Hồ sơ số 10: Cây bút Grimoria

Case File #10 The Pen of Grimoria 
Hồ sơ số 10: Cây bút Grimoria 

Hồ sơ: 009-153

Ngày: 5/9/2000

Địa điểm: Cherry Brook, Minnesota

Đối tượng: Abigail Hartel

Entity: The Pen of Grimoria (Cây bút Grimoria)

———————————————————————————————————

Báo cáo sau đây được tổng hợp từ các phần liên quan trong cuốn nhật ký của Abigail Hartel.




05/09/00

Năm học chỉ mới bắt đầu mà tôi đã gặp đủ mọi rắc rối như hồi năm ngoái, thật không công bằng! Tiffany Albright đã ngay lập tức nhiếc móc quần áo của tôi. Cô ấy biết về bệnh tình của Cha, cô biết đối với chúng tôi thì chi phí chữa trị đó đắt đỏ như thế nào. Vậy mà, cô ta vẫn tỏ thái độ khinh bỉ với bộ quần áo mua từ Walmart của tôi, khuôn mặt không được trang điểm cầu kỳ của tôi, và cả những kỹ năng giao tiếp xã hội không thực sự hoàn hảo của tôi nữa.

Tôi đã thực sự hy vọng rằng năm cuối ở trường trung học của tôi sẽ khác đi… kết thân với vài người bạn mới, tránh mấy vụ lùm xùm, có thể là gặp cả một anh chàng dễ thương nữa. Nhưng tôi đã lầm. Nó sẽ giống như năm ngoái và cả những năm trước đó nữa. Tôi sẽ lại trở thành đứa con gái bị chúng nó bắt nạt và trêu chọc. Tôi mệt rồi, đi ngủ đây.




Dừng bút, Abby.

07/09/00

Tôi đã gặp một anh chàng ngày hôm nay! Uhm, đại loại thế. Cậu ấy là một học sinh mới, Chad. Tiffany đã đe dọa, giở trò ở tủ đồ của tôi, và cô ta đã gỡ cái bờm của tôi ra để dẫm lên nó. Bà ngoại đã cho tôi cái bờm đó mấy năm trước, và tôi đã khóc vì Tiffany chuẩn bị phá hỏng nó.

Cô ta ném nó xuống đất và đang nhấc chân lễn để dẫm vào nó thì đột nhiên, cái bờm không còn ở đó nữa. Hóa ra Chad đã nhìn thấy toàn bộ mọi chuyện và lặng lẽ tới gần để lấy lại cái bờm. Thế rồi cậu ấy bảo Tiffany dừng những trò bẩn thỉu như vậy lại, và câu ấy trả lại tôi cái bờm.

Cậu ta rời đi, nói rằng sẽ gặp lại tôi. Chúa ơi, cậu ấy thật cao, dễ thương, tóc đen hơi rối, với cặp mắt to màu xanh biển. Tiffany không còn tới gần tôi suốt thời gian còn lại trong ngày, và hầu hết những học sinh khác thậm chí còn không nhìn chằm chằm vào tôi hay cười tôi như mọi khi.




Dừng bút với hy vọng, Abby.

10/09/00

Như tôi đã đề cập trong entry ngày hôm qua, hôm nay, Chad và tôi đã có một cuộc hẹn nho nhỏ. Chúng tôi đi vòng quanh thị trấn một chút, thưởng thức đồ ăn vặt, và sau đó cậu ấy chỉ tôi xem cửa hàng đồ cổ mà gia đình cậu ấy vừa mở trong thị trấn. Đó là một nơi khá là thú vị. Họ có rất nhiều các thứ đồ thanh lịch như quần áo và các bức tranh đẹp đẽ khác thường.

Tôi đã nói với Chad về ước mơ viết một vài cuốn sách vào một ngày nào đó của tôi, và tôi thấy khuôn mặt cậu ấy sáng rỡ. Chad bảo tôi chờ một giây và bước vào căn phòng phía sau. Cậu ta quay trở lại với một cái hộp trông khá là cũ.

Trong đó là chiếc bút lông đẹp nhất mà tôi từng thấy. Thân bút làm bằng một loại gỗ được đánh bóng, màu đen. Có những đường nét, hoa văn kỳ lạ được khắc dọc theo thân bút. Ở một số chỗ trang trí, còn có cả đá quỷ gắn ở trong đó.




Chad đã cho tôi cây bút cùng với một lọ mực. Cậu ấy nói rằng gia đình cậu đã bày cây bút trong cửa hàng một thời gian dài mà không có ai mua, do đó, cậu ấy cho tôi cây bút đó. Cậu ấy còn nói với tôi rằng chiếc bút được chế tạo một cách đặc biệt cho một người nào đó quan trọng một thời gian dài trước đây, và rằng bất cứ điều gì tôi viết bằng cây bút sẽ trở thành sự thật. Sau đó Chad còn nói đùa rằng tôi nên viết là chúng tôi sẽ có một cuộc hẹn tuyệt vời hơn. Đáng yêu thật.

Quả là một ngày tốt đẹp, năm nay sẽ là một năm tuyệt vời đây.

Chưa bao giờ vui sướng thế này, Abby.

14/09/00

Tôi gặp nhiều rắc rối hơn với Tiffany ngày hôm nay. Mẹ đã mua cho tôi một bộ đồ mới vì bệnh tình của Cha đã có biến chuyển, và có vẻ như ông sẽ khỏe hơn. Vì vậy, chúng tôi đã ra ngoài và mẹ mua cho tôi một bộ váy áo đẹp để ăn mừng.




Uhm, Tiffany không thích việc tôi được mặc quần áo đẹp, và cô ta chỉ trích rằng tôi ăn diện trong khi Cha bị bệnh. Tôi cố gắng giải thích với cô rằng ông đã có dấu hiệu hồi phục, nhưng cô hét lên với tôi, nói rằng người ta không thể khỏe lại nếu họ cũng ở trong tình trạng giống với cha tôi… Tôi chạy ra khỏi hành lang, khóc nức nở, và dành phần lớn thời gian còn lại trong ngày ở Guidance Counselor’s Office (Văn phòng Tư vấn). Chad không ở trường, vì vậy tôi không thể gặp anh ấy.

[Tôi muốn Cha khỏe lại, sau đó Tiffany sẽ bị chứng minh là cô ta đã sai, và những học sinh khác sẽ không nghĩ bất cứ điều gì xấu về tôi]

Với nhiều hy vọng rằng cái bút ngu ngốc này thực sự có phép màu, Abby.

09/15/00

Cái bút thực sự có phép thuật! Ôi trời, tôi không thể tin được điều đó! Bệnh viện gọi cho chúng tôi sáng nay và nói rằng bệnh tình của Cha đã biến chuyển hoàn toàn. Ông khỏe lại 100% và họ cho rằng đó là một phép màu. Tôi đã bỏ học ở trường để dành cả ngày với cha và wow, chỉ là quá tuyệt. Cha trông khỏe mạnh hơn, cử động tốt hơn, ông thực sự đã khỏe lại. Chiếc bút này có thể đã cứu sống ông.




Tôi không thể chờ để cảm ơn Chad về món quà này. Tôi tự hỏi liệu anh ấy có thực sự biết rằng cây bút có phép thuật hay không? Tôi sẽ phải hỏi anh ấy ở trường vào thứ hai. Ngay bây giờ tôi chỉ cảm thấy quá hạnh phúc bởi đã giúp được Cha.

Một ngày tuyệt vời, Abby.

16/09/00

Cha… tình trạng sức khỏe đột ngột xấu đi trong đêm và đã qua đời. Bác sĩ nói rằng có thứ gì đó mà họ không rõ, và vì bất kỳ lý do gì thì căn bệnh trước đây của ông đã thực sự giữ thứ đó trong tầm kiểm soát. Không còn mắc căn bệnh trước đây, tình trạng sức khỏe mới này dường như đã giết chết Cha. Tôi đã hại chết ông…




17/09/00

Chữ được viết nguệch ngoạc vội vàng trên trang giấy
Cha đã chết. Lỗi của tôi.

18/09/00

Hôm nay thật kinh khủng. Tiffany nhắc lại chuyện tôi nói rằng Cha đã khỏe hơn, và sau đó cô ta gọi một vài đứa bạn khác của mình bủa vây lấy tôi. Họ la hét, mắng nhiếc, chỉ trích rằng tôi ăn diện trong khi bệnh tình của Cha trở nên nguy kịch, và nói rằng có một tầng địa ngục dành riêng cho đồ hư hỏng như tôi… Tôi nghĩ rằng tôi biết mình phải làm gì.

[Tôi muốn bọn chúng biến đi. Tôi muốn họ cảm nhận sự đau đớn mà họ đã gây ra cho tôi]

Tôi thấy mệt mỏi… đi ngủ đây.




20/09/00

Tiffany và bạn bè của cô ta không xuất hiện ở trường vào ngày hôm qua… Tôi được thông báo rằng ngày hôm nay, một kẻ nào đó đã đột nhập vào nhà, giết chết họ cùng cha của họ. Rõ ràng là thi thể của họ đều ở trong tình trạng thực sự tồi tệ, và một trong những người mẹ còn bị kìm giữ lại, ngăn không cho cô ấy tự tử.

Lý do duy nhất tôi được cho biết về tất cả chuyện này là bởi tôi là kẻ tình nghi số một ngay lúc này. Cảnh sát phỏng vấn tôi sau khi họ nói chuyện với một số học sinh khác ở trường và biết được rằng các nạn nhân đã bắt nạt tôi sau khi Cha qua đời. Tôi không muốn họ phải chết, hoặc cha của họ chết … Tôi chỉ muốn họ để tôi yên. Cái bút ngu ngốc này làm rối tung mọi thứ lên. Ngày mai, tôi sẽ tìm gặp Chad, đến giờ tôi vẫn chưa gặp anh ta.

Sợ hãi và cô đơn , Abby.




21/09/00

Chad đã biến mất.

Tôi bỏ học để tới cửa hàng đồ cổ của gia đình anh ta, căn nhà đó trống trơn với một tấm bảng “Cho Thuê” gắn lên cửa sổ. Họ đã đi đâu? Tôi cần phải tìm hiểu. Tôi có cảm giác rằng thực tế Chad biết nhiều về cây bút hơn anh ta thể hiện ra. Tôi sẽ thử một cái gì đó bây giờ và xem liệu nó có hoạt động hay không.

[Mang Chad lại cho tôi]

Abby.

28/09/00

Đã một tuần trôi qua. Chad không xuất hiện ở đây, điều đó khiến tôi nghĩ rằng anh ta đã biết về quyền năng của cây bút và có một cách nào đó làm cho nó không hoạt động. Hoặc có thể là cây bút không hoạt động vì một vài lý do nào đó. Tôi không biết. Tôi không thực sự hiều hoàn toàn về cây bút.




Tôi cũng không còn được hoan nghênh ở trường nữa. Các học sinh khác bắt đầu hành hạ tôi thậm tệ, vì họ tin rằng tôi đã giết Tiffany và bạn của cô ta. Ý tôi là, tôi đoán là tôi đã làm chuyện đó, nhưng đó là một tai nạn! Tôi không bao giờ muốn họ chết. Có vẻ không công bằng khi đổ lỗi cho tôi vì đã không suy xét, lựa chọn từ ngữ kỹ càng trước khi đặt bút.

Tôi đoán rằng họ sẽ nói chuyện với tôi trong một vài ngày tới nhưng tôi không nghĩ rằng tôi có thể cho phép họ làm thế. Họ sẽ dễ dàng cho rằng thủ phạm là tôi, vì không ai có thể khẳng định rằng tôi đã ngủ trong thời gian xảy ra vụ việc, ngoại trừ tôi. Cho nên,… tôi ghét phải làm điều này.

[Đồn cảnh sát sẽ phải đóng cửa]

Hơi hoảng sợ, Abby.

29/09/00

Đồn cảnh sát đã “biến mất”. Có một vụ rò rỉ khí gas bên dưới tòa nhà và nó dường như đã nổ tung, giết chết hầu hết các nhân viên cảnh sát đang làm nhiệm vụ trong đó. Tôi đã giết những người đàn ông và phụ nữ đó.




Tôi nghĩ rằng tôi biết mình phải làm gì bây giờ. Tôi phải tìm Chad, anh ta hoặc gia đình anh ta hẳn đã lên kế hoạch cho toàn bộ chuyện này, và tôi cần phải tìm ra lý do tại sao họ lại chọn tôi và ngăn chặn họ làm như vậy với những người khác.

Mẹ, nếu mẹ tìm thấy nhật ký của con và đọc nó, con muốn mẹ biết rằng là con xin lỗi. Con đã cố gắng làm một đứa con gái tốt, con đã cố gắng để giúp đỡ Cha. Sau đó, con chỉ muốn trốn đi khỏi những người đã làm tổn thương con. Giờ thì mọi thứ đã khác rồi, cả con cũng khác đi nữa. Con không muốn né tránh, chạy trốn khỏi vấn đề, con muốn tìm câu trả lời cho những câu hỏi mà con có lúc này. Và có lẽ con sẽ gặp may mắn… có lẽ gia đình Chad có những đồ vật kỳ lạ khác mà con có thể sử dụng để sửa chữa chuyện này.

Con yêu mẹ rất nhiều. Con có thể gửi cho mẹ những lá thư nếu như con thực sự đạt được điều gì đó với cuộc tìm kiếm này.

Chỉ cho tôi đi đúng hướng tới những câu trả lời tôi tìm kiếm.

Dừng bút với nhiều niềm tin, Abby.




Phân tích: Abigail Hartel là con gái của Agent Cameron Hartel. Agent Hartel được điều trị bởi một căn bệnh mà ông ấy bị nhiễm do một entity tấn công. Tin tức về sự phục hồi đột ngột của ông và sau đó là cái chết không rõ nguyên nhân là lý do cho chúng tôi bắt đầu một cuộc điều tra nhằm vào ông ấy và gia đình. Các entry trong nhật ký của Abigail đã được tìm thấy trong vòng vài ngày sau khi cô ấy bỏ đi. Chúng tôi đã nhận thức được rằng một người nào đó hoặc một cái gì đó đã phát tán các artifact (hiện vật, đồ vật gắn liền với những điều dị thường, huyền bí) khác nhau trên khắp nước Mỹ, bây giờ chúng tôi biết rằng Chad này và gia đình của cậu ta là đối tượng mà chúng tôi đang tìm kiếm. Các Agent đã được cử đi để tìm và theo dõi Abigail.


Còn về cây bút lông của cô ấy, chúng tôi tin rằng đó là The Pen of Grimoria (Cây bút Grimoria). Cây bút được chế tác thông qua một sự pha trộn của pagan witchcraft (thuật phù thủy của những tôn giáo không chính thống) và consorting of demonic beings (sự giao du với quỷ dữ). Nó được chế tác cho một cá nhân với quyền năng mạnh mẽ, người đã dẫn đầu một nhóm phù thủy và những người theo những tôn giáo không chính thống trong thời trung cổ. Chiếc bút có thể biến bất cứ điều gì được viết bởi nó trở thành hiện thực, tuy nhiên nó thường làm sai lệch so với yêu cầu ban đầu nếu có ít hoặc không có sự đổ máu nào. Một số biện pháp có thể được thực hiện để trở nên miễn dịch với tác dụng của cây bút. Việc tìm và thu giữ The Pen of Grimoria đang được bổ sung vào danh sách các ưu tiên của Tổ chức.

Tình trạng hồ sơ: Chưa được giải quyết.

Tên dịch giả: Binzo

Nguồn: reddit

»Tổng hợp các Hồ Sơ của tổ chức 0440

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *