Các nhà khoa học đã thực hiện một nghiên cứu trên hai anh em sinh đôi để xác định xem việc bay vào vũ trụ ảnh hưởng đến cơ thể con người như thế nào. Một phi hành gia người Mỹ đã trải qua nhiều thay đổi về sinh lý trong không gian. Sau khi trở về Trái đất ông lại trở nên bình thường, ngoại trừ một vài yếu tố.
Những cựu phi hành gia của NASA Mark (phải) và Scott Kelly (trái) trong sứ mệnh Không gian (2015) (Ảnh: NASA/Robert Markowitz/Wikipedia)
Trong nghiên cứu được công bố vào ngày 11 tháng 4, các nhà khoa học đã so sánh Scott Kelly với người em sinh đôi Mark Kelly sau khi Scott trải qua 340 ngày trên quỹ đạo trong Trạm vũ trụ quốc tế trong khi Mark vẫn ở Trái đất. Cả hai hiện đã nghỉ hưu và Mark đang tranh cử một ghế Thượng viện Hoa Kỳ tại Arizona.
Các nhà khoa học cho biết: trong suốt chuyến bay, Scott Kelly xuất hiện chứng dày lên của động mạch cảnh và võng mạc, giảm cân, thay đổi vi khuẩn đường ruột, giảm khả năng nhận thức, tổn thương DNA, thay đổi biểu hiện gen và xuất hiện chứng kéo dài nhiễm sắc thể telomere.
Sau khi Scott trở về nhà, các nhà khoa học quan sát thấy: chứng kéo dài telomere của anh đã được thay thế bằng chứng rút ngắn thậm chí có thể biến mất telomere. Đây là một hậu quả tiêu cực đối với tế bào.
“Sự trở lại tồi tệ hơn nhiều so với việc thích nghi khi trên đó, đặc biệt là sau chuyến bay kéo dài hàng năm”. Kelly nói với các phóng viên vào ngày 11 tháng Tư. “Tôi cảm thấy như mình bị cúm vài ngày đầu. Tôi đã bị mệt trong một thời gian dài”.
Nghiên cứu này giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về những thay đổi của các phi hành gia trong chuyến du hành vũ trụ dài ngày. Những kiến thức này sẽ rất quan trọng khi NASA tiến hành các chuyến thám hiểm đưa con người lên Mặt trăng và Sao Hỏa.
Các nhà khoa học đã ghi lại những thay đổi gen của Scott Kelly khi ông ở trong không gian. Ông gần như trở về trạng thái bình thường sau sáu tháng ở trên Trái đất. Tuy nhiên, một tỷ lệ nhỏ trong hệ thống miễn dịch và DNA vẫn gặp vấn đề, điều này cho thấy khả năng ảnh hưởng kéo dài ở cấp độ di truyền.
Các nhà nghiên cứu đã xác định năm nguyên nhân có thể dẫn đến những thay đổi di truyền, trong đó bao gồm bức xạ không gian và môi trường không trọng lực. Trạm vũ trụ nơi Scott Kelly sống vận hành trên một quỹ đạo bên dưới vành đai bức xạ Van Allen – một lớp vỏ chứa các hạt điện tích nằm bên ngoài từ trường bảo vệ của Trái Đất.
Ông Steven Platts, Viện phó Viện khoa học thuộc Chương trình nghiên cứu con người của NASA cho biết: “bức xạ thấp hơn nhiều so với những gì sẽ xảy ra với chúng ta khi đến Sao Hỏa”.
Nghiên cứu cho thấy hệ thống miễn dịch của Scott Kelly hoạt động tốt trong không gian và ông đã được tiêm một loại vắc-xin cúm khi đang ở trên quỹ đạo. NASA coi hệ thống miễn dịch mạnh là rất quan trọng trong việc bảo vệ các phi hành gia khỏi các vi khuẩn gây bệnh khi họ hoạt động trong thời gian dài trên tàu vũ trụ.
Tiến sĩ Andrew Feinberg của Đại học Johns Hopkins, người đứng đầu nghiên cứu công bố trên tạp chí Science, nhấn mạnh rằng công bố này trùng với kỷ niệm 58 năm chuyến bay vào vũ trụ đầu tiên của con người của nhà du hành vũ trụ Liên Xô Yuri Gagarin. Feinberg gọi nghiên cứu này là “hiểu biết ban đầu về sự thay đổi bộ gen người trong không gian”.
Dựa trên kết quả công bố vào ngày 11 tháng 4, các nhà nghiên cứu đang lên kế hoạch cho một nghiên cứu kéo dài một nữa. Ông Scott Kelly nói đùa: “Hãy đưa tôi lên tàu, tôi đã sẵn sàng bay.”
Nguồn : NTDVN/Epochtimes