Case File #18 The Architect Project
Hồ sơ số 18: Dự án Architect
Điều đầu tiên tôi nhận thấy là phần thông tin thường thấy ở đầu các Hồ sơ khác đã biến mất ở Hồ sơ này. Có vẻ như chúng ta lại có một dự án khác ở đây. Tôi tin là dự án này diễn ra trong khoảng thời gian cùng với Dự án Hysteria, như vậy là khoảng những năm 80.
—————————————-
Ghi chú mở đầu của Tiến sĩ Rollins về entity The Architect (Kiến trúc sư).
The Architect là một sinh vật săn mồi mà tổ chức này đã theo dấu trong rất, rất nhiều năm. Nó là một sinh vật hình người hoang dại đã được nhìn thấy nhiều lần trên nhiều lục địa khác nhau trong một thời gian khá dài. Một số người trong nhóm nghiên cứu của tôi tin rằng thực chất là có nhiều hơn một cá thể và chúng phân bố rải rác khắp nơi, nhưng giả thuyết phổ biến hơn cả cho rằng đây là một entity duy nhất với một tuổi thọ cao hơn so với hầu hết các sinh vật thuộc hành tinh này. Nó được đặt tên như vậy là bởi chúng tôi tin rằng nó nắm giữ phần DNA còn thiếu, phần DNA cần thiết để kéo dài tuổi thọ hoặc cải thiện chất lượng của các mẫu vật người. “Bản thiết kế” của rất nhiều bí mật chắc chắn là nằm trong cơ thể của The Architect.
Sau nhiều năm vờn đuổi, tôi nhận được tin rằng chúng tôi cuối cùng cũng dồn được The Architect vào một thị trấn nhỏ ven biển ở California. Đây không phải là thời điểm thích hợp nhất, bởi tôi sẽ phải cạnh tranh với các dự án của Marlowe để nhận tiền tài trợ, nhưng đây là cơ hội tốt nhất mà chúng tôi có nhằm bắt sống sinh vật đó. Tôi đã gửi đơn chấp thuận của tôi, cho phép tiến hành việc bắt giữ. Tôi ước tính tỷ lệ thương vong lực lượng của tôi là khoảng từ hai lăm tới ba mươi phần trăm. Như vậy là chấp nhận được.
Dưới đây là bản tường thuật vắn tắt từ operative (đặc vụ) phụ trách việc bắt giữ The Architect.
Mục tiêu được xác định là ở thị trấn Advent, California. Sinh vật đó đang ở trong một lò mổ, tôi nhớ là lò mổ lợn thì phải. Cũng chẳng quan trọng gì. Nếu nó ăn thì cũng có nghĩa là nó đang ở trong tình trạng dễ bị tổn thương, vậy nên chúng tôi bắt đầu hành động. Tôi ra lệnh cho người của mình từ một chiếc xe có gắn thiết bị theo dõi, đỗ trong một bãi đậu xe. Tôi cấp micro và camera cho tất cả các thành viên trong đội của mình. Tôi cử đi hai đội, một đội vào từ cửa sau và đội kia thì từ cổng phụ. Những đặc vụ còn lại được lệnh canh gác mọi lối vào, phòng trường hợp sinh vật đó cố gắng trốn thoát.
Dubois và Flattner là những người đầu tiên phát hiện ra điều bất thường: xác chết thối rữa của một con lợn. Chúng tôi đã giả định là mục tiêu đi vào tòa nhà để ăn, nhưng lại không có dấu hiệu gì trên cái xác cho thấy nó đã gặm nhấm. Thay vào đó, cái xác bị bao bọc trong một lớp chất nhầy rung động phập phồng. Mục tiêu tấn công hai người đó trong khi họ đang xem xét chỗ chất nhầy. Tôi cảm thấy vừa kinh hoàng lẫn ấn tượng với việc nó đã hạ gục hai người đàn ông đó một cách hiệu quả đến thế nào. Trước khi tôi kịp hiểu có chuyện gì xảy ra thì các phần nội tạng của Dubois và Flattner đã nằm nát bét trên mặt đất, còn tôi thì nhìn chằm chằm vào màn hình truyền cảnh từ hai chiếc camera bị chúc xuống đất. Hai lính giỏi đã chết và tôi thì vẫn chỉ có những gợi ý mơ hồ về thứ mà chúng tôi đang đương đầu với nó.
Tôi thông báo cho những người còn lại về những gì đã xảy ra. Bảo nhóm người ở vành đai ngoài tăng cường tuần tra, giám sát, và khuyên tất cả những ai ở bên trong tòa nhà phải cực kỳ cảnh giác. Tôi không phải loại coi thường sinh mạng con người. Jennings và Winthrop là những thành viên còn lại của Squad Three (Đội Ba). Từ màn hình camera của họ, tôi có thể nhận thấy là họ đang run dữ lắm, vì vậy tôi chuyển họ cho Squad Four (Đội Bốn) và giao họ nhiệm vụ tuần tra vành đai ngoài.
Mục tiêu tiếp tục chơi trò mèo vờn chuột với chúng tôi, tấn công người của tôi rồi nhanh chóng lủi mất. Nó cố làm họ rối trí để tìm cơ hội trốn thoát khỏi nơi này. Hoặc là tôi nghĩ vậy. Tôi quyết định chủ động hơn, cử Sancho và Farrell xuống một hành lang gồm nhiều lối ra vào khác nhau, nhiều hơn mức bình thường. Lẽ ra tôi phải biết rằng đó là một cái bẫy. Cả hai người bọn họ không bao giờ xuất hiện trở lại, bị mục tiêu xuyên thủng và xâu lại với nhau như một que thịt xiên. Tuy nhiên, lần này Sancho đã cho tôi một cái nhìn rõ nét hơn về đối tượng. Đó là một sinh vật hình người, có vẻ giống với một người đã bị lột da thì đúng hơn. Cặp mắt rất quái dị, làm tôi liên tưởng tới những cái hố đen, mặc dù sự thực thì không phải vậy. Ở vị trí thông thường của đôi mắt là sự biến mất hoàn toàn của ánh sáng, của cái thiện. Sinh vật này gầy nhẳng, hốc hác, với các chi dài, và có những móng vuốt dài một cách đáng sợ. Có vẻ như cả năm ngón tay đều có những cái móng dài cả feet, nhưng móng ngón cái và móng ngón út thì nhỏ hơn so với các móng còn lại, và còn bị gãy nứt ở vài chỗ. Nó cũng có một cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn, làm tôi liên tưởng tới một con cá mập với nhiều lớp răng liên tục xếp kế tiếp nhau. Entity này là một sinh vật săn mồi, nhưng tôi quyết không để chúng tôi trở thành bữa ăn của nó.
Bây giờ thì tôi đã biết đội của mình đang phải đối đầu với cái gì. Cấu tạo chi và cơ thể như vậy là để thích nghi với các đòn tấn công kiểu nhảy chộp, vồ mồi. Những cái răng đó rất thích hợp cho việc nghiền nát đối phương, nhưng với kích thước miệng nhỏ như vậy, hẳn nó phải dựa vào bộ hàm đó để giết chết đối thủ trong khi chiến đấu. Tôi đoán là nó cũng có khả năng leo trèo ở một mức độ nào đó. Điều này giúp tôi vạch ra được một chiến lược phù hợp cho cuộc tấn công. Các đội được tổ chức lại thành các nhóm bốn người, hai người quan sát vùng không gian tính từ đỉnh đầu entity trở lên, trong khi hai người còn lại duy trì tầm ngắm ở phạm vi thông thường.
Chiến lược này có vẻ hiệu quả bởi những nỗ lực nhằm tấn công chớp nhoáng rồi lẩn trốn của mục tiêu đã bị chặn đứng. Tôi nhận ra là thời cơ để kết thúc chuyện này đang ở rất gần, và quyết định cử tới đó những chiến binh với các thiết bị bắt giữ mạnh hơn. Tôi tin rằng những thứ đó bao gồm súng gây choáng đã được cải tiến, cùng với một số loại lưới được làm từ nhiều loại kim loại khác nhau. Mục tiêu cuối cùng cũng bị dồn vào một locker room *1 ,và chúng tôi đã có thể bắt nó về HQ (Trung tâm chỉ huy). Mặc dù không có thêm trường hợp tử vong nào, chúng tôi có thêm năm người bị thương, và ba trong số họ sẽ bị thương tật vĩnh viễn. Theo ý kiến của operative này (tôi), việc chúng ta tiếp tục tìm hiểu cách chống lại những sinh vật này là một điều bắt buộc. Loài người không thể bị vượt mặt được.
John Stormer
Bản tường thuật kết thúc ở đó. Operative Stormer sẽ được đánh giá và có thể được chuyển tới đơn vị Strategic Solutions (Giải pháp Chiến lược).
Đánh giá của Tiến sĩ Rollins về The Architect.
Rốt cuộc thì có vẻ như những câu chuyện liên quan tới The Architect đều có chứa đựng chút ít sự thực nào đó. Trong khi chúng tôi giam giữ nó, tôi đã quan sát và lấy mẫu máu của sinh vật đó. The Architect vô cùng xuất sắc trong lĩnh vực chiến tranh tâm lý, bất kể là nó có thực sự ý thức được điều đó hay không. Sinh vật đó sẽ chuyển động đầu lên xuống, sang trái, sang phải để đảm bảo rằng nó luôn luôn ở ngang tầm mắt với mục tiêu của mình. Sau đó nó sử dụng cái nơi không tồn tại chút ánh sáng nào mà nó gọi là mắt để làm mất tinh thần và suy sụp thần kinh đối phương. Một số nhà nghiên cứu đã yêu cầu thêm thời gian nghỉ, hoặc cố gắng rời khỏi dự án. Tôi sẽ thiết lập một lịch đổi ca mới để làm giảm bớt sự căng thẳng mà The Architect tạo ra.
Các mẫu máu xác đã nhận nghi ngờ của tôi rằng đối tượng có một tuổi thọ được kéo dài. Nếu có đủ thời gian, tôi có thể sẽ tổng hợp được một cái gì đó tương thích với cơ thể con người. Tôi sẽ phải lập một danh sách các ứng viên cho thử nghiệm ban đầu. Một lưu ý đặc biệt khác là sự thay đổi trong hành vi của đối tượng. Với những gì đội đặc nhiệm ghi hình được, tôi có lý do để tin rằng The Architect đang cố gắng để sinh sản. Tôi ra lệnh đem gia súc vào trong khu vực giam giữ đối tượng. Tôi có một ý tưởng cho chuyện này.
Một lưu ý phụ khác là tôi đã bị mất một số nhân viên của mình cho dự án cần tình nguyện viên của Marlowe. Tôi nguyền rủa hắn ta và sự can thiệp của hắn.
Ghi chép của Tiến sĩ Rollins từ vài tuần sau đó.
Chúng tôi có một em bé sắp sửa chào đời. Khi tôi xem các đoạn phim từ nhiệm vụ bắt giữ đối tượng, tôi nghĩ là mình đã tìm thấy dấu hiệu cho thấy nó đang cố gắng để sinh sản. Quá trình này mang tính chất ký sinh, và nó thực sự thú vị khi được chứng kiến tận mắt. Đầu tiên, The Architect hạ gục con bò cái mà chúng tôi đã đưa vào trong phòng giam của nó. Đối tượng rất cẩn thận để không giết chết con vật, nhưng nó bẻ gẫy một chân của con bò. Tôi đoán nó làm như vậy là để giữ cho con vật khỏi trốn thoát hoặc tự làm tổn thương bản thân sau khi đã bị thụ thai. Sau đó thì một chuyện kỳ lạ đã xảy ra. Một miếng sụn mà tôi nghĩ là dùng cho mục đích bảo vệ đột ngột tách mở, làm lộ ra một cái tua cuộn. The Architect sử dụng cái tua này để đâm vào cạnh sườn của con bò và có lẽ đưa nó vào vị trí tử cung. Chất lỏng sau đó được bơm vào cơ thể con bò. Quá trình này mất hơn mười phút, sau đó The Architect tách khỏi con bò giờ đã bị trương phồng lên.
Việc di dời con bò thực sự là một vấn đề nan giải. Đối tượng bảo vệ con bò một cách quyết liệt, tôi đoán là do bản năng làm cha, và nó trở nên hung bạo đối với bất cứ ai lại gần buồng giam. Trong một động thái tôi cho là nguy hiểm nhưng cần thiết, chúng tôi bơm ngập căn phòng với các loại hóa chất khác nhau nhằm làm cho The Architect bất tỉnh. Điều này có thể ảnh hưởng tới đứa con, nhưng tôi không tìm được cách nào khác để nhanh chóng di dời con bò cùng con của nó ra khỏi buồng giam. Đối tượng được chuyển đến buồng riêng của nó, trong khi chúng tôi chờ đợi sự ra đời của con non. Bây giờ tôi sẽ tập trung nghiên cứu các đặc tính về gen trong DNA của The Architect.
Cập nhật tiếp theo từ Tiến sĩ Rollins.
Sau hai tuần thai nghén, tôi có thể xác nhận rằng con non sắp được sinh ra. Con bò đã trương phồng lên tới mức không thể đo đạc nổi, và tôi chắc chắn rằng nó sẽ không sống sót sau quá trình sinh nở.
Tôi cũng đã cô lập được một số chủng quan trọng trong DNA của đối tượng mà tôi cảm thấy có thể được liên kết với DNA của con người để sản xuất ra một kiểu metahuman (siêu chiến binh) nào đó. Hiện giờ tôi đang tìm kiếm tình nguyện viên.
Ghi chú của Tiến sĩ Rollins liên quan đến việc cấy DNA.
Năm tình nguyện viên đã tham gia vào việc điều trị: Winthrop, Jennings, Hoffer, Adams, và Scott. Quá trình này có thể gây nguy hiểm bởi tôi phải liên kết DNA của The Architect với các chuỗi protein khác nhau trong cơ thể những người đàn ông này. Có khả năng cao là cơ thể của họ sẽ từ chối việc điều trị này, dẫn đến bệnh tật hoặc tử vong, nhưng tôi khen ngợi sự dũng cảm của họ.
Tuần Một
Đã một tuần trôi qua kể từ khi việc điều trị bắt đầu, và tất cả mọi người dường như đều có phản ứng tốt, ngoại trừ Adams. Cơ thể của cậu ta cho thấy dấu hiệu của những gì mà tôi chỉ có thể gọi là sự suy thoái. Tôi đoán là đoạn DNA được đưa vào hệ thống của Adams có lẽ đã đánh bại được cơ chế phòng vệ tự nhiên của cơ thể cậu ta. Chúng tôi có kế hoạch để tái cấy ghép một đoạn DNA khác mà chúng tôi thu thập được trước khi quá trình liên kết với DNA của tình nguyện viên diễn ra, nhưng nó có thể đã là quá muộn với cậu ấy.
Tuần Hai
Chúng tôi đã mất Adams, mặc dù điều này đã được dự đoán trước. Cơ thể của cậu ta chỉ đơn giản là không thể xử lý các chủng DNA của The Architect, và nó phân rã trong tuần qua, gần như theo nghĩa đen hoàn toàn. Cả Hoffer và Jennings đều bị quật ngã bởi những cơn sốt cao. Điều này có thể chỉ đơn giản mang nghĩa là cơ thể của họ đang đấu tranh với đoạn DNA lạ, nhưng nó cũng có thể là một cái gì đó nghiêm trọng hơn. Tôi có kế hoạch tiêm cho họ những hỗn hợp mới nhất hòa trộn từ DNA của họ với DNA của The Architect. Hy vọng là, chúng ta có thể lợi dụng tình trạng này và sẽ có một sự liên kết DNA lành mạnh. Nếu không thì… uhm, chúng ta vẫn còn có hai tình nguyện viên khác. Winthrop và Scott không có dấu hiệu của bất kỳ sự thay đổi nào. Thật lạ lùng khi quá trình này có những tác động khác nhau lên các tình nguyện viên. Chúng tôi chắc chắn phải theo dõi các tình nguyện viên thật cẩn thận.
Tuần Ba
Nạn nhân trong tuần này có lẽ là Scott. Tôi cũng tính tới khả năng là một trong hai người Hoffer hoặc Jennings sẽ chết, vì họ vẫn còn đang đấu tranh chống lại một cơn sốt cao đến đáng kinh ngạc. Cả hai thực tế đều phải nằm dưỡng bệnh trên giường cả ngày. Cái chết của Scott là một trường hợp đặc biệt, và nó đã chỉ cho tôi thấy rằng chúng tôi cần phải giám sát kỹ lưỡng hơn, nếu việc điều trị như thế này được tái thực hiện. Chúng tôi đến phòng của Scott để kiểm tra sau khi cậu ta đã hoàn thành chương trình tập thể dục buổi sáng của mình, và phát hiện thấy cậu ấy đã chết trên sàn nhà. Không có vết thương hoặc dấu vết gì trên cơ thể Scott, và các báo cáo trước đó cho thấy bên cạnh đoạn DNA được cấy ghép vào hệ thống của cậu ta, thì chẳng có vấn đề gì khác lạ cả. Có lẽ nó đã đột ngột khiến cho cơ thể của cậu ta không thể xử lý được, hoặc một điều gì khác đã diễn ra ở một mức độ mà chúng tôi chưa thể phát hiện. Hiện tại tôi đã yêu cầu bảo quản thi thể cậu ta, để chúng tôi có thể tiếp tục nghiên cứu cái xác thêm một thời gian nữa.
Tuần Bốn
Hoffer và Jennings cuối cùng cũng đã hồi phục khỏi cơn sốt của họ. Hơn thế, có vẻ như đoạn DNA đã liên kết với hệ thống của họ một cách ổn định. Có tương đối ít dấu hiệu cho thấy cơ thể họ đang chống lại vật chất lạ, và cả hai (DNA ghép và cơ thể người ghép) đang cùng tồn tại. Mặc dù chúng tôi chưa thể biết được kết quả của sự cấy ghép này trong vài năm tới là như thế nào, tôi sẵn sàng chờ đợi. Tôi sẽ để Marlowe chạy đôn chạy đáo tạo ra quái vật và kệ hắn cố gắng hết sức nhằm lấy lòng ban giám đốc. Ngược lại, về những thay đổi đối với Winthrop, chúng tôi thấy có rất ít hoặc chẳng có chút thay đổi nào cả. DNA của anh ta và DNA của The Architect vẫn hoàn toàn tách biệt. Cậu ta trở nên thu mình lại khi có mặt các nhà nghiên cứu, nhưng điều này có thể ít có liên quan đến dự án, mà liên quan nhiều hơn tới những chấn thương tâm lý cậu ấy gặp phải trong lúc làm nhiệm vụ chế ngự The Architect. Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi cậu ta thật cẩn thận.
Quá trình sinh nở và đào tạo The Progeny (Đứa con)
Con bò “đẻ ra” con non ký sinh sau ba tuần rưỡi của thai kỳ. Không đi vào các chi tiết cụ thể, đại khái là con bò không sống sót và quá trình sinh nở có vẻ diễn ra sao cho cái chết của vật chủ là điều không thể tránh khỏi. The Progeny, tôi đã quyết định đặt tên nó như vậy, bắt đầu ăn cái xác ngay sau khi chào đời. Đó thực ra là một quá trình tương tự với nhiều loài khác trên hành tinh này, theo đó con non tận dụng cái chết của mẹ mình để có nguồn thức ăn và chất dinh dưỡng cho đến khi chúng trở nên khỏe mạnh hơn. Entity này có kích thước lớn hơn một chút so với kích thước trung bình của một đứa bé loài người. Nó đã phát triển các kỹ năng của mình sau vài giờ, và có khả năng di chuyển xung quanh phòng giam mà chúng tôi mới thiết lập.
Chúng tôi cũng đã chế ra được một hỗn hợp phù hợp gồm nhiều loại thuốc khác nhau để sử dụng như một phương pháp an toàn mà hiệu quả nhằm chế ngự The Progeny. Ở kích cỡ nhỏ như thế này, chúng tôi cần lưu ý tới khả năng giết chóc mà nó sẽ sớm phát triển, nhưng cũng nhận ra là nó đang ở trong một trạng thái yếu đuối, dễ bị tổn thương. Tôi đã tiến hành các thử nghiệm đầu tiên và biết được rằng entity này có một trí thông minh đáng kể. Tôi tin rằng chúng ta có thể huấn luyện nó và đã bắt đầu thực hiện với nó các bài kiểm tra vốn thường được dành cho chuột thí nghiệm. Tôi rất vui mừng thông báo rằng The Progeny hoàn thành xuất sắc các bài kiểm tra ban đầu và hiện đang được thử nghiệm ở các cấp độ của tinh tinh và khỉ không đuôi. Sau khi entity lớn lên tới một trạng thái gần giống với The Architect, tôi chắc chắn rằng nó sẽ phù hợp để sử dụng trong các nhiệm vụ. Tôi còn tự tin tới mức sẽ cho nó tham gia vào cả các nhiệm vụ phức tạp hơn. Nếu được thêm các trang thiết bị phù hợp, tôi cảm thấy nó có thể là một tài sản có giá trị. Tôi thậm chí đã lên kế hoạch gắn thêm các phần phụ khác nhau để thay thế cho các móng vuốt của nó.
Ghi chép cuối cùng
Từ giờ tôi sẽ giữ bí mật phần thông tin sau cùng này của dự án. Với việc The Progeny đang phát triển với một tốc độ nhanh bất ngờ, tôi cảm thấy rằng thu thập thêm thông tin về Hoffer và Jennings là điều cần thiết. Tôi sẽ đảm bảo cho cả hai được chuyển tới vị trí field ops (đặc vụ thực chiến, trực tiếp tham gia chiến đấu) để xem liệu có bất kỳ thay đổi nào trong hành vi và kỹ năng của họ hay không. Có chuyện lớn đang xảy ra ở Nam Cực. Tôi có một vài nguồn tin cho biết rằng một nhiệm vụ one-man infiltration *2 đang được lên kế hoạch nhằm thu thập một artifact hoặc một dạng sức mạnh nào đó. Tôi dự định sẽ tiến cử Hoffer vào vị trí đó với hy vọng rằng tôi có thể thu thập được nhiều dữ liệu hơn. Tôi cũng nghe thấy những lời đồn thổi về một chi nhánh mới được thành lập để chống lại paranormal serial killers (những kẻ giết người hàng loạt có khả năng siêu nhiên, dị thường). Đó có thể là một cơ hội tốt cho Jennings. Tôi cũng sẽ có một tay trong cài ở bộ phận mới. Còn về The Architect, tôi có kế hoạch để giữ nó trong trạng thái stasis (không hoạt động) *3 cho đến lúc cần thiết.
—————————————-
Cuối cùng thì chúng ta cũng được tìm hiểu về Dự án Architect. Thật sự là lần cuối tôi đọc về đối thủ cạnh tranh của Marlowe trong Dự án Hysteria phải là từ lâu lắm rồi. Tôi tự hỏi sau cùng thì dự án nào thành công hơn…
Dù thế nào thì, bảo trọng nhé NoSleep.
-Secrets
************************************
*1 Locker room: phòng gồm các ngăn tủ nhỏ chứa đồ đạc cá nhân, thường thấy ở các trường học và phòng gym, có thể được sủ dụng như phòng thay đồ.
*2 One-man infiltration: Nhiệm vụ do một người duy nhất trà trộn vào một tổ chức, hội nhóm nào đó.
*3 Stasis: Khái niệm thường gặp trong khoa học viễn tưởng, chỉ việc giữ một sinh vật sống ở một trạng thái bất động, thông qua các biện pháp sinh học hoặc vật lý, như ngủ đông, ngủ sâu, vv.
Comment của thành viên Reddit Nosleep và trả lời của Secrets
Just_a_stae_of_mind: Cuối cùng thì cũng có bài post mới! Tôi đọc ngấu nghiến hết cả series trong tuần vừa rồi, và đang háo hức chờ phần tiếp theo. Thật thú vị khi được thấy quan điểm của một nhà khoa học khác, mặc dù The Architect có vẻ rất giống với The Rake (một sinh vật trong creepypasta). Tôi tự hỏi liệu có phải thứ họ bắt được chính là The Rake?
Organizing_Secrets: Đúng là nó khiến tôi nhớ tới The Rake thật. Tôi nhớ lần đầu đọc hồ sơ này, tôi đã mang máng liên hệ tới một cái gì đó mà.
Just_a_stae_of_mind: Cụ thể thì 2 cái hốc đen thay cho cặp mắt là một đặc điểm giống nhau liên quan tới hành vi của 2 sinh vật. Phương pháp sinh sản của The Architect cũng có thể dùng để giải thích cho những trường hợp mất tích ngẫu nhiên có liên quan tới The Rake, cũng như là việc những cái xác bị cắn xé nham nhở thường được cho là của The Rake. Tôi tự hỏi còn có những thứ gì khác ẩn nấp trong những Hồ sơ này.
Organizing_Secrets: Nhưng nếu tôi nhớ không nhầm thì tới giờ vẫn còn có những câu chuyện trôi nổi về The Rake. Trong khi The Architect đã bị giam giữ từ một thời điểm nào đó đầu những năm 80 (và hy vọng là vẫn còn bị giam đến giờ). Chúng có thể là các entity thực sự có mối quan hệ với nhau, hoặc chúng chỉ đơn giản là có chung một vài đặc điểm giống nhau. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa thấy có bất kỳ Hồ sơ nào nhắc riêng tới The Rake cả.
Just_a_stae_of_mind: Dĩ nhiên rồi, nhưng The Rake là một cái tên gần đây mới được đặt cho nó. Và nếu nó có khả năng sinh sản, có khả năng là còn có những “đứa con” khác đã lớn lên và tiếp tục lang thang khắp nơi, gây ra “Hiện tượng The Rake” vẫn còn kéo dài tới ngày nay. Tôi tự hỏi trong tương lai liệu chúng ta có thấy bất kỳ đề cập gì về những cá thể bị ban phước hoặc bị nguyền rủa trong những hồ sơ này hay không…
Organizing_Secrets: Tôi thậm chí còn chưa nghĩ tới chuyện nó có thể sinh sản. Hmm… giờ thì đó là một khả năng đáng sợ đấy.
—————————
I_am_a_Horcrux_AMA: Jennings còn xuất hiện ở Hồ sơ nào khác nhỉ? Tôi khá chắc là tôi đã thấy cái tên đó xuất hiện, nhưng không nhớ là ở Hồ sơ nào.
Organizing_Secrets: Tôi nghĩ cái họ đó đã xuất hiện một vài lần, nhưng tới thời điểm này, tôi đoán rằng đó chỉ là một cái họ phổ biến. Tuy nhiên, tôi vẫn còn tò mò không biết hai người đó (Jennings và Hoffer) có gì đặc biệt. Những gì chúng ta biết về họ còn khá là mơ hồ.
—————————
crazyhappyneko: Tôi nghĩ diễn ra cùng thời gian với dự án này không chỉ có dự án của Marlowe, bởi trong hồ sơ còn nhắc tới chuyện gì đó đang xảy ra ở Nam Cực. Nên có lẽ dự án này cũng diễn ra cùng khoảng thời gian với vụ Vị thần của sự Hủy diệt và quyển sách của ổng? Xin lỗi, tôi quên mất tên của Hồ sơ đó rồi.
Ah, là Hồ sơ số 2: Trạm Banner. Đọc chỗ comment làm tôi nhớ ra điều đó.
Organizing_Secrets: Oh, đúng rồi! Tôi đã quên mất hoàn toàn, bởi tôi đã đọc Hồ sơ số 18 này từ rất lâu, đến hôm qua mới hoàn thành nó trong lúc làm việc, cho nên tôi hoàn thiện nó giống như ở chế độ tự động ấy. Tôi không thực sự chú tâm đọc hiểu Hồ sơ 18, mà chỉ nhìn bản gốc rồi chuyển sang file word, còn đầu óc thì mải nghĩ những chuyện khác.
Tên dịch giả: Binzo
Nguồn: reddit