Bí mật kinh ngạc về sự huỷ diệt của nền văn minh Atlantis

Có một sự phi thường về sức mạnh công nghệ và chính sức mạnh này đã huỷ diệt Atlantis, đây là phát hiện cực thú vị của nhà tâm linh Sylvia Browne.

Atlantis được xem là đạt tới đỉnh cao vinh quang hơn 11 nghìn năm trước, nhưng nó chỉ xuất hiện trong thư tịch cách đây khoảng 2.350 năm, từ 359 đến 347 năm trước Công Nguyên. Atlantis xuất hiện trong tài liệu của nhà triết học Hy Lạp cổ đại lừng danh Plato.




Vào khoảng năm 360 TCN, Plato đã nhắc đến Atlantis trong 2 cuốn “Timaeus” và “Critias” của mình, nó nằm gần một địa điểm có thật mà trên bản đồ thế giới hiện đại, khu vực này hiện nay là eo biển Gibraltar ở ngoài khơi Tây Ban Nha. Plato cho rằng ngày tận thế của Atlantis đã được ông trời đã định đoạt từ trước. Khi người Athens dẫn đầu một liên minh chống lại Atlantis, Athens và Atlantis đối đầu, lũ lụt, núi lửa và động đất liên tiếp diễn ra. Atlantis bị nuốt chửng bởi biển cả và lục địa mênh mông này trở thành biển nước không thể đi qua vì bãi bùn lầy tàn tích cho một đế chế đã lụi tắt.

Trận đại hồng thuỷ đã nuốt chửng Atlantis.

Nhiều ý kiến khẳng định Plato đã dùng kiến thức lịch sử để dựng nên chi tiết về sự huỷ diệt của lục địa Atlantis. Tuy nhiên, cũng có quan điểm cho rằng câu chuyện về thảm họa tự nhiên tàn phá Atlantis của Plato chỉ là một phần trong câu chuyện ẩn dụ đạo đức mà ông đưa ra thảo luận: cái quyết định lịch sử không phải là của cải hay sức mạnh mà quan trọng hơn là cách thức quản lý xã hội và con người.

Trong những nghi ngờ và tranh cãi không ngừng suốt chiều dài lịch sử thế giới về sự tồn tại hay không tồn tại của Atlantis, các nhà khảo cổ đương đại đã có những phát hiện thần kỳ, như là một minh chứng cho một Atlantis theo Plato là có thực. Các nhà khảo cổ học đã phát hiện được ở miền nam Tây Ban Nha, dưới các đầm lầy thuộc vùng Don An-Park gần thành phố cảng Cadiz cả một thành phố. Sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng địa điểm này, họ cho rằng, đó không phải gì khác ngoài dấu tích Atlantis: hệ thống các công trình xây dựng theo hình những vòng tròn đồng tâm giống hệt như những mô tả về thành phố huyền thoại đó của nhà triết học Hy Lạp cổ đại Platon. Đặc biệt, các nhà nghiên cứu do Richard Freudn, GS thuộc Trường Đại học Tổng hợp Hartford đứng đầu còn sẵn sàng đưa ra những vật chứng khẳng định tính xác thực trong phát hiện của họ về việc tích tụ khí mê tan tại nơi phát hiện ra thành phố cổ đại. Khí mê tan đã chứng tỏ trước đây từng xảy ra vụ chết người hàng loạt tại thành phố cổ đại này.

Trong các thuyết minh chứng cho sự tồn tại và diệt vong của Atlantis, thuyết của nhà tâm linh Sylvia Browne, tác giả của nhiều cuốn sách viết về những điều bí ẩn của thế giới, hiện là chủ tịch Tập đoàn Sylvia Browne, đồng thời là người sáng lập nhà thờ của riêng mình, Hiệp hội Novus Sprituss đặt tại Campbell, California, Mỹ đã có một phát hiện rất thú vị. Bà cho rằng, Atlantis là một thuộc địa của người ngoài trái đất, với một nền văn minh tiến hoá cao chưa từng có. Năng lượng điện tử mà người Atlantis tìm ra đã tạo nên sự phi thường cho sức mạnh công nghệ và chính sức mạnh này đã huỷ diệt lục địa văn minh này.




Theo nhà tâm linh Sylvia Browne, lục địa Atlantis lần đầu tiên xuất hiện cách đây xấp xỉ 500.000 năm và bước vào thời sơ khai cách đây khoảng 12.000 -15.000 năm. Đây là một lục địa rất thẩm mỹ, uyên bác và thiên về khoa học. Atlantis là một thuộc địa của người ngoài trái đất và một số người tin rằng họ đến đây từ sao Thiên Cầm hoặc chòm sao Tiên Nữ. Điều này lý giải tại sao người Atlantis có thể bay lên được, biết cách sử dụng các trường hấp dẫn của Trái đất. Tình yêu nghệ thuật và văn hoá của người Atlantis hết sức quan trọng trong cuộc đời họ và công nghệ cũng vậy. Họ bắt đầu theo đuổi những nỗ lực sáng tạo như triết học, văn học, điêu khắc và hội hoạ. Họ tạo ra một nền văn minh tiến hoá cao, với công nghệ tinh vi hơn bất cứ dân tộc nào ngày nay từng mơ tưởng. Họ biết sử dụng máy điện toán không chỉ để lưu giữ dữ liệu mà còn để đưa ra những đánh giá cụ thể dựa trên suy luận diễn dịch hay quy nạp. Thêm vào đó, rất nhiều công nghệ của họ dành cho những dạng năng lượng khác nhau (kể cả năng lượng mặt trời). Họ khai thác lực hấp dẫn, tìm hiểu và thử nghiệm các lực điện từ, và sử dụng đồ pha lê, cả lớn và nhỏ để tập trung những năng lượng này.

Atlantis là một thuộc địa văn minh của người ngoài trái đất.




Nhà tâm linh Sylvia Browne cho rằng nhiều người Atlantis sống trong kết cấu dạng kim tự tháp, trên thực tế, họ coi các kim tự tháp là tâm điểm trong nền văn minh. Họ sử dụng một loại năng lượng lade qua qua lê như một phương pháp hữu hiệu trong mọi việc, từ chữa bệnh tới phát triển công nghệ. Chính việc theo đuổi công nghệ, đặc biệt là năng lượng tuyệt đối để tạo sức mạnh phi thường đã trở thành nguyên nhân huỷ diệt Atlantis. Người Atlantis đã không kiểm soát nổi tình hình khi thử nghiệm sớm năng lượng điện tử. Những người Atlantis dường như không hề quan tâm tới ngành công nghiệp của họ làm ô nhiễm toàn cầu.

Cùng quan điểm với Sylvia Browne, Dolores Cannon – bậc thầy thôi miên hồi quy ở Mỹ, là tác giả và sáng lập viên của nhà xuất bản “Ozark Mountain” cũng khẳng định người Atlantis đã cố gắng để tạo ra vũ trụ và các vật khác bằng các thử nghiệm. Tuy nhiên, thử nghiệm này đã vượt ngoài tầm kiểm soát. Nó bắt đầu làm sụp đổ Mạng lưới điều khiển (Grids) của Trái đất, và các “lực lượng” kiểm soát vũ trụ, hay có thể gọi là các Thần đã buộc phải dừng mọi thứ lại. Atlantis bị hủy diệt.

Một điều hết sức lý thú cho thuyết của Sylvia Browne và quan điểm của Dolores Cannon là: những khám phá của giới khảo cổ học đương đại đã minh chứng cho việc sử dụng tràn lan sức mạnh của pha lê cũng như các kim loại bí hiểm khác tạo năng lượng siêu phàm của người Atlantis.




Tiến sĩ Ray Brown đã khám phá ra một kim tự tháp ở đáy biển ngoài khơi Bahamas vào năm 1970. Ông cùng với 4 thợ lặp tìm thấy những con đường, mái vòm và những toà nhà hình chữ nhật, các dụng cụ bằng kim loại không xác định và một bức tượng đang cầm một trái cầu pha lê bí hiểm có chứa những kim tự tháp thu nhỏ. Những dụng cụ kim loại và các trái cầu pha lê được đem về Florida phân tích tại một trường đại học ở đó. Những gì khám phá được là trái cầu pha lê có thể khuyếch tán nguồn năng lượng chạy qua nó.

Phế tích của những con đường và các toà nhà tìm thấy ngoài khơi đảo Binini trong những năm 1960 đã được Tiến sĩ Mansan Valentine chụp lại và công bố. Người ta cũng chụp được ảnh những phế tích tương tự nằm sâu dưới biển ngoài khơi Cay Sal thuộc Bahamas. Những bức tường phế tích tương tự nằm sâu dưới biển ngoài khơi Morocco đã được phát hiện và chụp ảnh ở độ sâu 15-18m dưới nước.

Theo báo cáo của Tony Benlk, một kim tự tháp lớn có 11 phòng với phần đỉnh bằng pha lê rất lớn được tìm thấy ở độ sâu 3.000m giữa Đại Tây Dương.

Báo cáo năm 1977 về một kim tự tháp lớn tìm thấy ngoài khơi Cay Sal thuộc Bahamas, do đoàn thám hiểm của Ari Marshall chụp được ở độ sâu khoảng 45m. Kim tự tháp cao khoảng 195m. Điều kỳ lạ ở đây là nước xung quanh đó sáng lên do dòng nước màu trắng lấp lánh chảy qua những lối ra của kim tự tháp và được bao quanh bởi vùng nước màu xanh thay vì mày đen như ở nơi khác có cùng độ sâu.

Các đoàn thám hiểm Liên Xô cũ đã tìm thấy một thành phố chìm sâu khoảng 400 dặm ngoài khơi Bồ Đào Nha với những toà nhà được làm bằng bê tông và nhựa cực kỳ vững chãi.

Heinrich Schlieman, người đã tìm thấy và khai quật những phế tích nổi tiếng của thành Troy (mà các nhà sử học nghĩ đó chỉ là một huyền thoại), có để lại một tài liệu viết về việc ông phát hiện ra trong kho báu Priam nổi tiếng một chiếc bình bằng đồng với một thứ kim loại mà các nhà khoa học chưa biết đến dù đã kiểm tra nó. Bên trong nó là những chữ chạm khắc tiếng Phoenic nói rằng vật này là của Vua Chronos của Atlantis. Những món đồ gốm giống hệt đã được tìm thấy tại Tiajuanaco, Bolivia.


Bậc thầy thôi miên hồi quy Dolores Cannon còn nhận định các nhà khoa học hiện nay đang làm điều tương tự trong thời điểm hiện tại với lý thuyết gọi là Phản Vật Chất (Anti – Matter). Máy Gia Tốc Hạt Lớn (The Large Hardon Collider) đang thử nghiệm ở Thụy Sĩ chính là 1 dạng tương tự với thử nghiệm của các nhà khoa học thời kỳ Atlantis. Các nhà khoa học hiện nay, họ không biết họ đang thật sự làm gì, và điều này cực kỳ nguy hiểm. Đây có thể là một cảnh báo mà giới khoa học đương đại cần quan tâm.
Nguồn: DV

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *