Một cuộc khảo sát do các nhà khoa học Trung Quốc thực hiện vào năm 1985 cho thấy người châu Á, cụ thể là người Trung Quốc, có ít xương hơn người châu Âu và châu Mỹ. Hầu hết người dân nước này chỉ có 204 chiếc xương. Điều này cũng trùng khớp với kết luận từ cuộc điều tra của Nhật Bản. Vậy câu hỏi đặt ra là tại sao lại có sự khác biệt này, 2 chiếc xương kia đã đi đâu?
Người Châu Á, cụ thể là người Trung Quốc, có ít xương hơn người Châu Âu và Châu Mỹ. (Ảnh minh họa: Pixabay)
Theo nghiên cứu y học, sự khác biệt cơ bản nằm ở ngón chân thứ 5. Ngón chân này của người Trung Quốc và Nhật Bản chỉ có 2 xương, trong khi người châu Âu và châu Mỹ có cả 3 cái.
Vào năm 1995, các nhà nghiên cứu đã quan sát bàn chân của 615 người Trung Quốc. phát hiện ra rằng 451 người trong số họ chỉ có hai đốt xương ở ngón chân thứ năm, chiếm 73,3% tổng số người và chỉ có 81 người có hai đốt xương ở ngón chân thứ tư, chiếm 13,2%. Trong số 294 đôi bàn chân khác được quan sát sau đó, 10 bàn chân có hai đốt sống ở ngón chân thứ ba, chiếm 3,4%.
Cuối cùng, họ đưa ra kết luận: Hầu hết người Trung Quốc chỉ có hai xương ở ngón chân thứ năm, hiếm có ngón nào khác chỉ có hai cái.
Sau đó, hai nhà khoa học người Anh là Pfitzner và Hasebe đã mở rộng phạm vi quan sát, họ lần lượt quan sát bàn chân của 838 người từ khắp châu Âu và 260 người Nhật Bản. Kết hợp với kết quả này họ đã phân tích bàn chân của 4.632 người Anh và đưa ra kết luận sau: Trong số 838 người châu Âu, chỉ có 4 người có hai đốt xương ở ngón chân thứ ba, chiếm 0,48%; 13 người có hai đốt xương ở ngón chân thứ 4, chiếm khoảng 1,6% và 310 người có 2 đốt xương ở ngón chân thứ 5, chiếm khoảng 37%.
Trong số 4.632 người Anh, theo tỷ lệ trên là 21/100/1.970, lần lượt chiếm 0,45%, 2,16% và 42,53%.
Tương tự với 260 người Nhật, tỷ lệ là 0/20/191, chiếm lần lượt là 0 / 7,7% và 73,5%.
Theo nghiên cứu y học, sự khác biệt cơ bản nằm ở ngón chân thứ 5. (Ảnh minh họa: Pixabay)
Trên thực tế, sự khác biệt này có liên quan đến sự thay đổi số lượng xương trong quá trình phát triển của con người. Nghiên cứu khoa học cho thấy, số lượng xương người không “tĩnh”, không cố định. Theo đó, số lượng xương của trẻ sơ sinh là 305, trẻ em là 217 và người lớn là 206.
Có thể nói, những trường hợp nhiều hơn hoặc ít hơn những con số đó là rất hiếm. Với sự phát triển liên tục, một số xương bắt đầu hợp nhất lại thành một. Trong giai đoạn phát triển này, số lượng xương trong cơ thể con người giảm dần và sẽ trở nên “ổn định” sau khi trưởng thành.
Có giả thuyết cho rằng sự khác biệt về số lượng xương giữa người châu Á và châu Âu là từ thắt lưng đến xương chậu. Theo giả thuyết này, thanh niên châu Á có xương hông, xương chậu và xương mu. Tuy nhiên, khi cơ thể trưởng thành, phần sụn giữa ba xương này không còn nữa nên chúng hợp nhất với nhau để tạo thành xương hông. Đây là điểm khác biệt trong quá trình tiến hóa của người châu Á.
Bị “mất xương” có ảnh hưởng gì đến cơ thể không?
Nhiều xương hơn có nghĩa là xác suất chấn thương xương cao, và việc mất hai xương không những không ảnh hưởng đến đi lại và hoạt động mà còn làm giảm xác suất chấn thương, điều này có lợi cho con người trong các xã hội nguyên thủy.
Nguồn: NTDVN – Theo Scienceinfo
- Bí ẩn loài lươn cải lão hoàn đồng nhờ tam giác quỷ Bermuda
- 100 khối cự thạch 1000 năm tuổi bí ẩn ở Indonesia
- Lạc Sơn Đại Phật – Bức tượng Phật rơi lệ nổi tiếng