Ba hồn bảy phách là gì? Người mất hồn phách sẽ như thế nào?

Có bao giờ bạn được nhận xét là trông giống một người khác? Nhưng người đó hoàn toàn xa lạ, không có cùng huyết thống với bạn. Nhưng nếu những người khác đều nhìn thấy người giống y như bạn đó, còn bản thân bạn thì không thấy, thì điều này khá đáng sợ.

Dù là cô Sagee, tổng thống Lincoln hay nữ hoàng Catherine II, khi xuất hiện phân thân, họ đều rơi vào trạng thái mệt mỏi (Ảnh chụp màn hình)

Thực chất, đây là một hiện tượng siêu nhiên phân thân linh hồn, ở phương Tây được biết đến với cái tên Doppelgänger.

Hiện tượng kỳ lạ của một số người
Trong cuốn “Bước chân vào biên giới của thế giới khác” (Footfalls on the boundary of another world), chính khách người Mỹ Robert Dale Owen của thế kỷ 19, đã ghi chép lại một câu chuyện người thật việc thật. Đó là câu chuyện của Emilie Sagée. Sagee là một nữ giáo viên nhẹ nhàng, tinh tế và vui vẻ. Các học sinh của cô đều rất yêu quý cô. Hiệu trưởng và các đồng nghiệp đều nhận xét năng lực làm việc của cô không có vấn đề, chỉ có điều tất cả những nơi cô tới đều xảy ra một số chuyện kỳ quái, buộc cô liên tục phải chuyển trường.

Chính khách người Mỹ Robert Dale Owen (Ảnh chụp màn hình)

Năm 1845, cô dạy tại một trường nội trú nữ ở Latvia, đây là ngôi trường thứ 19 cô tới dạy. Cũng giống như các trường trước đó, chỉ vài tuần sau khi vào dạy, sự việc kỳ lạ lại xảy ra. Các học sinh đều nhìn thấy cô Sagee cùng lúc tại các nơi khác nhau. Ban đầu, các học sinh cho rằng họ nhìn nhầm, nhưng sự việc này cứ lặp lại rất nhiều lần, và rất khó giải thích. 

Tới một ngày, cô lên lớp dạy 13 học sinh. Khi cô lấy phấn viết chữ lên bảng đen, các học sinh tận mắt trông thấy từ trong thân thể cô Sagee tách ra một người giống hệt cô, hơn nữa phân thân này còn bắt chước động tác viết chữ giống cô nhưng chỉ có điều khác là trên tay phân thân không cầm phấn. Phân thân của cô không nhất định đều bắt chước các động tác của cô. Ví dụ khi cô đang ngồi trên ghế và đứng lên, nhưng các học sinh vẫn thấy phân thân của cô đang ngồi ở trên ghế. 




Các học sinh tận mắt trông thấy từ trong thân thể cô Sagee tách ra một người giống hệt cô, hơn nữa phân thân này còn bắt chước động tác viết chữ giống cô nhưng chỉ có điều khác là trên tay phân thân không cầm phấn. Phân thân của cô không nhất định đều bắt chước các động tác của cô (Ảnh chụp màn hình)

Cho đến một sự việc xảy ra sau này, khiến cô cuối cùng lại phải bị sa thải. Khi đó, có 42 học sinh đang trên lớp học của một giáo viên khác, nhưng các học sinh đều nhìn thấy cô Sagee đang hái hoa ở vườn bên ngoài phòng học. Ngay sau đó lớp học tan, người giáo viên cũng rời phòng học. Không ngờ, đúng vào lúc đó, các học sinh đột nhiên phát hiện ra cô Sagee thứ hai xuất hiện, hoá ra cô đang ngồi trên ghế của phòng học, còn cô Sagee ở ngoài cửa sổ vẫn đang hái hoa, có điều động tác của cô chậm lại, cảm giác như không có chút sức lực nào. 




Có hai học sinh can đảm chạy tới, sờ vào phân thân của cô Sagee, chúng cảm thấy một lực cản như một cái chạm vào vải. Một em không cẩn thận đã đi xuyên qua thân thể kia, kết quả phân thân từ từ biến mất, không còn thấy nữa. Không lâu sau khi phân thân biến mất, cô Sagee lấy lại tinh thần.

Theo mô tả của các học sinh, phân thân của cô rất thật. Sau khi sự việc xảy ra, các học sinh hỏi cô Sagee, liệu vừa rồi cô có cảm thấy khó chịu không. Cô nói rằng cô vừa để ý thấy cái ghế của phòng học trống, cô lo lắng giáo viên không ở trong lớp nên các em học sinh sẽ không giữ trật tự. 

Lẽ nào vì cô quá lo lắng nên khiến phân thân xuất hiện? Dù thế nào, sau khi sự việc lan truyền ra, cô Sagee lại bị sa thải lần nữa.

Cô cũng biết mình có vấn đề này, nhưng bản thân cô lại không nhìn thấy cái gọi là phân thân này của mình, chỉ khi mỗi lần phân thân xuất hiện, cô đều cảm thấy đặc biệt kiệt sức, sau đó mới nghe qua người khác nói, họ đã nhìn thấy một cô khác. 

Thực ra, hiện tượng kỳ lạ như thế không phải chỉ có một, trong lịch sử thực sự đã từng xảy ra hiện tượng siêu tự nhiên này. Ở phương Tây nó được gọi là Doppelgänger. Từ này có nguồn gốc trong tiểu thuyết của nhà văn người Đức Jean Paul. Nửa chữ đầu “Doppel” có ý nghĩa là song phân, nửa chữ sau “gänger” có ý nghĩa là người quan sát. Nguyên gốc của từ này để chỉ một người đồng thời xuất hiện ở hai nơi và được người thứ ba nhìn thấy.




Hiện tượng kỳ lạ này được gọi là Doppelgänger. Từ này có nguồn gốc trong tiểu thuyết của nhà văn người Đức Jean Paul (Ảnh chụp màn hình)

Làm sao một người có thể đồng thời xuất hiện ở hai nơi khác nhau? Điều này chỉ có phân thân mới làm được. Sau này từ “Doppelgänger” được dùng để hình dung những người trông rất giống nhau nhưng không có quan hệ huyết thống. Ở phương Tây có cách nói rằng nếu một người nhìn thấy phân thân của chính họ thì rất xui xẻo, điều đó có ý nghĩa là chuyện không may sẽ sắp xảy ra, có thể người đó sắp chết. 




Những trường hợp như thế còn liên quan tới một số nhân vật lịch sử.

Người nổi tiếng doppelganger
Nữ Hoàng đế Catherine II, người từng thống trị đế quốc Nga trong 34 năm, trước khi bà mất không lâu, bà đã từng nhìn thấy linh hồn phân thân của chính mình. Một hôm, Catherine II đang nghỉ ngơi trong phòng ngủ, thình lình một người hầu xông vào báo rằng, vừa nhìn thấy một người giống hệt bà đi vào trong cung điện. Nghe vậy, Catherine II lập tức đi vào cung điện, và quả thực nhìn thấy một người có bề ngoài lẫn y phục đều giống hệt bà đang ngồi trên ngai vàng, hơn nữa khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc. Catherine II hạ lệnh cho binh sĩ bắn về phía người phụ nữ đang ngồi trên ngai vàng. Kết quả là phân thân của nữ hoàng dần dần tiêu biến mất. Không ngờ, chẳng bao lâu sau đó Catherine II mắc bệnh và qua đời. 

Nữ Hoàng đế Catherine II, người từng thống trị đế quốc Nga trong 34 năm, trước khi bà mất không lâu, bà đã từng nhìn thấy linh hồn phân thân của chính mình (Ảnh chụp màn hình)




Không chỉ có nữ hoàng của đế quốc Nga, ngay cả Tổng thống thứ XVI của Mỹ – ông Abraham Lincoln, trước khi bị hại, đã tiết lộ với người bạn rằng, ông đã nhìn thấy linh hồn phân thân của mình. Tương truyền rằng sự việc xảy ra vào đêm trước khi kết quả bầu cử tổng thống được tuyên bố. Lúc đó, ông đang ngồi nghỉ trên ghế sofa, ông đã nhìn thấy hai hình ảnh bản thân, trong đó có một hình ảnh hơi chút tái nhợt. Khi ông đứng lên và ngồi xuống, một hình ảnh không còn thấy nữa. Lincoln kể sự việc này lại với vợ. Vợ ông cảm thấy đây không phải là điềm tốt, và quả nhiên không lâu sau ông đã bị ám sát.

Những nhân vật trong những sự cố này đều gặp chuyện không may sau khi nhìn thấy linh hồn phân thân của mình. Liệu linh hồn phân thân có phải là điềm báo trước vận rủi?

Theo giải thích của các nhà khoa học, đó là do tác dụng bên trong đại não khiến cho người nhìn thấy phân thân sinh ra cảm giác huyễn hoặc. Tuy nhiên, cách nói này nghe cũng không thật khoa học, đặc biệt là khi sự việc này liên quan tới nhiều nhân chứng. Có người cho rằng đây là thuật phân thân, một linh hồn, một bản thể khác trong một vũ trụ song song. Hay có người nói là dự đoán tương lai; nhưng đều không có chứng cứ xác thực để phán đoán cái nào là sự thật.

Thuật phân thân
Đây là năng lực mà chỉ người tu luyện có tố chất mới có. Trương Đạo Lăng là nhà sáng lập phái Thiên Sư của thời Đông Hán; ông dốc tâm tu luyện, dũng mãnh tinh tấn. Trong 10 năm ông đã tu thành Đạo quả.

Cát Hồng của thời Tây Tấn viết một cuốn sách là “Thần Tiên truyện”, trong đó có ghi chép lại hơn 100 câu chuyện của các vị Thần Tiên và đề cập tới việc Trương Đạo Lăng có thể phân thân thành hơn chục người. Trước cửa nhà Trương Đạo Lăng có một hồ nước, ông thường chèo thuyền dạo chơi ở đây. Một lần, khách của ông đứng chật khắp trong sân nhà, ông liền phân thân thành một phiên bản của mình tới để đón tiếp khách, còn bản thân ông thật sự đang rong chơi ở hồ nước.




Trương Đạo Lăng, nhà sáng lập phái Thiên Sư của thời Đông Hán (Ảnh chụp màn hình)

Liệu có phải nhân vật trong các câu chuyện kỳ lạ trên đã tu được thuật phân thân không? Khả năng đó dường như là không thể. Thực ra trong trường hợp của Catherine II và tổng thống Lincoln, có thể thấy, việc phân thân của họ không phải là một loại năng lực, hơn nữa họ đều qua đời không lâu sau khi họ nhìn thấy phân thân của mình. 

Còn trường hợp đầu tiên đề cập tới là phân thân của cô Sagee, mặc dù nó thường xuyên xuất hiện nhưng cô không thể tuỳ ý kiểm soát nó. Vì vậy, người ta thường có xu hướng cho rằng đó là thứ thuộc về linh hồn hơn là thuật phân thân. 




Người Á Đông chúng ta chẳng phải hay có cách nói rằng ‘mất hồn’ đó sao? Kỳ thực nếu dùng khái niệm ba hồn bảy phách của Đông y cổ đại để giải thích, mọi bí ấn dường như đều có đáp án.

Nói tới hồn phách, nó đã có ghi chép sớm nhất ở trong “Hoàng đế nội kinh”, rằng: “Ngũ tạng; tâm tàng thần, phế tàng phách, can tàng hồn, tỳ tàng ý, thận tàng tinh chí”.

Về phương diện y học, Đạo gia coi việc kiểm soát năng lượng vô hình như tín tức, tư tưởng, ý thức, cảm xúc, tình cảm, tinh thần của trí huệ gọi là hồn; kiểm soát thân thể hữu hình ảnh hưởng tới hầu hết rất nhiều các bản năng như tri giác của con người, đói khát, nhu cầu, lạnh ấm, bài tiết… được gọi là phách. Vậy ‘ba hồn’ trong ‘ba hồn bảy phách’ là chỉ về ‘ba hồn’ nào?

Ba hồn
Trong cuốn “Vân cấp thất thiêm” của Đạo giáo có ghi lại một câu: “Con người có ba hồn, là thai quang, sảng linh, u tinh. Ba hồn này tạo nên bộ phận thần của con người”. 

Trong cuốn “Vân cấp thất thiêm” của Đạo giáo có ghi lại một câu: “Con người có ba hồn, là thai quang, sảng linh, u tinh. Ba hồn này tạo nên bộ phận thần của con người” (Ảnh chụp màn hình)




Theo cổ nhân nhìn nhận, ba hồn bảy phách rất quan trọng, mất đi cái nào cũng không được, nếu không dù người vẫn còn sống thì cũng chỉ là cái xác biết đi. 

Thai quang trong ba hồn được coi là hồn quan trọng nhất, Đạo gia còn gọi thai quang là nguyên thần. Nó được vẽ như một dấu hiệu bình đẳng với sinh mệnh con người, là ánh sáng của sinh mệnh con người. Nếu như không có nó, con người sẽ không còn. 

Khoa học hiện đại của 23 năm trước quyết định tiêu chuẩn tử vong của con người là nhịp tim và hô hấp, nếu cả nhịp tim và hô hấp của một người đều ngừng thì người đó được coi là đã chết. Nhưng sau này, các bác sĩ lại phát hiện ra rằng mặc dù nhịp tim và hô hấp đều ngưng, vẫn có bệnh nhân được cứu sống trở lại, vì vậy sau đó Tây y thay đổi tiêu chuẩn xác định tử vong là não chết. Bệnh nhân bị chết não dù nhịp tim vẫn đập, vẫn có huyết áp, thân nhiệt vẫn bình thường, nhờ máy trợ thở vẫn có thể hô hấp, nhưng những dấu hiệu này không đại biểu cho việc sinh mệnh vẫn còn sống. Do đó trong y học hiện đại, một người khi đã được chẩn đoán chết não thì cho thấy rằng người đó đã chết. 

Tuy nhiên Đông y cổ đại có cách nhìn nhận khác. Vậy Đông y cổ đại phán đoán người không còn sống nữa như thế nào? 

Trước tiên, họ cần xem thần của người đó có còn không, chính là thai quang còn hay không. Họ nhìn như thế nào? 

Đông y thời cổ đại có rất nhiều người là tu Đạo, họ đã được mở thiên nhãn nên có thể nhìn thấy rất nhiều những thứ ở tầng thâm sâu. Đông y cổ đại cho rằng, sau khi một người mất thần, cho dù thân thể người đó vẫn đang đi lại, ăn uống, nhưng người đó đã chết. 

Còn cái hồn thứ hai trong ba hồn là sảng linh. Chữ “靈” (linh) có phần dưới là chữ “巫” (vu), ở giữa là ba chữ “ 口” (khẩu); chính là có ý nghĩa thông qua niệm thần chú để giao tiếp với trời đất. Nghi thức này được người xưa gọi là “chúc do”. Cổ nhân cầu khấn trời mưa, niệm chú để giao tiếp với trời đất, và trời đổ mưa xuống, thì gọi là “linh”. 




Cổ nhân cầu khấn trời mưa, niệm chú để giao tiếp với trời đất, và trời đổ mưa xuống, thì gọi là “linh” (Ảnh chụp màn hình)

Ngày này chúng ta hay nói “chúc bạn sinh nhật vui vẻ”, hay “chúc phúc”, thực ra chính là trùng hợp với chữ “chúc” trong thuật chúc do của cổ đại, và có tác dụng củng cố vững chắc sảng linh. Còn “sảng” trong chữ “sảng linh” có ý nghĩa là sảng khoái. Nhiều người có khả năng tính nhẩm, chỉ cần nói với họ một ngày tuỳ ý, họ có thể nói với bạn hôm đó là ngày thứ mấy. Đây là một bản năng thiên phú, sảng linh quyết định sự thông minh, khôn ngoan và phản ứng nhanh chậm của một người. Có những trẻ em sinh ra đã rất nhanh nhẹn, điều này đến từ sảng linh.




Hồn thứ ba trong ba hồn của con người là u tinh, nó quyết định một người sẽ yêu ai. Chúng ta thường nghe câu nói rằng ai đó bị hớp hồn, chính là chỉ về cái hồn này – u tinh. Khi một người thất tình, không khởi tinh thần lên, gọi là đau khổ hao tổn tinh thần, hay đau khổ như người mất hồn, hụt hẫng như người mất hồn. Đây đều là chỉ về cái hồn u tinh. Khi cái hồn này bị tiêu hao quá mức cũng sẽ ảnh hưởng tới thai quang, khiến cho tổn thọ.

Trong ba hồn này của con người, đặc biệt là thai quang vốn toả sáng khắp toàn thân thể, sau khi con người ngủ nó sẽ mờ đi, nhưng lúc đó “phách” sẽ hoạt động.

Bảy phách
Vậy “phách” là gì? Đông y cho rằng bảy phách và sức khoẻ của con người có mối quan hệ mật thiết.

Bảy phách gồm có Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, và Xú Phế; đối ứng với các cảm xúc là niềm vui, sự tức giận, nỗi buồn, sự sợ hãi, tình yêu, cái ác và ham muốn.

Bảy phách gồm có Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, và Xú Phế; đối ứng với các cảm xúc là niềm vui, sự tức giận, nỗi buồn, sự sợ hãi, tình yêu, cái ác và ham muốn (Ảnh chụp màn hình)




Bảy phách tồn tại ở trong vật chất, vì vậy khi thân thể con người chết đi, bảy phách cũng tiêu mất theo.

Thi Cẩu – đây là phách có thể nói làm chủ hệ thống thần kinh. Cẩu là chó canh nhà và rất cảnh giác. Đây là thể hiện cho khả năng cảnh giác. Một người dù đã ngủ rồi, vẫn nhận thức được môi trường xung quanh, đây chính là khả năng dự phòng, cảnh giác của thân thể trong giấc ngủ. Do đó, có người không cần chuông báo thức, chỉ cần trước khi ngủ nói với bản thân “ngày mai 6h phải dậy” thì sáng ngày hôm sau họ sẽ tỉnh dậy đúng giờ. Vậy ai đã giúp họ xem đúng giờ để dậy? Chính là phách của họ.

Phục Thỉ – là phách kiểm soát đại tạ. Tước Âm là phách chi phối hệ thống sinh sản. Tiếp theo, Thôn Tặc, Phi Độc và Trừ Uế giống như có thể hình thành một chuỗi; Thôn Tặc chính là ngày nay gọi là khả năng miễn dịch, buổi tối nó có thể giúp tiêu trừ hư tà tặc phong, vi sinh vật, đồng thời giúp thân thể tiêu trừ các vật chất có hại. 

Còn chữ “độc” trong phách “Phi độc” có ý nghĩa là kết lại, đem khí và thần kết lại ở một điểm, gọi là độc. Phi độc nghĩa là không tụ lại cùng. Khi ngủ say, Phi độc sẽ tiêu tán những cái độc gây rắc rối trong cơ thể, dù chúng là độc nóng hay lạnh. Sau khi chúng tiêu đi, Thôn Tặc tới thôn tính chúng, rồi Trừ Uế tới loại bỏ nó. Vì vậy Trừ Uế là phách làm chủ tiêu hoá. Uế là vật phế mà thân thể đại tạ sinh ra. Cái tên của nó chỉ ra là chúng ta loại trừ các chất phế bỏ của thân thể trong tân trần đại tạ. Cuối cùng, phách Xú Phế quản lý hệ thống hô hấp.

Sau khi hiểu về ba hồn bảy phách, chúng ta hãy trở lại với các trường hợp phân thân linh hồn, và dường như chúng không còn khó hiểu.

Dù là cô Sagee, tổng thống Lincoln hay nữ hoàng Catherine II, khi xuất hiện phân thân, họ đều rơi vào trạng thái mệt mỏi. Đặc biệt là cô Sagee, khi phân thân xuất hiện, cử động của cô trở nên chậm lại, hơn nữa còn yếu ớt không có sức lực. Phải chăng một bộ phận nào đó trong hồn phách rời khỏi thân thể, và còn bị người khác nhìn thấy.

Dù là cô Sagee, tổng thống Lincoln hay nữ hoàng Catherine II, khi xuất hiện phân thân, họ đều rơi vào trạng thái mệt mỏi (Ảnh chụp màn hình)

Nếu một người mà hồn phách tiêu tán, thì thực sự người đó đã chết. Nếu phân thân linh hồn thực sự là phần trong ba hồn của con người, vậy chúng ta có thể hiểu tại sao một số người sau khi nhìn thấy phân thân của bản thân không lâu sau đã qua đời, rất có thể là hồn của họ không quay trở lại. 

Trường hợp cô Sagee có thể khá đặc biệt, việc cô đã chuyển trường 19 lần cho thấy hiện tượng phân thân đã xảy ra trong thời gian dài. Hơn nữa, phân thân linh hồn của cô dường như sinh ra là do ám ảnh của cô, giống như đề cập ở trên cô lo lắng rằng trong lớp không có giáo viên thì các em học sinh sẽ nghịch ngợm, và kết quả là phân thân của cô đã xuất hiện ở trong phòng học.

Trên mạng, có một cư dân mạng chia sẻ việc anh có thể dùng thiên nhãn để nhìn thấy hồn của một người. Khi anh nói chuyện với bố, anh thấy bố thường hay nghe xong là quên, và anh dùng thiên nhãn để nhìn thì phát hiện một trong ba hồn của bố đã mất, tới mức hồn đó của bố anh đã đi về quê tìm gặp bạn và ngồi ăn mì cùng bạn. Điều này cho thấy bố anh rất nhớ quê và món ăn quê nhà. Anh lại dùng thiên nhãn nhìn hồn của mẹ, phát hiện, một trong ba hồn của bà chạy về nhà làm cơm, còn có một hồn thì rất nhớ cháu trai nên thường hay tới chỗ cháu trai, nhưng thực ra mẹ anh vẫn luôn ngồi ở nhà xem Tivi, có điều tâm bà không để ở nhà.


Điều này cho thấy, nói rằng một người bị mất hồn quả là không sai. Qua câu chuyện của cư dân mạng trên có thể thấy, một người nghĩ nhiều về điều gì đó, hồn sẽ đi về nơi đó. 

Nguồn: NTDVN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *