Case File Letter A: Another Auspicious Anecdote
Hồ sơ chữ A: Một câu chuyện nhỏ tốt đẹp
Hồ sơ: This will never come to pass
Ngày: Một thời điểm nào đó trong năm 2013, có thể là vào thứ Ba.
Địa điểm: Một nơi nào khác.
Đối tượng: Những người không quan trọng.
Entity: Tất cả mọi thứ.
Tattle (sử dụng account Organizing_Secrets của Secrets): Secrets hiện đang có một quãng thời gian khó khăn, nhưng cậu ấy sắp sửa vượt qua được rồi. Cho phép tôi chia sẻ một câu chuyện khác để giết thời gian. Thậm chí tôi có thể cho bạn biết lý do tại sao cậu ấy lại lặn mất tăm. Đây sẽ là một câu chuyện rất tuyệt vời nếu chẳng may bạn lại là người ưa thích các bi kịch.
Giờ kể chuyện
Trường đại học. Một nơi chứa đựng nhiều sự tò mò và cũng là nơi mà kiến thức thường xuyên được truyền dạy, bằng cả phương pháp truyền thống và những phương pháp khác. Nhân vật chính trẻ tuổi của chúng ta xuất hiện. Người đàn ông này, mặc dù trông có vẻ hoàn toàn bình thường, nhưng lại là một phiên bản tàn bạo và bệnh hoạn của con người trước đây của anh ta. Cậu ta đã phát triển những thói quen khủng khiếp và thực hiện các công việc của Quỷ dữ chỉ để xoa dịu bản chất tự nhiên của mình. Hoặc có thể để tăng cường bản chất của mình. Sẽ là một cuộc tranh luận mở rất dài về lý do tại sao những kẻ bệnh hoạn lại làm những việc mà chúng làm, và tôi chỉ đơn giản là không có thời gian cho điều đó trong chương này.
Uhm, theo một phương pháp được lên kế hoạch cẩn thận, người thanh niên này thực hiện các tội ác mà một con người có thể làm. Giết người, tra tấn, thao túng là những trò chơi của cậu ta vào ban đêm. Không có ai là thực sự an toàn, bởi cả trẻ em, nam giới và nữ giới đều được coi là con mồi với giá trị tương đương nhau. Một tiếng thét với các cao độ khác nhau thì vẫn là một tiếng thét, và dù nạn nhân có là ai thì cuối cùng máu vẫn đổ.
Riêng tuần này, người thanh niên đã hơi quá tay, giết chết những kẻ ham vui nhiều hơn mọi khi. Đó là một cô gái trong một bữa tiệc, người đã lịm đi trên ghế xô pha, hay là một anh chàng trong quán bar, người bị đuổi ra sau khi uống quá nhiều rượu và đang loạng choạng bước đi, hoặc là cô gái từ một câu lạc bộ, người đã “được” trải nghiệm một thế giới hoàn toàn khác chỉ với một băng giấy nhỏ (có lẽ là ám chỉ chất gây nghiện). Cậu ta bắt cóc họ khi mà họ yếu nhất, và xử lý họ theo bất cứ phương thứ nào mà cậu ta có thể nghĩ ra. Đôi khi chỉ một nhát rạch đơn giản nơi cổ họng cũng đã là đủ, và rồi cái xác sẽ được phi tang như thường lệ. Đôi khi cậu ta lại trở nên sáng tạo. Đập gãy xương ở chân để chúng có thể được uốn cong về phía sau và khâu vào phần lưng phía trên, việc đó cung cấp cho cậu ta thêm một vài giờ với bất cứ điều gì mà cái trò giết chóc và gây đau đớn này đem lại.
Cậu ta đã tham dự vào một bữa tiệc khác với hy vọng tìm được nạn nhân tiếp theo của mình. Một frat party (tiệc của hội nam sinh đại học) hay kiểu gì đó tương tự, nơi mà những tên côn đồ và việc uống say bí tỉ thì đặc biệt phổ biến. Cậu ta lượn lờ loanh quanh một chút, kết bạn và tỏ ra khá là vui vẻ, trong khi thật sự cậu ta chỉ săn tìm một người nào đó thể hiện dấu hiệu của sự yếu đuối. Nạn nhân cuối cùng cũng lộ diện khi cô ta vấp cầu thang và bắt đầu khịt mũi giữa những tràng cười của mình, trong lúc hai người đàn ông khác đỡ cô dậy và đổ đầy ly của cô ấy với thứ rượu màu hổ phách. Một đối tượng hoàn hảo.
Tuy nhiên, cậu ta phải chơi trò chơi của mình thật cẩn thận. Nếu có quá nhiều người thấy cậu ta lại gần cô ấy, thì cậu ta có thể trở thành một nghi can khi cái xác xinh đẹp đó được tìm thấy. Vì vậy, cậu ta giữ khoảng cách và bám theo cô gái, chờ đến thời điểm thích hợp. Thêm một vài ly nữa và cô ấy thậm chí còn say hơn lúc trước. Cậu ta chủ động lên tiếng và nói với mọi người rằng cô ấy đã sẵn sàng để về nhà. Một “linh hồn lầm lạc” coi đây là cơ hội may mắn của mình và tình nguyện đưa cô gái về nhà. Tất nhiên là nhân vật chính của chúng ta đã lên kế hoạch rằng một người giống cậu ta sẽ là đối tượng thích hợp hơn để dẫn cô gái đi khỏi cặp mắt tò mò của những người khác.
Cậu ta bám theo họ, đi sâu hơn vào thành phố và kiên nhẫn chờ đợi tới đúng thời điểm. Khi thời cơ đến, cậu ta tung ra một cú đập nhanh và mạnh từ phía sau vào gáy của chàng trai và thô bạo dộng đầu của người đó vào tòa nhà gần nhất. Cô gái, trong nỗi sững sờ vô hạn của mình, chỉ có thể cười khúc khích không kiểm soát được trước cái cảnh mà cô vừa nhìn thấy. Sau đó, cậu ta lại làm những việc mà cậu ta đã làm rất nhiều lần trong quá khứ. Cậu ta đưa cô gái xuống dưới gầm của một trong rất nhiều chiếc cầu vượt trong thành phố, và chuẩn bị sẵn sàng cái móc của mình, vũ khí được lựa chọn tối nay. Nhân vật chính thiếu đạo đức của chúng ta đang chuẩn bị biến cô gái này thành một kiệt tác theo phong cách hiện đại, thì bị quật xuống đất bởi một người không rõ danh tính. Cái móc bị giật khỏi tay và cậu ta thấy mình bị ghìm sát xuống đất, đầu óc quay cuồng với vô vàn lời biện minh, cái sau còn tệ hơn cái trước.
“Tôi đã bám theo cậu được một thời gian rồi _______________ . Tôi đã hy vọng là có thể bắt được cậu sớm hơn, trước khi có nhiều người bị hại, nhưng một năm đã trôi qua rồi và cậu đã chứng minh rằng mình là một đối tượng khó xử lý.”
Nhân vật chính của chúng ta ngừng chống cự, cậu ta không hề cẩn thận và che giấu giỏi như cậu ấy đã nghĩ. Chưa cần giới thiệu mà người đàn ông này đã biết tên của cậu, hơn nữa còn khẳng định là đã bám theo cậu ta trong ít nhất là một năm. Giờ thì bất kỳ lời bào chữa nào cũng không còn cần thiết nữa.
“Vậy là anh đã tìm được tôi. Anh biết tên của tôi, những gì tôi đã làm,… vì vậy tôi không còn lý do gì để bào chữa nữa. Nếu anh định bắt giữ hay giết tôi thì hãy làm nhanh lên, bằng không tôi chắc chắn sẽ moi ruột anh và cố gắng chạy trốn đấy.”
“Nhưng cậu không thể trốn _____ , điều đó là không thể với cái bản chất đó của cậu. Uhm, dùng cụm từ “của cậu” thì không đúng lắm, nhưng tôi nghĩ là cậu biết tôi đang ám chỉ điều gì. Cậu thực sự sẽ phải giết người trở lại sớm thôi. “
Ngực của nhân vật chính thắt lại và tim cậu ta dường như đã bỏ lỡ một nhịp đập. Suy nghĩ của cậu ta lúc này là một sự pha trộn lộn xộn giữa nỗi ngạc nhiên khi ai đó có thể biết rõ đến thế về cậu, niềm vui rằng cậu có thể được “chữa trị”, và một cơn giận dữ khác thường với khao khát muốn biết liệu cái móc có thể chọc vào một hốc mắt và chui ra ở hốc mắt còn lại.
“Chúng ta từng là bạn, cậu và tôi, nhưng tôi đã phải chuyển đi xa bởi một cái gì đó đen tối ẩn náu trong ngôi nhà chúng ta từng chia sẻ. Cũng chính cái thứ đen tối đó đã khiến cậu thành ra như thế này, và sếp của tôi sẵn sàng “chữa trị” cho cậu. Tất cả những gì cậu cần làm là đi với tôi, và sau khi mọi thứ được giải quyết, tôi hy vọng là cậu sẽ xem xét đề nghị của họ.”
Tại chính thời điểm đó, hai người bạn thân trong quá khứ đã được đoàn tụ và Unknown có mặt tại đó để chứng kiến.
“Được rồi, tôi chấp nhận. Nhưng hãy nhớ trông chừng tôi thật tốt, bằng không cái móc này có thể sẽ đâm xuyên qua đầu anh vào một lúc nào đó trong tối nay.”
“Tôi sẽ lưu ý chuyện đó”.
—————————————-
Tattle (sử dụng account Organizing_Secrets của Secrets): Chuyện là như vậy đấy, những độc giả tò mò. Một câu chuyện tiếp theo kể về hai người mà các bạn biết rất ít. “Còn Tattle thì sao? Cả Secrets nữa? Còn tất cả những hiện tượng dị thường mà anh từ chối không giải thích cho chúng tôi?”, đó có thể là những câu hỏi nảy ra trong đầu các bạn lúc này. Cái gì cũng có thời điểm của nó, bạn thân mến ạ.
Oh vâng, còn cả cái tin đồn thú vị về Secrets mà tôi đã hứa? Chuyện tình cảm chính là nguyên nhân cho sự vắng mặt của cậu ta, nhưng mọi chuyện sắp sửa được giải quyết ổn thỏa cả rồi. Tôi thề, chỉ cần loại bỏ những người thân yêu ra khỏi cuộc sống của bạn thì bạn sẽ còn hạnh phúc hơn nhiều.
Edit: Secrets siêu ẩn dật đây. Tôi đã định post Hồ sơ số 12, nhưng Tattle lại nhanh chân hơn và giờ thì tôi phải chờ 24 tiếng nữa mới được post bài mới (theo quy định của Nosleep). Tôi đang bận túi bụi và đang ở chỗ làm trong lúc viết ra những dòng này, nhưng tôi sẽ cố hết sức để có mặt trên Nosleep vào ngày hôm nay.
************************************
Tên dịch giả: Binzo
Nguồn: reddit
»Tổng hợp các Hồ Sơ của tổ chức 0440