Chuyện xưa bá đạo của “Tổ nghề” trai bao bị Tần Thủy Hoàng tru di tam tộc

Nghề mại dâm nam hay trai bao có từ bao giờ, cho đến hiện tại vẫn là điều gây tranh cãi bởi mỗi nguồn có một lý giải khác nhau. Nhưng đào sâu vào lịch sử Trung Quốc, chúng ta có thể chỉ ra một nhân vật có thật, thời Chiến Quốc, khoảng những năm 200 TCN, xứng đáng được coi là… ông Tổ của nghề này.

trainganh

Lao Ái (sinh không rõ – mất 238 TCN) phục vụ trong Hoàng cung nước Tần với danh nghĩa là hoạn quan nhưng thực chất là người phục vụ riêng cho Thái hậu Triệu Cơ, mẹ của Doanh Chính – người sau này trở thành

Lao Ái được Tướng quốc Lã Bất Vi đưa vào cung phục vụ người tình Triệu Cơ. Thứ Lao Ái được là tiền bạc, là quyền lực, là thăng quan tiến chức. Thứ Triệu Cơ được là có kẻ giúp thỏa mãn sự dâm dục của bà. Thế nên, Lao Ái đích thị là “trai bao” đời nguyên thủy vậy.




Bởi vậy trong nhiều bài viết về vấn đề mại dâm nam của các kí giả Trung Quốc, không ngạc nhiên khi “Lao Ái” vẫn thường được dùng để chỉ những nam thanh niên hoạt động trong ngành công nghiệp mại dâm.

Dĩ nhiên, là “trai bao” thuộc đẳng cấp Tổ nghề như Lao Ái thì gã phải có cái hơn, thậm chí là vượt xa người thường thì mới “lưu danh” như là một phần quan trọng trong những sự kiện lịch sử liên quan đến Lã Bất Vi -Triệu Cơ – Doanh Chính.

Theo Sử ký Tư Mã Thiên, Lao Ái vốn là kẻ không có nghề nghiệp ổn định, dung mạo cũng chẳng thuộc dạng mỹ nam lại có phần đen đúa nhưng khỏe mạnh cường tráng và nổi tiếng với năng lực tính dục rất mạnh. Để có tiền chi tiêu qua ngày, Lao Ái sớm đã chọn cho mình con đường phục vụ cho các chị em khát tình ở chợ ngoại thành Hàm Dương.

Cái hơn người của Lao Ái chính là hắn sở hữu… dương vật ngoại cỡ. Với “cái ấy” đặc biệt của mình, Lao Ái thường hay lấy làm trò vui, nổi tiếng nhất là chiêu dùng của quý (khi đã cương cứng) của mình xỏ vào ổ trục bánh xe, cứ thế mà đẩy bánh xe lăn đi. Chính nhờ chiêu này mà “danh tiếng” của Lao Ái truyền tới tai Lã Bất Vi.




Sau khi Trang Vương -tức Doanh Dị Nhân qua đời và truyền ngôi lại cho Thái tử Doanh Chính, tức Tần Thủy Hoàng sau này, Lã Bất Vi được phong làm tướng quốc, gọi là trọng phụ. Mẹ của Doanh Chính, tức Triệu Cơ, là thiếp cũ của Lã Bất Vi. Khi Doanh Chính còn nhỏ, hai người vẫn lén lút tư thông với nhau, tình ái rất mặn nồng.

Nhưng khi Tần vương Chính lớn và bắt đầu cho thấy tài trí của một bậc đế vương thực thụ, Lã Bất Vi hiểu rằng nếu mình cứ chiều theo cái sự dâm loạn của Triệu Cơ thì sớm muộn cũng bại lộ, tai họa khôn cùng. Sau nhiều ngày đêm suy tính mưu kế, Lã Bất Vi đã gọi Lao Ái tới phủ của mình để triển khai kế hoạch.

Sau một lần mây mưa với Thái hậu Triệu Cơ, Lã Bất Vi đã chủ ý nhắc tên Lao Ái và đặc biệt nhấn vào “cái ấy” đặc biệt của tên này. Một người dâm đãng như Triệu Cơ, vốn lâu nay chỉ biết trông đợi những lần “ghé thăm” ngày một ít hơn của Lã Bất Vi để được thỏa mãn, nghe được chuyện về Lao Ái đương nhiên ưng ra mặt.

Hai hôm sau, Lao Ái được Lã Bất Vi bí mật đưa vào cung Thái hậu bằng xe riêng của mình. Dĩ nhiên, một kẻ điêu luyện và sở hữu “của quý” đặc biệt như Lao Ái, chỉ cần một đêm là đủ khiến Triêu Cơ say như điếu đổ. Biết là Triệu Cơ đã “cắn câu” và việc dùng Lao Ái là kế sách tốt nhất để thoát khỏi người đàn bà dâm dục này, Lã Bất Vi triển khai bước thứ hai.




Theo đó, Lã Bất Vi lệnh sai người tố cáo Lao Ái phạm tội nặng (hiếp dâm gái nhà lành), đáng phải thiến. Dĩ nhiên, chuyện thiến này chỉ là giả để che đậy cho lớp mưu kế thứ ba. Sau khi “bị thiến”, Lao Ái được Lã Bất Vi đem tặng cho Triệu Cơ, làm hoạn quan trọng hậu cung của Thái hậu.

Dù chi tiết có ẩn tàng nhiều thủ đoạn chính trị thì câu chuyện xoay quanh bộ ba Lao Ái -Triệu Cơ – Lã Bất Vi cũng có khác gì một vòng tròn khép kín của hoạt động mại dâm ngày nay. Lao Ái – kẻ bán dâm. Triệu Cơ – kẻ mua dâm. Còn Lã Bất Vi đích thị là kẻ môi giới mại dâm.

Kể từ khi Lao Ái vào cung với tư cách hoạn quan, thì Triệu Cơ chẳng khác nào nắng hạn gặp mưa rào. Đôi bên vui vầy hoan lạc không kể ngày đêm, thậm chí Triệu Cơ còn sinh được 2 người con trai. Dĩ nhiên cũng vì chuyện bầu bí này mà Triệu Cơ phải đôi ba lần dời cung sang đất Ung để tránh lộ chuyện gian dâm của mình.

Lao Ái, nhờ phục vụ tốt Triệu Cơ nên được sủng ái, không chỉ thăng quan tiến chức (dĩ nhiên cũng chỉ là cấp bậc nội quan Thái giám), vật phẩm châu báu đủ đầy mà còn tranh thủ xây dựng cho mình một thế lực lớn trong triều. Theo ghi chép của Sử ký Tư Mã Thiên, vào lúc đỉnh cao nhà Lao Ái tôi tớ lên tới vài nghìn, môn hạ không dưới nghìn người và hầu như ngày nào cũng có kẻ đến mưu cầu danh lợi.





Nhưng cái kim trong bọc giấu mãi cũng đến lúc phải lòi ra, nhất là với kẻ quá sức phô trương như Lao Ái. Năm thứ 9 đời Tần vương Chính (tức 238 TCN), 1 trong số những môn khách không được Lao Ái nâng đỡ đã tố cáo Lao Ái thực không phải là hoạn quan và thường thông dâm với Thái hậu. Tần vương Chính liền giao cho pháp đình điều tra, xét hỏi sự vụ động trời này.

Tháng 9 năm đó, Tần vương Chính quyết định xử tử cả ba họ nhà Lao Ái. Sau đó ông giết nốt 2 con của Thái hậu với Lao Ái và đày Triệu Cơ sang đất Ung giam lỏng. Tháng 10 năm 237 TCN, Lã Bất Vi bị cách chức tướng quốc và sau đó khoảng 1 năm Tần vương Chính lệnh đày cả nhà họ Lã sang đất Thục. Lã Bất Vi sau đó đã chọn cách uống thuốc độc tự tử.
Nguồn: ST

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *