Liệu giữa con người và động vật có luân hồi chuyển sinh? Con người có thể chuyển sinh thành lợn, và lợn cũng có thể chuyển sinh thành người. Hai ví dụ từ đầu thời Trung Hoa Dân Quốc: người mọc móng heo và heo mọc tay người đều đã xảy ra khiến người ta suy ngẫm.
Vào năm 1937, một cư sĩ sống trong chùa Quảng Phúc trên núi Lư Sơn ở Tây Xương tính Tứ Xuyên, đã gặp một cậu bé chăn cừu với “bàn tay heo” chuyến phà ở hồ Cung Hải. (Pixabay)
3 đời thân heo chuyển sinh trên thân người lưu lại móng heo
Trên núi Lư Sơn ở Tây Xương, tỉnh Tứ Xuyên có một ngôi chùa Quang Phúc, dưới chùa có một hồ Cung Hải. Bên kia hồ là một thành phố. Khi xuống núi vào trong thành phố, có đường tắt qua đường thủy, đáp phà qua hồ Cung Hải sẽ nhanh hơn đi đường núi. Vào năm 1937, cư sĩ Ký Minh sống trong chùa, một hôm sáng sớm xuống núi có việc, trên chuyến phà, ông đã gặp phải một sự việc kinh ngạc và kỳ lạ – móng lợn mọc trên thân người, khiến ông viết lại câu chuyện chính ông chứng kiến làm chứng cứ cho nhân quả luân hồi.
Hôm ấy trên chiếc thuyền đi qua hồ có tổng cộng hơn 10 người, trong đó có 3-4 trẻ em, tuổi trung bình khoảng 11 hay 12. Trong số đó, một cậu bé chăn cừu cứ nhét tay phải trong thắt lưng và lấy vạt áo che để không lộ tay ra ngoài.
Sau khi phà lặng lẽ đi qua hồ hơn 10 phút, một cậu bé nghịch ngợm đột nhiên dùng sức kéo tay phải của cậu bé chăn cừu, và tay phải của cậu bé chăn cừu bị lộ ra. Điều kỳ lạ là dưới cánh tay cậu xuất hiện một bàn tay lợn đầy lông. Nói cách khác, trên thân cậu bé chăn cừu mọc ra một bàn tay heo.
Tình huống này đã khiến những người ở đó chứng kiến bị sốc, cư sĩ Ký Minh nói rằng đây là cảnh kỳ quái nhất mà ông từng thấy trong đời. Trên thuyền lúc đó còn có những người lớn tuổi, thường đi phà qua lại con đường thủy này, rất quen thuộc với cậu bé chăn cừu này, khi thấy hành khách trên thuyền kinh ngạc và bất an nên kể lại câu chuyện cậu bé chăn cừu ba đời chuyển sinh:
Cậu bé chăn cừu này có thể nhớ được ba kiếp chuyển sinh, cậu biết rằng ba kiếp trước cậu đều đầu thai làm thân heo. Cậu đều nhớ sâu sắc nỗi đau và sự kinh hoàng khi bị đồ tể tàn sát trong mỗi kiếp làm heo đó. Cho đến bây giờ, mỗi khi nghĩ đến khoảnh khắc bị dao đồ tể cứa vào cổ họng, lại thấy tim như nghẹn lại bởi vết dao, và vẫn còn dư âm của nỗi kinh hãi.
Khi xác heo giết mổ và thịt heo được treo trên phố để bán, linh hồn của nó vẫn còn đó, tức là con heo chưa trả hết nợ nghiệp sau khi bị giết.
Sau khi heo bị mổ, mỗi lần dao cứa vào thịt, linh hồn nó cảm thấy đau đớn thấu tim phổi, linh hồn nó chỉ có thể siêu thoát và đầu thai khi tất cả miếng thịt trên cơ thể heo được bán hết.
Cậu bé chăn cừu nhớ rõ ở hai kiếp trước đều là như thế, nhưng đến kiếp thứ ba, xác heo giết thịt đem ra chợ bán lâu lắm bán không được. Thời gian dày vò quá lâu, cậu cảm thấy không thể chịu nổi. Trong đau đớn thống khổ, cậu nhớ đã đột nhiên dùng hết sức giãy dụa, linh hồn đột nhiên thoát khỏi móng heo.
Sau khi chuyển sinh làm heo 3 kiếp, cậu mới có được thân người. Tuy nhiên, vì đời thứ ba cái móng heo kia còn nghiệp chưa hết, chưa chịu cái khổ lẽ ra phải chịu, khiến tích sang đời này, còn mang theo móng heo trên thân người, thật là tai ương chưa hết, nghiệp chướng vẫn còn!
Khi chứng kiến điều này, cư sĩ Ký Minh đã để lại lời cảnh báo cho thế nhân và thế hệ mai sau: “Có thể thấy nghiệp báo nhân quả không dễ chịu chút nào. Đây là chuyện luân hồi chuyển sinh mà tôi đã tận mắt chứng kiến”.
Văn hóa Phật gia giảng luân hồi báo ứng, con người cần dùng từ bi độ nhân. (Ảnh: Pexels)
Nhân – súc luân hồi chuyển sinh, lợn mọc tay người
Vào năm 1923 (năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 12), ở Thượng Hải xảy ra sự việc “nhân súc luân hồi chuyển thế”. 11 năm sau, vào năm 1934, ông Địch Tử Bình nhìn thấy một con lợn có bàn tay người trong vườn phóng sinh của chùa Bảo Hoa, thành phố Thượng Hải, và yêu cầu tiệm ảnh Kính Hoa Thượng Hải chụp một bức ảnh về “con lợn mọc tay người“. Đồng thời, ông đã viết một bài văn ngắn “Bằng chứng rõ ràng về nhân súc luân hồi” để khuyến thiện. Vụ việc cùng bức ảnh được đưa tin rộng rãi và gây chấn động, đồng thời trở thành bằng chứng về sự chuyển sinh của con người và động vật.
Theo bài luận của Địch Tử Bình, một nhân sĩ họ Giáp ở Thái Hưng, Giang Bắc, có bản tính hung dữ và độc đoán. Năm 1923, GIáp đột ngột bị bệnh nặng, đang dần hấp hối. Lúc này, một vị sư đi tới, thấy hoàn cảnh bi đát của Giáp, liền thuyết phục rằng: “Vì ngươi đã làm quá nhiều nghiệp ác, kiếp sau sẽ bị đọa vào thân heo, ngươi hãy mau sám hối, có thể nhẹ bớt”.
Biết sắp chết, người này rất hoảng sợ và ân hận vì mình đã làm nhiều điều xấu trong đời, giơ tay trái lên, mở nửa lòng bàn tay, hành lễ với nhà sư. Vị hòa thượng thở dài nói: Cái tay này, thành tâm lễ Phật, tương lai tay này được miễn làm thân heo. Tuy nhiên, ngay cả chỉ là cái tay này hướng Phật cũng có thể nhờ thế mà tránh được cảm giác đau như dao cắt.
Chẳng bao lâu, người họ Giáp kia mang theo tội nghiệp đầy thân rời khỏi nhân thế. Ngay sau cái chết của họ Giáp, một con lợn nái từ một ngôi nhà ở làng bên đã sinh ra một “con lợn kỳ lạ”. Móng trái của chú lợn nhỏ này được sinh ra giống hệt bàn tay trái của con người, có đủ năm ngón, hơn nữa cũng có đủ móng tay. Khi lợn con đi, cái tay người kia không chạm đất và luôn như chắp vào nhau hành lễ.
Dân làng nhớ ra lời nhà sư nói, và đột nhiên, tin tức về việc người họ Giáp nào đó đầu thai thành lợn lan truyền khắp Thái Hưng. Mọi người bàn tán nhiều, câu chuyện đó trở thành tấm gương sáng về thiện ác hữu báo. Người nhà họ Giáp sớm biết tin về con lợn kỳ lạ, không đành lòng để nó bị giết thịt, nên đã mua nó với số tiền lớn và gửi nó đến khu vườn phóng sinh của “chùa Bảo Hoa” ở Thượng Hải. Đến đó, chuyện xảy ra hoàn toàn ứng nghiệm những tiên đoán của nhà sư về kiếp sau của người họ Giáp.
Vào năm 1934, chùa Bảo Hoa ở Thượng Hải phóng sinh con lợn có tay người (Miền công cộng)
Trong bài viết của Địch Tử Bình có bài thơ khuyến thiện và cảnh báo mọi người “không làm điều ác, làm nhiều việc thiện”:
“Tam giới bất an, như chỗ có lửa, muốn một lối thoát, hãy tu hành Phật Pháp”!
Nguồn: NTDVN – Theo Epoch Times