Lịch sử ghi nhận, chiếc ghế này trở thành một trong những phương thức giúp các phạm nhân bị án tử hình ra đi “êm ái” hơn…
Tử hình là việc hành quyết kẻ phạm tội theo quy định của pháp luật. Đây được xem là giải pháp tối cao giúp ngăn cản cái ác mãi mãi. Dù nhiều quốc gia đã bãi bỏ án tử hình trong thời hiện đại, hình phạt này vẫn tồn tại ở nhiều quốc gia với các hình thức khác nhau như xử bắn, tiêm thuốc độc, treo cổ hay thậm chí là ném đá đến chết…
Một trong các hình thức tử hình đáng sợ nhất trong lịch sử chính là ghế điện – dụng cụ tử thần mang trong mình rất nhiều câu chuyện thú vị, kịch tính…
1. Một hình thức tử hình nhân đạo?
Trước thế kỷ XIX ở Mỹ, những người phạm tội nghiêm trọng sẽ bị hành hình công khai, thông thường là treo cổ, một số trường hợp sẽ bị thiêu sống hoặc chặt đầu. Tuy nhiên dần dần, các tòa án ở Mỹ quyết định áp dụng hình thức hành quyết ít man rợ hơn.
Đầu thế kỷ XIX, pháp luật cấm không cho tử hình nơi công cộng. Người dân cũng không còn hứng thú với các vụ hành hình công khai. Đa phần cho rằng, dù tội phạm gây ra tội ác thế nào thì cũng nên thực hiện công lý tránh đổ máu, càng yên lặng và nhân văn càng tốt.
Trong bối cảnh đó, yêu cầu về phương thức hành hình nhân đạo được đề ra. Alfred Southwick – một nha sĩ ở New York, sau khi chứng kiến cảnh một người bị chết do rơi vào máy phát điện đã đề xuất ý tưởng: “Chết do bị điện giật có lẽ là cách chết nhanh nhất và không đau đớn. Nó có thể được dùng thay thế hình thức treo cổ”.
Ý tưởng này được các nhà tù ủng hộ nhưng họ phân vân không biết nên sử dụng dòng điện một chiều hay hai chiều bởi lúc bấy giờ, cả hai dòng điện đều phổ biến như nhau. Và từ đây xuất hiện một câu chuyện vô cùng “khôi hài”.
2. Câu chuyện của hai nhà bác học
Thomas Edison phát minh ra bóng đèn điện và tên tuổi của ông được mọi người gắn với điện. Edison đã xây nhà máy điện đầu tiên năm 1879. Gần như ngay lập tức, các thành phố ở Mỹ đều muốn ký hợp đồng để thành phố mình được sử dụng thứ được coi là kỳ quan mới của khoa học này.
Lúc đó, một nhà khoa học là Nikola Tesla đã phát minh ra hệ thống điện xoay chiều. Theo đó, điện sẽ đổi hướng nhiều lần trong một giây, tạo ra từ trường cho phép tải lượng điện lớn mà không thất thoát dọc đường.
Lúc đầu, dòng điện một chiều của Edison dẫn đầu thị trường nhờ vào danh tiếng của ông, nhưng dòng điện xoay chiều nhanh chóng bắt kịp vì nó dễ dàng và rẻ hơn trong việc truyền tải đường dài.
Vô cùng tức giận vì bị “cho ra rìa”, Edison đã tìm cách làm mất uy tín của dòng điện xoay chiều, bằng việc chứng minh rằng nó rất nguy hiểm. Ông đưa ra những lời cảnh báo về việc chết người với công chúng. Ông còn đề nghị bang New York sử dụng máy điện xoay chiều làm phương pháp tử hình nhân đạo.
Edison nói rằng, nếu sử dụng dòng điện xoay chiều sẽ tạo ra “cái chết ngay lập tức”. Edison và những đồng nghiệp của ông đã dùng phòng thí nghiệm bí mật để làm ra chiếc máy điện xoay chiều và thử nghiệm trên động vật.
Trong thời gian này, người nào đem tới một con vật làm thí nghiệm sẽ được Edison trả 25 xu. Ban đầu, ông thí nghiệm trên 50 con chó, mèo sau đó là trên các con vật lớn hơn như bò, ngựa và công dụng của nó vô cùng hiệu quả, làm người xem phải rùng mình.
Hội Pháp lý Y học New York được giao nhiệm vụ tìm hiểu về hệ thống hành quyết mới nên theo dõi chặt chẽ các thí nghiệm này. Kết quả là ai cũng đồng ý về sức mạnh chết chóc mà dòng điện hai chiều gây ra. Và “chiếc ghế tử thần” dùng dòng điện xoay chiều ra đời.
3. Nạn nhân đầu tiên
Phạm nhân đầu tiên được xử tử trên ghế điện là William Kemmler – một kẻ giết người ở thành phố Buffalo. Ngày hành quyết Kemmler được ấn định lúc 6 giờ sáng ngày 6/8/1890.
Một điện cực với hình thù một cái mũ, bên trong chứa bọt biển được gắn vào đầu Kemmler. Một điện cực khác gắn vào sống lưng. Các điện cực này đều được tẩm dung dịch muối.
Trong phòng khác, chiếc máy phát điện hai chiều kêu những tiếng rùng rợn khiến tử tù khóc thét lên. Đèn trên bảng điều khiển đều sáng, và sau khoảng 20 phút nạp, thông báo dòng điện đã đạt 2.000 vôn – con số được chứng minh là tốt nhất để giết một người.
Người ta bật công tắc để dòng điện đi vào ghế, điện truyền qua người Kemmler trong 17 giây. Hắn co giật dữ dội và trông đỏ rực. Khi dòng điện được ngắt, mọi người nhận ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, Kemmler chưa chết.
Người ta nháo nhác ra lệnh bật lại nguồn điện, nhưng vì chiếc máy phát điện đã bị tắt nên cần thời gian để tích điện lại. Trong khi đó, Kemmler rên rỉ và thở hổn hển, mọi người có mặt trong phòng tử hình đều sợ hãi tột độ, có người ngất xỉu.
Khi máy phát điện đạt 2.000 vôn, dòng điện lại được truyền vào ghế. Rút kinh nghiệm, lần này họ để dòng điện truyền vào người Kemmler hơn một phút. Khói bốc nghi ngút từ đầu Kemmler, mùi da thịt cháy bốc lên và có tiếng nổ lép bép.
Khi ngắt dòng điện, lần này Kemmler chết hẳn. Một phóng viên chứng kiến vụ hành quyết phát biểu rằng:
Đó là một cảnh tượng khủng khiếp, tồi tệ hơn cả việc treo cổ.
Dù thất bại nặng nề trong lần đầu, nhưng ở các vụ hành quyết tiếp theo, các nhà tù sử dụng máy phát điện tốt hơn. Có ít nhất hai lần phát điện trong vòng vài phút tùy trường hợp mỗi người. Do đó, các cuộc thi hành án sau diễn ra trôi chảy và thuận lợi. Điều này mở đường cho việc sử dụng ghế điện như phương thức tử hình mới tại Mỹ.
Tuy nhiên, trong thực tế, có những nạn nhân không chết ngay lập tức mà phải tiếp tục bị giật điện lần nữa. Vì tính tàn bạo này nên nhiều người đề xuất hủy bỏ việc sử dụng ghế điện. Cho tới năm 1982, bang Texas áp dụng phương thức tử hình mới là tiêm thuốc độc, việc xử tử bằng phương pháp tàn bạo này giảm đi nhanh chóng.
Nguồn : Tinhhoa