Hiện tượng nhục thân không bị mục rữa của cao tăng Việt Nam và tu sĩ phương Tây nói lên điều gì?

Nhiều người có thể đã nghe qua các câu chuyện về thân thể bất hoại trong giới tu luyện ở Trung Quốc. Chẳng hạn như, có thân thể trần thế của một vị thần tại núi Cửu Hoa, thân thể của Từ Minh hòa thượng tại chùa Địa Tạng, và nhiều trường hợp khác nữa.

Ảnh: Internet

Tuy vậy, hiện tượng này lại cũng xuất hiện tại ở Việt Nam.

Dưới đây là ảnh chụp nhục thân không bị mục rữa của Vũ Khắc Minh, tăng nhân Việt Nam sống vào thế kỷ 17. Ảnh do AFP chụp vào ngày 15/6/2001 tại tỉnh Hà Tây ở miền Bắc Việt Nam. 

Nhục thân vị tăng nhân vẫn giữ nguyên tư thế xếp bằng đả tọa của người tu hành, biểu thị rõ ông đã viên tịch khi ngồi tọa thiền.

Các nhà khoa học Việt Nam nói nhục thân không bị mục rữa của Vũ Khắc Minh so với những xác ướp ở các nơi trên thế giới là có khác biệt rất lớn. Đó là bởi vì nội tạng của ông vẫn được bảo tồn một cách hoàn hảo, với tim, não và gan đều còn nguyên vẹn. 

Ảnh chụp nhục thân không bị mục rữa của Vũ Khắc Minh, tăng nhân Việt Nam. Ảnh: chanhkien

Từ góc độ khoa học, không thể không nói đây là một kỳ tích. Đồng thời cũng thuyết minh thân thể không bị mục rữa của Vũ Khắc Minh là có khác biệt căn bản với những xác ướp thông thường. 

Xác ướp là người ta tiến hành xử lý thi thể nên mới bảo trì được. Còn rất nhiều cao tăng (bao gồm nhục thân không bị mục nát của rất nhiều cao tăng Trung Quốc thời cổ đại) lại là do tự thân tu hành nên mới đạt được.

Thân thể bất hoại của tu sĩ phương Tây

Tất cả chúng ta đều biết Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật của tự nhiên, một người chết đi nhục thân cũng dần dần phân hủy đó cũng là hiện tượng tự nhiên.




Tuy nhiên, có nhiều trường hợp về “nhục thân bất hoại” vốn đã được biết đến như một hiện tượng có thật trong giới tu luyện. Tuy vậy, hiện tượng này không chỉ xảy ra ở Trung Quốc; Việt Nam, mà nó cũng tồn tại trong thế giới phương Tây.

Vị Thánh Thiên Chúa giáo Bernadette Brown từ trần năm 1879. Vào năm 1909, thi hài của bà được đào lên để chôn cất lại tại nơi khác. Hai bác sĩ đã chứng kiến cảnh khai quật. Họ nhìn thấy thi hài vẫn còn trong trạng thái rất tốt. Cách duy nhất mà một nữ tu đã chứng kiến việc chôn cất 30 năm về trước có thể nói sau nhiều năm trôi qua là nhờ vào chiếc quan tài tốt.

Vào tháng 3 năm 2001, thi hài của đức Giáo hoàng John XXIII đã được đào lên vì đức Giáo hoàng tại vị đã quyết định rằng vị Giáo hoàng tiền nhiệm của ông cần một nơi an nghỉ mới để có đủ chỗ cho rất đông người tới viếng mộ của ngài tại khu hầm mộ của Nhà thờ Thánh Peter (St. Peter’s Basilica) ở Rome. Thật đáng kinh ngạc là, mặc dù đức Giáo hoàng John XXIII đã qua đời từ 37 năm về trước, thân thể của ngài vẫn còn trong tình trạng rất tốt.

Thi hài của Thánh Bernadette ở thành phố Lourdes, được phủ sáp trên gương mặt và bàn tay. Nhà thờ Thiên Chúa giáo đã phát hiện ra rằng thân thể của bà vẫn không bị hủy hoại sau khi bà qua đời. (Ảnh: Wikimedia Commons)

Đã có nhiều ví dụ trong lịch sử về việc thi thể được đào lên rồi đem chôn lại. Người ta không thể phủ định việc các tài liệu xác nhận rằng có nhiều thân thể bất hoại. Có nhiều ghi chép về những người đã được phong thánh vào thời Trung cổ tại Anh, thi hài của họ không bị mục nát bất chấp nhiệt độ và sự ẩm ướt, trong đó bao gồm Thánh Cuthbert, Werburgh, Waltheof, và Guthlac.

Gần đây cũng có rất nhiều ví dụ. Bà Joan Carroll Cruz, tác giả và cũng là người ở cấp bậc 3 trong Thứ bậc Trần tục của dòng Tu kín (Secular Order of Discalced Carmelites), đã ghi lại chi tiết nhiều trường hợp thân thể bất hoại trong cuốn sách của bà “The Incorruptibles” (Các thân thể bất hoại), được xuất bản năm 1997. Những trường hợp đó bao gồm Thánh Teresa vùng Avila, mà thân thể của bà không hề phân hủy mặc dù bị chôn trong vùng bùn lầy ẩm ướt.

Có thể có người nghĩ rằng sự thật về những ghi chép này khó mà kiểm chứng được. Trên thực tế, hồ sơ ghi chép các sự kiện này là rất đầy đủ và được bảo quản kỹ càng. Nhiều thân thể vẫn còn có thể thấy được ngày nay. Hơn nữa, nhiều nhân viên và người thân đã chứng kiến tận mắt các cuộc khai quật. Loại sự kiện như thế này đã xảy ra trong suốt lịch sử của Cơ Đốc giáo.

Tại sao thân thể của nhiều tu sĩ trong Phật giáo và Cơ Đốc giáo không bị hủy hoại sau khi họ từ trần? Hiện tượng này làm cho khoa học hiện đại đau đầu, nhưng nó lại xảy ra thường xuyên trong giới tu luyện. Theo sự hiểu biết thông thường trong giới tu luyện, thì khi người tu luyện tinh thần thanh lọc tư tưởng, đề cao đạo đức, và trở về bản tính nguyên thủy của họ, thì thân thể vật chất của họ cũng sẽ chuyển hóa theo.


Đây cũng chẳng phải việc mê tín gì, từ một đạo lý thông thường chúng ta đều có thể suy đoán ra được: người tin và kính Thần Phật, chiểu theo chỉ đạo của kinh Phật mà tu hành, sinh mệnh của họ đang không ngừng đề cao và thăng hoa, cho nên khi họ nhập niết bàn đều biểu hiện ra vẻ yên tĩnh thanh bình, điều này dường như cũng đang thức tỉnh con người thế gian.

Đương nhiên đây chỉ là một biểu tượng, người tu hành không chỉ để lại cho thế gian một thân thể không bị mục rữa. Mà còn để lại cho con người phương pháp tu hành, hành thiện làm việc tốt, có một tấm lòng từ bi, thoát khỏi sinh tử luân hồi để phản bổn quy chân, quay trở về thiên quốc quả thực có ý nghĩa sâu xa.

Nguồn: VDH

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *