngày hôm sau, cô giáo hỏi em học sinh: “Em thấy trong bụng cô là em bé trai hay bé gái?”. 

Em học sinh lập tức trả lời: “Là em bé trai”. 

Sau này quả thực cô giáo hạ sinh một bé trai.

Một loạt những hiện tượng này có phải xuất phát từ trí tưởng tượng trong sáng của đứa trẻ hay là có những bí mật mà chúng ta không biết? Có phải là trẻ thực sự nhìn thấy hay tiếp xúc được điều gì đó không?

Bí mật bị lãng quên

Người xưa có lưu truyền một cách nói:

“Trẻ nhỏ ăn ngũ cốc chưa nhiều, chưa ăn thịt sinh mệnh khác, nên lục căn thanh tịnh, có thể quan sát thấy linh vật”. Câu này có ý nghĩa là trẻ nhỏ có thể nhìn thấy những sự vật mà người lớn không thấy, trên đỉnh đầu của mỗi trẻ khi sinh ra đều có một phần trũng mềm, có chỗ xương mềm. Theo cách nói của Đạo gia, vị trí này được gọi là “Thiên Linh Cái”, còn gọi là thóp. Đây chính là vị trí có liên quan tới Thiên nhãn được nói trong truyền thuyết. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao trẻ nhỏ có thể tiếp xúc được với các sự vật mà người lớn không tiếp xúc tới được. 

Theo cách nói của Đạo gia, vị trí này được gọi là “Thiên Linh Cái”, còn gọi là thóp. Đây chính là vị trí có liên quan tới Thiên nhãn được nói trong truyền thuyết (Ảnh chụp màn hình)

Tuy nhiên khi trẻ lớn dần, thóp dần dần thay đổi, cuối cùng hoàn toàn cứng và đóng lại. Với sự phát triển của cơ thể con người và những thay đổi trong tâm trí, nhiều năng lực đã bị những thứ trần tục hậu thiên làm vấy bẩn, dần dần trẻ không còn nhìn thấy những điều đặc biệt. Con mắt tiên thiên cũng vì thế mà bị đóng lại. 

Nghiên cứu y học hiện đại cho thấy trẻ trước hai tuổi đã bắt đầu có ký ức, nhưng phần lớn những ký ức này dần dần sẽ bị lãng quên khi trẻ bước vào ba tuổi. Tới khi trẻ trưởng thành, những sự việc trước ba tuổi về cơ bản trẻ đều quên hết.

Lại rơi vào tối tăm

Đạo gia cho rằng, trước ba tuổi, linh hồn và nhục thể của chúng ta chưa hoàn toàn hợp nhất, cần có một quá trình dung hợp, đến ba tuổi chúng sẽ hoàn toàn hợp nhất, khi đó tất cả các ký ức sẽ dần dần biến mất hoàn toàn.

Vì vậy, các ký ức trước ba tuổi dường như đều không được giữ lại. Liệu có phải canh Mạnh Bà phải đợi tới lúc trẻ ba tuổi mới uống không? Ai trong chúng ta cũng đều từng trải qua thời thơ ấu. Liệu bạn từng có trải qua cảm giác lúc bé nhìn các sự việc có vẻ như tự nhiên, bình thường, nhưng hiện nay nghĩ lại thì thấy những việc đó thật là kỳ lạ hay không?.

Một nghiên cứu của Học viện Hoàng gia Anh London đã phát hiện ra có khoảng gần ⅔ trẻ nhỏ từng trải qua việc ‘nhìn thấy những thứ kỳ lạ’. Ngoài ra, còn có một nghiên cứu tổng quan năm 2012 đã phát hiện 17% số trẻ từ 9-12 tuổi và thanh thiếu niên từng nhìn thấy những thứ kỳ lạ. Hơn nữa sau khi trẻ bước vào thời kỳ thiếu niên, tỷ lệ trẻ có trải nghiệm này sẽ giảm xuống nhanh chóng. Sau khi bước sang giai đoạn trưởng thành, tỷ lệ này lại giảm tiếp nữa. 

Một nghiên cứu của Học viện Hoàng gia Anh London đã phát hiện ra có khoảng gần ⅔ trẻ nhỏ từng trải qua việc ‘nhìn thấy những thứ kỳ lạ’ (Ảnh chụp màn hình)

Đương nhiên, khoa học hiện tại vẫn chưa thấy thuyết phục, họ đưa ra giải thích rằng vì thị lực của trẻ chưa phát triển toàn diện, nên có vấn đề giảm thị lực, nên khi trẻ nhìn vật thể có thể bị mờ hoặc méo, do đó trẻ mới nhìn thấy những thứ kỳ lạ. Đây là cách nói của khoa học hiện đại.

Trong các bộ phim hoạt hình, thường các nhân vật được thể hiện “vạn vật đều có linh”, ví dụ như động vật biết nói, hoa biết nhảy hát, bàn ghế nhảy theo giai điệu, và có một số loại liên kết cốt chuyện với các nàng công chúa. Những điều này thường được cho là để cho phim trở nên sinh động hơn, thu hút các em nhỏ xem mà thôi. 

Tuy nhiên hiện đã có nhiều thí nghiệm chứng minh rằng, vật chất hoàn toàn không phải như chúng ta tưởng tượng và cũng đồng thời chứng minh rằng, mọi sự vật đều có linh, có tư tưởng, có cảm tình. Khái niệm này xác thực có thật, thực ra chính là chỉ mỗi vật thể, vật chất, hoa cỏ, cây đều có linh; côn trùng, các con thú cũng có linh, mỗi sinh vật tự nhiên đều có linh. Đồng thời các sinh vật phi tự nhiên, ví dụ món đồ chơi, xe ô tô, điện thoại di động, hay máy tính cũng có linh tính. Nói cách khác, vạn vật đều có ý thức tư tưởng độc lập của nó. Điều này nghe thật là khó tưởng tượng, nhưng nó lại thực sự tồn tại.

Vạn vật có linh

Nhà vật lý học người Anh, ông Jim Al-Khalili từng nói: “Những điều bí ẩn dù nhỏ vẫn luôn hấp dẫn người ta. Bởi vì đáp án của những điều đó, rất có thể thay đổi sự hiểu biết của chúng ta đối với thế giới từ bản chất”.

Chúng ta đều biết rằng vạn vật đều có năng lượng, chỉ có điều tầng cấp khác nhau. Điều này cũng được chứng minh trong cơ học lượng tử. Ví như cây gỗ và đá cũng có năng lượng giống như sóng, nhưng năng lượng của chúng thấp hơn con người một chút. Từ vật lý học lượng tử có thể nhận thức được các hạt cơ bản có thể tiếp nhận thông tin, các vật chất có thể giao thoa với nhau bằng cách sử dụng sóng hoặc cộng hưởng để trao đổi tín tức.

Điều này có thể giải thích sự tương tác của sinh vật đến từ dao động lượng tử, thậm chí là tương tác của vạn vật đều tới từ dao động của lượng tử.

Từ vật lý học lượng tử có thể nhận thức được các hạt cơ bản có thể tiếp nhận thông tin, các vật chất có thể giao thoa với nhau bằng cách sử dụng sóng hoặc cộng hưởng để trao đổi tín tức (Ảnh chụp màn hình)

Đề cập tới cơ học lượng tử, chắc chắn không thể nhắc tới hiện tượng rối lượng tử. Đây là trạng thái chỉ hai hay nhiều vật thể có liên hệ và ảnh hưởng với nhau, dù chúng cách xa tới mức nào, thậm chí là tới khoảng cách lên tới cả nhiều năm ánh sáng. Hiện tượng lượng tử cộng hưởng và ảnh hưởng lẫn nhau này không phân biệt giữa vật chất, năng lượng, kích thước to nhỏ hay sự sống. Nói một cách đơn giản, vật chất đều được tổ hợp thành từ vô số các hạt cực nhỏ. Tất cả các hạt cực nhỏ đều có thể sinh ra hiện tượng rối lượng tử.

Đại não cũng là do các vi lạp tạo thành, tất cả mọi thứ trong tự nhiên cũng như thế. Do đó đại não của chúng ta có thể thông qua hiện tượng rối lượng tử tồn tại phổ biến trong giới tự nhiên để tạo ra cảm ứng lẫn nhau. Điều này cũng bao gồm cả sự cảm ứng giữa người với người, con người với vật chất, cảm ứng giữa vật với vật. Tất cả thiên nhiên rộng lớn chính là một thể tuần hoàn của kết hợp hữu cơ, từ cảm ứng lẫn nhau, kết hợp, liên hệ, tới chuyển hoá. 

Trong thí nghiệm với tinh thể nước, tiến sĩ Masaru Emoto đã phát hiện ra tâm niệm có thể thay đổi kết cấu phân tử, nghĩa là tất cả cảm ứng sóng rối lượng tử đều có thể có liên quan tới tâm niệm của chúng ta.

Tác phẩm “Giao tiếp tầng sâu và đối thoại với vạn vật” của đại sư tâm linh nổi tiếng người Đài Loan – ông Lâm Hiển Tông, cũng đã mô tả đạo lý này. Trong sách viết rằng: “Tất cả mọi vật chất, dù là sinh vật hay phi sinh vật, đều có tần suất dao động và kết quả biểu hiện của nó. Và tất cả tần suất dao động đều sinh ra từ suy nghĩ của tâm niệm con người. Vì vậy bất kỳ vật chất thực thể nào cũng đều có tâm niệm, suy nghĩ và tần suất dao động của nó. Trong trường hợp này, tất cả các thực thể vật chất đều tồn tại những suy nghĩ và ký ức về sự tồn tại của chúng, dĩ nhiên cũng có những dao động cảm xúc. Bất kỳ thực thể vật chất nào cũng đều có thể được con người giao tiếp và hiểu, hoặc là giao tiếp hai chiều với vật chất”. 

Đại sư tâm linh nổi tiếng người Đài Loan – ông Lâm Hiển Tông tác giả cuốn “Giao tiếp tầng sâu và đối thoại với vạn vật” (Ảnh chụp màn hình)

Ông cũng kể về trải nghiệm của bản thân như sau: 

Một lần ông tới dùng bữa tại một nhà hàng Pháp do một người bạn làm ông chủ, người bạn chạy tới chào ông. Ông Lâm liền thuận miệng hỏi bạn một câu: “Có phải gần đây nhà hàng anh có vấn đề nhân sự không?”

Người bạn rất kinh ngạc, bởi vì vừa rồi ở nhà hàng thực sự có hai đầu bếp làm loạn, trong đó một người chuẩn bị từ chức, người còn lại đang cân nhắc từ chức. Làm sao ông Lâm có thể biết được việc này? Ông Lâm nói rằng, cái đèn treo tường ở nhà hàng đã nói cho ông biết. 

Thậm chí còn có một lần, khi học trò của ông pha trà, lá trà đột nhiên nói với ông rằng, cách pha trà này sai rồi, lá trà đó còn dạy ông trong quá trình pha trà chỉ cần đổ đầy 8 phần nước trong ấm đun nước là được, 2 phần còn lại là để trống, khi nước sôi thì tận dụng 2 phần trống đó để nước bên trong vận chuyển, nước vận chuyển sẽ hình thành trường khí, trường này rất tốt đối với lá trà.

Thông thường khi nước sôi, chúng ta liền bỏ lá trà vào, cách này không đúng. Chúng ta cần để nước sôi 5 phút, sau khi tắt bếp, lại đợi tiếp 5 phút rồi mới cho lá trà vào, như thế mới tốt. Đây đều là những gì lá trà nói với ông Lâm. Quả là thần kỳ !

Vì vậy có thể nói không chỉ có trẻ nhỏ mới giao tiếp được với vạn vật, thực ra người lớn cũng có thể làm được.

Giao tiếp với vạn vật

Khi mới bắt đầu giao tiếp với vạn vật, chúng ta có thể không cảm giác được ý thức của vật chất, hoặc không nghe được ngôn ngữ của chúng. Nhưng không sao, chúng ta vẫn có thể giao tiếp với bất kỳ đồ dùng nào của bản thân như bàn chải, khăn mặt, điện thoại, quần áo… Không nhất định phải nói những lời khen ngợi, chỉ cần động chút tâm niệm là có thể phát ra ý niệm, chúng đều có thể tiếp nhận được.

Khi mới bắt đầu giao tiếp với vạn vật, chúng ta có thể không cảm giác được ý thức của vật chất, hoặc không nghe được ngôn ngữ của chúng (Ảnh chụp màn hình)

Ví dụ như buổi sáng thức dậy, trong lòng bạn sinh ra sự biết ơn: “Giường à, cả đêm ta đã nằm lên bạn, giờ bạn có thể thư giãn”. 

Hay là: “Quần áo, bây giờ ta sẽ mặc bạn, bạn đã sẵn sàng chưa?”. 

Thực ra đây là một loại giao tiếp nội tại, dần dần sẽ có thể nghe thấy âm thanh ở tầng sâu bên trong chúng ta, đây là thứ có linh tính nhất. Chúng ta thường nói rằng sống với hiện tại, trong tâm luôn mang theo lòng biết ơn, thực ra không cần phải xuất hiện hiện tượng thần kỳ, đặc biệt nào đó, điều chúng ta thực sự cần là học cách biết ơn. Đây mới là ý nghĩa của việc giao tiếp với vạn vật.

Vạn vật có linh, có linh tổng thể và cả cá thể. Toàn thể thân thể của chúng ta cũng có ý thức, mỗi bộ phận của thân thể cũng có ý thức, dù mỗi bộ phận là độc lập nhưng lại cũng nghe theo ý thức của toàn thể thân thể. Tay có ý thức của chính nó, tai cũng có ý thức của nó, lục phủ ngũ tạng cũng có ý thức của riêng chúng. Khi chúng ta mắc bệnh, hoặc bộ phận nào đó của cơ thể khó chịu, từ phương diện nào đó mà nói là thân thể đang nói chuyện với chúng ta. 

Như trong bài về bộ lạc Chân Nhân, khi bà Marlo bị cỏ biển đâm vào chân rất đau đớn, cụ bà thổ dân Úc đã giúp chữa trị bằng cách hát và nói chuyện với chân của bà Marlo, mong chân mau khỏi trở lại và thể hiện sự cảm ơn với chân. Chỉ trong ba ngày chân của bà Marlo đã hoàn toàn bình phục, không cần phải bó xương. Họ chỉ cần dùng tâm để nói một cách chân thành, an ủi nó. 

Như trong bài về bộ lạc Chân Nhân, khi bà Marlo bị cỏ biển đâm vào chân rất đau đớn, cụ bà thổ dân Úc đã giúp chữa trị bằng cách hát và nói chuyện với chân của bà Marlo (Ảnh chụp màn hinh)

Khi mắc bệnh một thời gian dài mà không có chuyển biến, chúng ta cũng không nên mất kiên nhẫn, nên có sự tin tưởng giống như khi dạy dỗ trẻ nhỏ, cũng không nên nói theo thói quen như “tôi khó chịu chỗ này, chỗ kia”, giống như nói với người khác rằng “con tôi không tốt ở điểm này, điểm kia”, như vậy chỉ khiến trẻ càng không nghe lời. Vạn vật có linh, đó là ý chí tự do của vũ trụ. Lắng nghe và giao tiếp với vạn vật, trân trọng mọi thứ, đồng tại cùng vạn vật, như vậy mới có thể hợp nhất. Đương nhiên cũng bao gồm cả bệnh tật, chỉ cần có niềm tin trở về với thiên nhiên và sự hài hòa, bệnh sẽ được chữa khỏi.

Vì vậy, chúng ta nên nhìn sự tồn tại của vạn vật dưới góc độ bình đẳng. Nhân loại nên sống hòa hợp cùng vạn vật. Không phải vì con người nghĩ rằng mình có “tinh thần” cao mà coi thường vạn vật, không có sự kính sợ; bởi vì vũ trụ quá to lớn còn nhân loại chúng ta quá bé nhỏ.

Chung sống hài hoà cùng vạn vật 

Văn hoá truyền thống Á Đông nói về thiên nhân hợp nhất. Phương pháp người xưa nghiên cứu nhân thể là trực tiếp kết hợp nhân thể với vũ trụ, con người và thiên địa là một thể. Con người chính là một bộ phận của vũ trụ. Vũ trụ này của chúng ta rất có thể ở bên trong một sinh mệnh thể lớn hơn, trái đất rất có thể là một tế bào trong bộ não khổng lồ đó.

Vạn sự vạn vật trong vũ trụ liệu có phải đều là sinh mệnh, chỉ có điều hình thức thể hiện khác nhau? 

Các nhà khoa học phát hiện rằng mỗi giọt nước đều có những thông điệp khác nhau, nghĩa là nước cũng có ký ức, hơn nữa nhiều thí nghiệm cho thấy nước có thể hiểu được lời nói của con người, cũng có thể hình thành những kết tinh tuyệt đẹp nhờ cảm nhận được sự biết ơn và yêu thương. Điều này nói lên rằng, không chỉ có động thực vật, đến cả những phi sinh vật mà chúng ta biết cũng tồn tại ý thức.

Các nhà khoa học phát hiện rằng mỗi giọt nước đều có những thông điệp khác nhau, nghĩa là nước cũng có ký ức (Ảnh chụp màn hình)

Một cư dân mạng chia sẻ rằng, anh là kỹ sư máy tính, mỗi khi thiết bị hỏng, anh sẽ phải đi kiểm tra, khi anh tới công ty, còn chưa động tay vào mà thiết bị đã trở lại bình thường, nhưng khi anh rời đi thì thiết bị lại hỏng, xem ra thiết bị đó luôn muốn lẩn tránh anh. Anh có một cái xe ô tô cũ, mỗi khi về tới nhà, anh đều ngồi đợi thêm một chút trong xe để nói chuyện với xe. Thời gian trôi qua, chiếc xe đó phải có anh mới khởi động được, người khác làm cách nào cũng không khởi động được. Chiếc xe dường như chỉ nghe lời chủ nhân của nó.


Trong Phật giáo cũng có một câu nói: “Ái tích thường trụ vật, như hộ nhãn trung châu”, ý nghĩa là cần trân trọng bảo vệ các đồ vật giống như bảo vệ đôi mắt của bản thân.

Chúng ta thường cho rằng, đồ vật không có sinh mệnh, nên không đối xử yêu thương chúng giống như với con người hay như với động vật. Thế nên đồ vật hỏng có thể sửa hoặc bỏ đi mua cái khác. Đặc biệt là hiện nay chất lượng cuộc sống ngày càng cao, thanh niên và người lớn tuổi có quan niệm khác nhau, đồ hỏng thì mua mới, rất ít người muốn sửa lại cho tốt để dùng tiếp.

Nguồn: NTDVN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *