Cao nhân nhìn về quá khứ phá giải ẩn đố – Giải mã văn minh Maya (P2)

Nền văn minh Maya ẩn chứa những bí mật khiến khoa học ngày nay không tài nào lý giải, nhưng người có công năng khi nhìn về quá khứ thì có thể phá giải chúng một cách dễ dàng…

Nền văn minh Maya ẩn chứa những bí mật khiến khoa học ngày nay không tài nào lý giải. (Ảnh minh họa qua Twitter)

Người tu luyện chính pháp khi đến một trình độ nhất định thì có thể khai mở thiên mục (con mắt thứ 3), từ đó nhìn được những cảnh tượng chân thật ở quá khứ hoặc tương lai.

Đối với nền văn minh Maya cách đây 5.000 năm, một người tu luyện khai thiên mục đã có bài viết chia sẻ trên kênh Chánh Kiến Net như sau:

Bế tắc của khoa học hiện đại khi tìm về quá khứ
Hiện nay nhân loại phát hiện ra nền văn minh Maya nằm tại Trung Mỹ, cho nên trước tiên chúng ta hãy nói một chút về lục địa này. Cách đây rất lâu về trước, tại khối lục địa Châu Mỹ đã tồn tại các di vật văn minh của những tinh cầu khác. Nền văn minh trên khối đại lục Châu Mỹ này không chỉ có một mà đã mấy lần bị thay thế. Nếu nói cụ thể vấn đề này ra thì hết sức phức tạp, cho nên trong bài viết này chỉ nói về những manh mối sớm nhất có thể tra được từ bách khoa toàn thư “Wikipedia”:

Vào thời kỷ Băng Hà, mực nước ở eo biển Bering – nơi phân cách Châu Á và Bắc Mỹ hạ xuống thấp tới mức vùng eo biển này trở thành một cây cầu nối giữa 2 lục địa. Theo các nhà khảo cổ học, tổ tiên của người Anh-điêng ở Châu Mỹ vốn là thợ săn từ Châu Á, sau đó đi theo bầy thú đến Châu Mỹ rồi định cư ở đây. Đây là những thông tin mà con người có thể biết thông qua khoa học hiện đại. 

Nếu theo những kết luận trên thì người Châu Á đã di cư sang Châu Mỹ vào thời kỷ Băng Hà khi 2 châu lục này được nối liền bởi “eo biển Bering” khô cạn. Nhưng điều này lại có một điểm mâu thuẫn đó chính là, theo suy đoán của khoa học hiện tại thì vào thời kỳ Băng Hà con người còn chưa xuất hiện. 

Hơn nữa, cứ cho là thời kỳ Băng Hà đã có con người, thì muốn sống sót trong cái rét thời bấy giờ thì ắt phải có trình độ văn minh cực cao. Nếu vậy họ có cần phải đi săn nữa không? Ví như con người hiện đại ngày nay, khi họ sống trong những thành phố lớn đầy đủ tiện nghi thì có còn muốn đi săn nữa không? Đây chính là những điểm mà khoa học ngày nay tự phong bế chính bản thân mình. 

Dùng công năng nhìn về cảnh tượng quá khứ
Thật ra cái lạnh trong thời kỳ Băng Hà không hề giống như khoa học ngày nay lý giải: khắp trời là băng tuyết, một chút sự sống cũng không có. Sau khi dùng công năng nhìn về giai đoạn này tôi thấy rằng: 




Nhân loại vào thời gian ấy ở vùng trung bộ Châu Á hiện nay đã có nền văn minh phát triển cao độ. Khi tạo ra con người Thần căn cứ vào diện mạo núi sông và các chủng nhân tố ở những khu vực khác nhau để tạo ra các chủng người khác nhau. Lúc ấy vùng trung bộ Châu Á là thuộc phạm vi của chủng người Mông Cổ. 

Thời bấy giờ văn minh của chủng người này đã phát triển tới giai đoạn cực kỳ cao cấp. Thiên văn, lịch pháp cực kỳ hoàn mỹ. Họ có thể dùng ý niệm để di chuyển vật thể, du hành giữa các hành tinh trong phạm vi Thái Dương hệ một cách dễ dàng…

Đi đến hủy diệt và một số ít người tốt được lưu lại
Lúc đó, thuận theo việc phát triển vượt bậc thì đạo đức của con người cũng bắt đầu xuống dốc, cho đến khi không còn được nữa. Thần nhìn thấy văn minh lần ấy của họ đã nên kết thúc rồi. Tuy nhiên họ còn có lịch pháp và khoa học kỹ thuật vô cùng hoàn mỹ, cho nên Thần đã cố ý điểm hóa cho một số người có đạo đức cao thượng trong xã hội lúc bấy giờ, để họ mang theo nhận thức phát triển trong nền văn minh lần này rồi rời xa khỏi nơi đây. 

Vậy là dưới Pháp lực của Thần, nền văn minh hoa lệ, huy hoàng vô tỷ kia trong nháy mắt đã biến mất không một dấu vết. Những người có đạo đức cao thượng còn sống sót, vốn được Thần an bài thừa hưởng những tinh túy trong nền văn minh lần này lần lượt mang theo bạn bè thân quyến, gia nô… ước chừng 200.000 người di cư đến bờ bên kia của đại dương, tới sống tại một nơi ấm áp.




Lúc nhìn thấy cảnh tượng đổ nát, hoang tàn của nền văn minh mà các thế hệ của họ đã khổ công xây dựng trong hàng vạn năm, sự đau khổ và bi thương mà những người này phải phải chịu thật khó mà tưởng tượng nổi. Tuy nhiên theo bản năng sinh tồn của sinh mệnh, từ thâm tâm họ ý thức được muốn tiếp tục sống tiếp thì nhất định phải rời khỏi nơi này. Thế là họ dìu già dắt trẻ, đoàn người sống sót bắt đầu bước trên chặng hành trình phía trước.

Thời khắc đó họ đã hiểu được tiền bạc và địa vị trong xã hội không một chút quan trọng, mà chỉ có tình yêu thương giữa con người với nhau mới có tác dụng to lớn.

Họ dìu già dắt trẻ, đoàn người sống sót bắt đầu bước trên chặng hành trình phía trước. (Ảnh minh họa qua Pinterest)

Trùng trùng hiểm nguy trên con đường tìm bến đỗ
Vùng đất mà ngày nay gọi là Bắc Á, khi đó thảm thực vật vô cùng tươi tốt, động vật cũng nhiều nhưng đa phần là những con to lớn như khủng long, đồng thời nơi đây còn có những bộ lạc nguyên thủy man rợ khác. Khi những người con sống sót kia đi qua vùng đất này họ phải đối diện với vô vàn nguy hiểm. Lúc thì bị giả thú ăn thịt, lúc thì bị thổ dân man rợ giết hại, lúc thì bị bệnh qua đời vì không quen khí hậu, thổ nhưỡng… Cứ như thế đoàn người có số lượng giảm xuống mỗi ngày.




Trên hành trình này cũng có những câu chuyện vô cùng cảm động. Khi đoàn người di cư này chỉ còn khoảng 10.000, vào một đêm mưa gió, một bầy khủng long đột nhiên xuất hiện giữa khu rừng già. Một người thủ lĩnh nhìn thấy cả đoàn người đã kiệt sức và không thể chống chọi với những con mãnh thú này, nếu cứ như vậy thì sẽ không còn một ai sống sót. Vì vậy ông đã một mình cầm ngọn đuốc bước ra chỗ khác để đánh lạc hướng bầy khủng long. Mấy chục cậu bé trong đoàn người khi thấy ông có thể xả bỏ thân mình vì bộ tộc, nên đã xung phong rước lửa đi theo ông, dẫn mấy chục con khủng long chạy đi. Sau đó họ đều bị khủng long ăn thịt.

Sau khi đàn khủng long bị dụ đi hướng khác thì mấy vị thủ lĩnh còn lại vội vàng dẫn đoàn người chạy về phía trước. Giữa màn đêm mưa gió, giá lạnh họ chỉ có thể nuốt nước mắt trên chặng hành trình tìm kiếm ngôi nhà mới…

Bầy khủng long đột nhiên xuất hiện trong khu rừng già. (Ảnh minh họa qua Okuhaber)




Một lần khác tại nơi mà ngày nay là bờ biển Bering, họ gặp phải một bầy người hoang dã, man rợ. Lúc này đoàn người chỉ còn lại trên dưới 2 nghìn người. Có thể thấy hành trình di tản của họ là gian nan đến nhường nào. Bầy người man rợ này bắt mấy chục người họ để chuẩn bị lột da ăn thịt. 

Vào lúc đau thương này một cô gái xinh đẹp trong đoàn tự nguyện bước ra và nói với vị thủ lĩnh: “Đêm qua, con nằm mơ thấy mình sẽ dùng nụ cười thân thiện để giải cứu tộc người chúng ta”. Thế là cô gái không một chút sợ hãi, bước ra trước đám người man rợ, dùng nụ cười hồn nhiên trong sáng của mình để ra hiệu cho bầy người hoang dã hãy thả những người bị bắt ra. Kỳ diệu thay bầy người hoang dã này như bị thôi miên, kết quả họ đã thả những người bị bắt kia ra. Sau đó cô gái này đã trở thành anh hùng của cả bộ tộc!

Khi ấy biển Bering sóng cao nước sâu, không có cách nào đi qua được. Nhìn eo biển cách trở phía trước, mấy vị thủ lĩnh đã bàn bạc và quyết định rằng chỉ có xin sự trợ giúp từ Thần thì mới có thể qua khỏi kiếp nạn này. Vậy là cả bộ tộc đã bắt đầu đả tọa tập thể, dùng tấm lòng thành kính nhất để thỉnh cầu Thần giúp họ hoàn thành ước nguyện đi sang Châu Mỹ. 

Ngay lúc đó gió lớn đột nhiên nổi lên, kéo dài 3 ngày 3 đêm không dứt, đoàn người không vì thế mà dao động vẫn tiếp tục kiên trì đã tọa, giữ vững ý niệm. Sau đó lại có mưa lớn 3 ngày 3 đêm. Đến lúc này một số người trong nhóm đã bắt đầu hoài nghi Thần. Ngay khi đó xuất hiện sấm sét trên bầu trời, có người bị sét đánh chết ngay tại chỗ. Có người thấy tình cảnh này thì dao động, sau đó từ trên trời giáng xuống một trận mưa đá kéo dài 1 ngày đêm. Có một số người bị mưa đá rơi xuống trúng chết. 




Gió lớn đột nhiên nổi lên, kéo dài 3 ngày 3 đêm, sau đó lại có mưa lớn 3 ngày 3 đêm. (Ảnh minh họa qua Tin Mới)

7 ngày 7 đêm tối tăm u ám rốt cuộc đã qua. Ánh mặt trời rực rỡ cuối cùng đã soi sáng khuôn mặt họ. Không rõ ai đã tới nhìn eo biển Bering, chỉ thấy họ reo lên: “Nước rút xuống nghìn thước rồi, dạt ra rồi!” Vài người trong đoàn thử lội xuống nước, thì thấy chỗ sâu nhất chỉ tới ngang ngực, có thể đi qua dễ dàng. Lúc này những người còn sống chỉ khoảng 800 người. Thế là họ dắt díu nhau đi qua eo biển Bering, vượt qua kiếp nạn lớn nhất trong đời họ. 

Vượt qua khó khăn, khai sáng nền văn minh huyền thoại Maya
Đi qua eo biển này thì đã là tới lục địa Châu Mỹ rồi. Nhưng khi ấy ở đây ngoại trừ còn sót lại một số di tích của nền văn minh trước, thì gần như là hoang vu. Họ cũng phải đối diện với những nỗi lo lắng thường trực như: dã thú thường xuyên ẩn hiện, thổ nhưỡng không quen, thiếu thốn mọi thứ…




Sau khi trải qua vô vàn ma nạn, trong tâm những người này chỉ còn sót lại 2 tâm niệm: niềm tin tuyệt đối vào Thần, và bảo trì bản tính thuần chân thiện lương. Từ đó họ trở thành bộ tộc vô cùng thiện lương và hòa ái. Mọi lúc mọi nơi, bất cứ làm việc gì họ cũng đều nghĩ tới Thần trước, nghĩ xem phải kính Thần như thế nào, làm như vậy có quy phạm những chuẩn tắc mà Thần đặt ra hay không… Giữa các cá nhân với nhau thì ngày càng hòa thuận. 

Khi cảnh giới tâm tính ngày càng đề cao, thì họ thấy rằng trí tuệ của bản thân dường như đã lớn hơn rất nhiều so với trước kia. Thế hệ này nối tiếp chí hướng của thế hệ khác, từng bước xây dựng vùng đất này trở thành một nền văn minh phong phú. Dân số của chủng tộc này ngày càng sinh sôi, trải qua mấy chục thế hệ hình bóng của họ đã rải rác khắp Châu Mỹ. Vì họ cảm thấy Trung Mỹ là nơi gần với Thần nhất nên đã tập trung tại đây. Và ở nơi này họ đã khai sáng nền văn minh Maya khiến người đời sau cảm thán.

Vượt qua muôn ngàn khó khăn, cuối cùng họ đã khai sáng nền văn minh huyền thoại Maya. (Ảnh minh họa qua Kknews)

Thông điệp người Maya lưu lại cho nhân loại tương lai
Vào thời huy hoàng nhất của người Maya, Thần đã hữu ý để họ sáng tạo ra lịch Mặt Trời. Theo bộ lịch này thì Trái Đất vào một thời kỳ trong tương lai sẽ trải qua sự canh tân, lúc đó cái xấu sẽ bị đào thải, những người còn lưu lại sẽ tiến nhập vào một kỷ nguyên huy hoàng mới. Thần còn để người Maya lưu lại những ghi chép về thời gian phát triển vượt bậc của nền văn minh lần này, để con người tương lai vốn quá mê tín vào khoa học và thuyết tiến hóa sẽ tự phản tỉnh chính mình.

Sau khi hoàn thành sứ mệnh, bằng nhiều cách khác nhau, bộ tộc này đã lần lượt rời khỏi thế gian, chỉ còn lưu lại một bộ phận rất nhỏ.

Vào năm 1526, một đội thám hiểm Tây Ban Nha đã vô tình tìm thấy bộ lạc Maya còn sót lại. Trình độ kỹ thuật, văn hóa, văn minh của họ đã sụt giảm rất nhiều, không còn như thời những người Maya tiền sử. Những người Maya hiếu khách này đã cử một người phiên dịch để trao đổi, nói chuyện, nhưng đoàn thám hiểm này lại bị văn hóa Maya dọa cho sợ nên đã thiêu hủy toàn bộ điển tịch của người Maya. Từ đó người Maya đã biến mất một cách bí ẩn trong dòng chảy lịch sử. Họ cảm thấy bản thân không thể thích ứng với thế giới hiện tại nên đã chui xuống lòng đất hoặc vào núi sâu, không để người hiện đại tìm được họ nữa.

Như thế tộc người Maya đã lưu lại một trang sử hào hùng cho nhân loại tương lai. Con người ngày nay chỉ biết được những lời tiên tri chuẩn xác, những phương pháp số học, kỹ thuật, thiên văn, giải phẫu… đạt mức cao siêu của người Maya, nhưng lại không biết rằng để đạt được điều đó họ đã trải qua biết bao sóng gió và thử thách.

Trong gian nan, những người Maya này đã bảo trì chính tín, vững tin vào Thần, đến mức sét đánh, mưa rơi mà vẫn bất động; đồng thời, họ cũng luôn dùng thiện tâm để đối đãi giữa người với người. Đây mới là nguồn gốc, động lực của sự sinh tồn và phát triển của cả một dân tộc! 


Quay trở lại ngày nay, khi đạo đức nhân loại đã băng hoại toàn diện, môi trường hoàn cảnh gặp phải phá hoại tới mức chưa từng có. Trong lịch sử mỗi khi gặp phải tình huống này, thì chính là lúc đào thải những người đạo đức rất xấu xa. Như vậy nếu kiếp nạn xảy ra là để đào thải một loạt những người đạo đức không tốt, thì muốn tiếp tục sinh tồn trên địa cầu này, sẽ chỉ là những ai tin Thần, kính Thần, yêu thương lẫn nhau chứ không phải lãnh đạm thờ ơ và thừa cơ hãm hại!

Nguồn: DV

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *