3. Nhiều tảng đá Ica cho thấy người cổ đại sở hữu kính thiên văn?
Galileo Galilei thường được coi là cha đẻ của ngành thiên văn quan sát hiện đại, với việc phát minh ra kính viễn vọng (hay kính thiên văn) vào năm 1609. Tuy nhiên, trên một tảng đá Ica có chạm khắc ba hình người đội mũ, đi giày, trong tay cầm một thứ trông rất giống kính viễn vọng hiện đại. Và họ đang quan sát các chòm sao trên bầu trời.
Hòn đá Ica được nói tới, khắc họa những hình người đang dùng kính viễn vọng quan sát bầu trời. Trong hình là mặt trước tảng đá với 2 hình người.
Mặt sau tảng đá chạm khắc hình người còn lại.
Hình người đang cầm kính viễn vọng quan sát thiên thể. Ngay phía trên người này có một vật thể dài có đuôi đang vọt qua, có thể là một tiểu hành tinh, ngôi sao chổi hay thiên thạch, và trên mặt đỉnh khối đá là hình chạm khắc các chòm sao.
Đây rất có thể là các hình vẽ biểu thị cho cảnh tượng quan sát được trên bầu trời, hay nói đúng hơn là trong vũ trụ, thông qua một vật thể rất giống kính viễn vọng được những người “đội mũ, đi giày” cầm trên tay.
Cận cảnh một hình người đội mũ, đi giày đang dùng kính viễn vọng quan sát thiên thể. (Ảnh: Eugenia Cabrera/Museo Cabrera)
Nhưng đây không phải là tảng đá duy nhất chạm khắc các hình người đang sử dụng kính viễn vọng quan sát các chòm sao.
Một “nhà thiên văn học cổ đại” trên một hòn đá Ica khác có kích thước ngang viên đá cuội.
Phải chăng kính viễn vọng, một sản phẩm mới được phát minh hơn 3 thế kỷ bởi Galileo, đã từng xuất hiện trong lịch sử cổ đại? Nếu đúng là vậy, nó hẳn có thể giải thích tại sao người cổ đại (ví như người Babylon và người Maya) lại có vốn kiến thức thiên văn uyên bác và thâm sâu đến thế.
4. Niên đại đáng kinh ngạc của bảo tàng đá Ica
Điểm mấu chốt làm nên tính phi thường của bộ sưu tập đá Ica là niên đại rất xa xưa của chúng: từ cách đây hàng chục triệu năm.
Bằng cách nào chúng ta biết được điều đó?
Bộ sưu tập đá Ica được thu thập từ nhiều nguồn trong nhiều thập kỷ. Chúng được tìm thấy trong các ngôi mộ, hoặc ven bờ sông khi nước rút, … rồi sang tay qua nhiều người trước khi chính thức gia nhập thư viện đá Ica của TS Cabrera. Chính vì vậy, không thể dựa vào niên đại của nơi tìm thấy chúng để ước tính tuổi thọ của những hòn đá này.
Trong giới khảo cổ, một phương pháp định tuổi phổ biến nhất là dùng đồng vị Cacbon C-14, tuy nhiên phương pháp này chỉ áp dụng với các loài động thực vật, bởi chúng chứa vật chất hữu cơ, một thứ không có trong thành phần cấu tạo của đá.
Một phương pháp khác khả thi hơn, là dựa trên các hình chạm khắc trên bề mặt khối đá, để ước tính niên đại tương đối của chúng. Lấy ví dụ, người ta đã tìm thấy hóa thạch của một số loài động vật tuyệt chủng được khắc họa trên mặt đá. Đối với hóa thạch, có thể áp dụng phương pháp C-14 nói trên. Dựa vào hóa thạch của những loài này, người ta có thể tái dựng hình ảnh của chúng, và dựa trên sự tương đồng về hình dáng giữa hình ảnh tái dựng và hình chạm khắc trên mặt đá, chúng ta có thể biết được những người thợ khắc đá đang muốn phác họa loài động vật nào, từ đó biết được họ sống vào niên đại vào khoảng bao nhiêu lâu trong lịch sử.
Một số hòn đá Ica chạm khắc các loài động vật tuyệt chủng:
Ngựa năm móng, tuyệt chủng cách đây 40 triệu năm.
Hình minh họa loài ngựa năm móng.
Lạc đà không bướu với 5 ngón, tuyệt chủng 40 cách đây triệu năm.
Alticamellus, một loài động vật với phần đầu cổ giống hươu cao cổ, phần thân giống lạc đà, tuyệt chủng 13 triệu năm trước.
Mô phỏng loài Alticamellus.
Megaceros, một loài hươu khổng lồ, tuyệt chủng 1 triệu năm trước.
Minh họa loài hươu khổng lồ Megaceros.
Loài voi nguyên thủy, tuyệt chủng 1 triệu năm trước.
Minh họa loài voi nguyên thủy.
Tất cả những bức hình chạm khắc các loài động vật tuyệt chủng nhiều triệu năm này nói lên điều gì?
Nó cho thấy những hòn đá này có niên đại nhiều triệu năm tuổi, và rằng con người đã xuất hiện trên Trái Đất từ thời đó, cùng thời với những loài động vật này.
Họ đủ thông minh để quan sát và ghi khắc thế giới xung quanh một cách sinh động, phát minh ra kính viễn vọng và phương pháp phẫu thuật hiện đại, chứ không phải là những con khỉ theo học thuyết Darwin.
Vậy là, liên tục có những khám phá mới về điều kỳ diệu tưởng chừng như không có. Những khám phá mới của con người dường như liên tục mở ra những chân trời quá khứ mà trước đây người ta vốn không nghĩ tới, không tin. Dành một chút suy ngẫm để tự thấy mình nhỏ bé thế nào trước vũ trụ mênh mông và bao la, năng lực của con người vẫn qúa ư nhỏ bé. Hãy tôn trọng thiên nhiên đất trời. Chúng ta vốn là ai và có thể thực sự làm được điều gì, trên thực tế vẫn mãi là một ẩn số lớn của nhân loại.
Nguồn: DKN