Dị tượng ‘Mặt trời xanh’ ở Bắc Kinh gợi nhớ chuyện nhà Thương diệt vong dưới tay hồ ly Đát Kỷ

Trong nhiều ngày liên tiếp, Bắc Kinh đã bị bao vây bởi những trận bão cát hung hãn, khiến dân chúng vô cùng hoảng loạn. Vào ngày 15/3, tại nơi có tầm nhìn khá cao, một số cư dân mạng đã chụp được ảnh về hiện tượng thiên nhiên bất thường hiếm gặp: “mặt trời xanh”.

Cảnh tượng lúc ấy trông như một bức ảnh được gửi về Trái đất từ một chiếc tàu thám hiểm sao Hỏa, đang đậu ở trên sao Hỏa hướng về phía Mặt trời.

Nhiều cư dân mạng đã để lại lời nhắn và cảm thán rằng, đây là một thiên tượng hiếm gặp, “quá đẹp”. Cũng có người lo lắng: “Trời có dị tượng, ắt sắp xảy ra việc lớn”.

“Ất tỵ chiêm” viết: “Thiên địa mai, quân thần quai, bất đại hạn, ngoại nhân lai.”  Nghĩa là nếu có sương khói dày đặc che khuất bầu trời, chứng tỏ quan hệ giữa quân vương và quần thần đang đối nghịch nhau. Hoàng đế không tin vào các quan đại thần; các quan đại thần trong lòng cũng có tính toán riêng.
Điều này trùng khớp với tin đồn đang lan truyền ra khắp thế giới rằng, các phe phái khác nhau trong nội bộ ĐCSTQ đang tranh chấp, giằng co ác liệt.




Dị tượng này cũng chỉ ra rằng, có thể một đợt hạn hán lớn trong năm 2021 sẽ xảy đến với Trung Quốc, hoặc kẻ thù nước ngoài có thể xâm lược Đại lục.

Tuy nhiên, một dân tộc sống trong những tháng năm tĩnh lặng sớm cũng đã nuôi dưỡng “siêu năng lực”, vẫn có người có thể nhìn thấy mặt tốt, mặt tích cực trong bất cứ tình huống nào. Vẫn có ai đó có thể nhìn thấy vẻ đẹp của “mặt trời xanh”, rằng sau đám sương khói che khuất bầu trời kia là những ngày tháng tốt đẹp sau khi tà ác bị trừ sạch.

Cảm giác kích động mạnh mẽ khi nhìn thấy cảnh tượng này rất giống với một câu chuyện về Thương Trụ vương – vị vua cuối cùng của triều đại nhà Thương.

Tương truyền rằng, Thương Trụ vương tư chất thông minh, nhanh trí, hành động nhanh nhẹn; tài năng hơn người, có thể tay không bắt mãnh thú, tung hoành ngang dọc, là một người văn võ song toàn.




Ngày 15/3 là sinh nhật của Nữ Oa nương nương, Trụ vương dẫn văn võ bá quan đến miếu Nữ Oa nương nương để dâng hương. Nhìn thấy bức tượng của Nữ Oa nương nương, Trụ vương đã viết một bài thơ xúc phạm.

Kể từ đó, tâm kính sợ trời đất của quân vương không còn nữa, tức là mở đầu cho trang sử tàn vong của triều đại nhà Thương.

Thấy khí số của Thương quốc cũng đã tận, Nữ Oa nương nương đã an bài một yêu hồ ly ngàn năm tu hành đến gây rối đất nước của Trụ vương.

Hồ ly tinh đã hút đi linh hồn của Đát Kỷ – một thê thiếp mà Trụ vương mới nạp, mượn thể xác giả dạng thành Đát Kỷ, trở thành người được sủng ái nhất. Trụ vương bị Đát Kỷ mê hoặc đến nỗi thần trí đảo điên.




Lúc này, đạo sĩ ở núi Chung Nam Sơn là Vân Trung Tử, nhìn thấy thành Triều Ca – cũng chính là kinh đô của nhà Thương, có yêu khí vần vũ xuyên thấu tận trời xanh, liền biết trong cung có hồ ly ngàn năm. Vì vậy, ông đã dùng một cành cây tùng vót thành bảo kiếm “cự khuyết”, tặng nó cho Trụ vương, có thể “trong ba ngày diệt hết yêu khí.” Dặn dò Trụ vương treo thanh kiếm lên: “Hãy treo nó trong cung, nội trong ba ngày ắt sẽ ứng nghiệm.”

Trụ vương vừa ra lệnh cho người treo thanh kiếm cây tùng lên, đúng lúc Đát Kỷ ra đón Trụ vương, Đát Kỷ vừa nhìn lên đã thấy thanh kiếm cây tùng, bất giác rùng mình toát mồ hôi lạnh, vội vã quay trở lại tẩm cung, ngã xuống giường.

Trụ vương thúc ngựa hồi cung, không thấy Đát Kỷ ra đón, trong lòng rất bất an,  hỏi thì được biết: “Tô nương nương sinh bạo bệnh, bất tỉnh nhân sự, nằm trên giường không dậy nổi.” 




Trụ Vương – Đát Kỷ. (Ảnh qua Bajieyou)

Trụ vương vội đi vào tẩm cung, kéo rèm lên, thấy Đát Kỷ mặt vàng vọt, môi trắng bệch, nằm mê man bất tỉnh, hơi thở yếu ớt, dáng vẻ mệt mỏi phờ phạc. Trụ vương bèn gọi: “Mỹ nhân, buổi sáng khi tiễn ta xuất cung, nàng xinh đẹp lộng lẫy, sao đột nhiên đổ bệnh ra nông nỗi thế này! Nàng bảo trẫm phải làm sao đây?”

Đát Kỷ khẽ mở đôi mắt mơ màng, mím môi rên rỉ, thở gấp gáp kêu một tiếng: “Bệ hạ!”, sau đó khó nhọc kể lại, “Thiếp vô tình ngẩng đầu lên và nhìn thấy một thanh bảo kiếm đang treo trên cao, bất giác toàn thân đổ mồ hôi lạnh, rồi mắc bệnh hiểm nghèo này. 

Tiện thiếp nghĩ mình đoản mệnh, không thể mãi mãi ở bên hầu hạ bệ hạ, cùng nhau vui vẻ bay nhảy hưởng lạc. Cầu xin bệ hạ hãy nghĩ cho bản thân, đừng quá thương nhớ tiện thiếp.” Nói xong, nước mắt chảy dài trên mặt.




Trước vẻ đáng thương của mỹ nhân, Trụ vương nhất thời không nói nên lời, rưng rưng nước mắt nói với Đát Kỷ: “Trẫm nhất thời ngu muội, suýt chút nữa đã bị phương sĩ (người cầu tiên học đạo) kia lừa gạt. Thanh kiếm treo trong cung của nàng là do đạo sĩ luyện khí Vân Trung Tử ở núi Chung Nam Sơn tặng cho ta, nói rằng trong cung trẫm có yêu khí, phải dùng nó để trấn áp, ai ngờ lại gây tổn hại cho mỹ nhân. 

Chính tên Vân Trung Tử này, muốn dùng yêu thuật để hãm hại mỹ nhân của ta, cố ý bịa đặt rằng trong cung của trẫm có yêu khí. Trẫm nghĩ thâm cung vốn là nơi bí mật, chẳng dính một hạt bụi trần, làm sao có yêu quái. Chắc chắn là tên đạo sĩ đó đã lừa gạt, bán đứng trẫm.”

Sau đó Trụ vương truyền chỉ, lệnh cho người hầu lập tức đốt cháy thanh mộc kiếm do Vân Trung Tử mang đến, nhất quyết không được chậm trễ, vì đã làm kinh hoàng mỹ nhân của ông.

Trên thực tế, vào thời điểm này, những người bình thường đều có thể nhìn nhận ra vấn đề, và cũng đều nghĩ rằng, những lời mà Vân Trung Tử nói, chẳng phải đều ứng nghiệm với Đát Kỷ sao? Nói cách khác, Đát Kỷ chính là yêu quái.




Tuy nhiên, hôn quân trong thời kỳ mạt thế đầu óc ấu trĩ mê muội, không biết nhìn xa trông rộng, không phân biệt được tốt xấu.

Lúc này Vân Trung Tử vẫn chưa trở về núi Chung Nam Sơn, vẫn ở Triều Ca, nhận thấy yêu quái đã hồi phục, liền xông vào cung, Vân Trung Tử lắc đầu thở dài: “Ta chỉ muốn dùng thanh kiếm này trấn áp bớt yêu khí, kéo dài thêm huyết mạch của Thành Thang (vị vua sáng lập nên nhà Thương), giờ mới biết số đã tận, còn dám đốt kiếm của ta đi. Một là Thành Thương diệt vong; hai là nước Chu hưng thịnh, ba là thần tiên gặp tai họa lớn; bốn là Khương Tử Nha nhận phú quý của nhân gian; năm các vị thần muốn đòi phong hiệu. Chấm hết, chấm hết,.. tất cả đã chấm hết…”


Vân Trung Tử thất vọng, vận mệnh đã như vậy, hôn quân mạt thế không ai có thể thức tỉnh được nữa.

Từ hàng nghìn năm nay, người Trung Quốc đã tin vào câu nói: “Thiên thuỳ tượng, kiến cát hung”, nghĩa là nhìn thiên tượng trên bầu trời để dự đoán điềm lành điềm xấu. Đồng thời dựa vào kinh nghiệm đúc kết ngàn năm, nhắn nhủ hậu nhân rằng: Thiên tượng này ứng với sự việc và sự vật nào nơi thế gian, đây chính là lời cảnh báo của thiên thượng dành cho con người.

Ông trời có đức hiếu sinh, luôn nhắc nhở, cảnh tỉnh con người trước đại họa, mong con người tự kiểm điểm lại bản thân để thay đổi. Nếu thành tâm thay đổi, thì mọi kiếp nạn còn có cơ hội được hóa giải. Nếu không biết nhìn nhận lại bản thân, thì tai họa sẽ sớm xảy ra.

Nguồn: TH – Theo soundofhope.org

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *