Bí ẩn về chiếc ghế rồng trong Tử Cấm Thành, đến chuyên gia cũng không dám động

Chiếc ghế rồng hay còn gọi là Ngai vàng vốn được coi là bảo vật còn lưu lại trong Cố Cung ở Bắc Kinh. Bên cạnh đó, có nhiều câu chuyện huyền bí đằng sau chiếc ghế này vẫn còn lưu truyền từ đời này sang đời khác.

Chiếc ghế rồng trong Tử Cấm Thành. Nguồn ảnh: vietgiaitri

Nguyên liệu để làm Ngai vàng

Ghế rồng là biểu tượng cho quyền uy của bậc đế vương, vì vậy, nguyên liệu để làm nên chúng cũng không hề tầm thường!

Tử Cấm Thành là công trình kiến trúc nổi tiếng ở Bắc Kinh, Trung Quốc. Tại đây, chúng ta không chỉ khám phá về cuộc sống cung đình của người xưa mà còn có thể tìm hiểu về trang phục, thức ăn, nơi ở và cuộc sống hàng ngày của họ.

Tuy nhiên, có một nơi gọi là Chính điện không được mở cho du khách tham quan. Tại đây có một chiếc ghế rồng rất tinh xảo được đặt ở chính giữa. Ghế rồng là vật tượng trưng cho quyền uy của thiên tử. Có lời đồn đại cho rằng, chỉ những người xứng đáng mới được ngồi tại đây, kẻ nào cả gan mạo phạm sẽ bị trừng trị.

Vì vậy món đồ này được chạm khắc rồng và nhiều hình trang trí phù điêu khác nhau. Nhìn từ xa người ta cũng có thể thấy một kiệt tác màu vàng ánh kim lộng lẫy.

Trên thực tế, hầu hết vật dụng cổ đều được làm bằng gỗ. Lý do đơn giản là vì nó dễ gia công và gỗ vô cùng phổ biến. Nhìn kiệt tác trong Tử Cấm Thành, một số người đặt ra nghi vấn: Vậy ghế rồng mà hoàng đế sử dụng cũng được chạm khắc từ gỗ hay được làm bằng vàng từ trong ra ngoài ?

Thời xưa, vua là người đứng đầu một nước, sở hữu trong tay vô số vàng bạc. Việc đúc một chiếc ghế bằng vàng ròng không phải là điều không thể. Tuy nhiên, vàng quý giá nhưng để ngồi lâu sẽ không thoải mái. Hoàng đế phải ngồi trên ghế rồng mỗi ngày để xử lý việc triều chính, vì vậy lâu ngày sẽ không tốt cho long thể.

Do đó, hầu hết các mẫu ghế rồng đều được làm bằng gỗ sau đó được mạ một lớp vàng ở bên ngoài.

Tuy nhiên, nguyên liệu để làm ghế rồng không phải là gỗ đóng đồ đạc thông thường mà là loại gỗ rất quý gọi là nanmu. Nanmu được sử dụng để làm ghế rồng là loại được chọn lọc tốt nhất, có lõi vàng. Nó không chỉ có mùi thơm thoang thoảng mà còn có đặc tính vô cùng bền bỉ.

Nanmu vàng sẽ có độ bóng tương tự như ánh satin. Loại gỗ này có khả năng tồn tại lâu dài nên được sử dụng để làm quan tài cho quan lại và quý tộc thời xưa. Đồng thời, chất liệu này còn có thể ngăn chặn các loại côn trùng, nấm mốc và các vi khuẩn có hại. Giường làm bằng gỗ nanmu còn được đồn là ấm về mùa đông và mát về mùa hè, rất tốt cho người gầy yếu.

Chiếc ghế rồng bí ẩn mang lời nguyền chết chóc trong Tử Cấm Thành. Nguồn ảnh: khoahoc.tv

Điều đáng tiếc là trải qua nhiều biến cố của lịch sử, các triều đại thay đổi, và chiếc ghế rồng do những người tiền nhiệm để lại có thể bị thất truyền. Trong lịch sử Trung Quốc, nhiều di tích văn hóa của các triều đại trước đã bị hư hại rất nhiều.

Dù sau này người ta muốn sửa chữa nhưng những kỹ thuật và vật liệu độc nhất vô nhị thời bấy giờ đã thất truyền từ lâu, hậu thế dù có cố gắng đến đâu cũng không thể khôi phục lại như ban đầu.

Theo Bảo tàng Cố Cung, muốn sửa chữa một lỗi nhỏ trên ghế rồng phải mất đến 3 năm. Do đó dù là các chuyên gia cũng không dám đụng vào. Ghế rồng trong Tử Cấm Thành cũng đành cất giữ trong Chính điện và không cho khách tham quan ghé thăm.

Lời nguyền chiếc ghế rồng trong Tử Cấm Thành

Ngày nay, chiếc ghế rồng trong Cố Cung đã trở thành bảo vật huyền bí còn lưu lại. Về cơ bản là không ai dám ngồi. Có tin đồn rằng đã từng có 3 nhân vật nổi tiếng được cho là mất mạng bí ẩn sau khi ngồi lên chiếc ghế này.

Lý Tự Thành mắc bệnh lạ, cuồng dại chết trong núi

Người đầu tiên chính là Lý Tự Thành. Người này sau khi lật đổ nhà Minh đã lên ngôi hoàng đế, bá chủ thiên hạ. Thế nhưng, Lý Tự Thành chỉ làm hoàng đế được hơn 40 ngày thì bị Ngô Tam Quế cướp ngôi.

Sau này, Lý Tự Thành đã qua đời một cách bí ẩn. Theo sử Trung Quốc ghi lại, Lý Tự Thành mất vào năm Thuận Trị thứ ba. Những ngày cuối đời, Lý Tự Thành bỗng dưng bị bệnh lạ, tâm trí cuồng dại và chết bí ẩn trong núi.

Minh sử viết lại rằng, Lý Tự Thành là người tự cao tự đại và hung ác, hoàn toàn không xứng đáng với ngôi vị Hoàng Đế nên phải chịu lời nguyền của chiếc ghế rồng.

Những ngày cuối đời, Lý Tự Thành bỗng dưng bị bệnh lạ, tâm trí cuồng dại và chết bí ẩn trong núi. Nguồn ảnh: tinhhoa.net

Viên Thế Khải gặp ác mộng, suy kiệt mà qua đời

Người thứ hai chính là Viên Thế Khải. Sau khi uy hiếp được hoàng đế nhà Thanh và tìm mọi cách đăng cơ làm hoàng đế (lúc đó gọi là Đại tổng thống lâm thời), nhưng chỉ trị vì trong 83 ngày đã qua đời một cách bí ẩn.

Cái kết bi thảm của Viên Thế Khải được cho là giống với Lý Tự Thành bởi lẽ từ ngày tạo phản cướp ngôi đã phải chịu lời nguyền của chiếc ghế rồng.

Sử học ghi lại, hành sự trái ý trời là đại nghịch bất đạo, Viên Thế Khải mỗi lần ngồi vào Ngai vàng đều rối loạn, đêm mất ngủ và hay gặp ác mộng.

Vì ông cảm thấy tức giận với những thứ ảo ảnh không có thật và không thể tự mình giải quyết nên đã suy kiệt mà qua đời.

Viên Thế Khải gặp ác mộng, suy kiệt mà qua đời. Nguồn ảnh: doanhnghiepvn

Thủ lĩnh Waldersee của Liên quân 8 nước chết bất minh

Người thứ ba qua đời một cách bí ẩn chính là thủ lĩnh đứng đầu Liên quân 8 nước – Waldersee.

Tương truyền rằng, khi liên minh 8 nước vào xâm chiếm Trung Quốc, Waldersee đã ngồi trên Ngai vàng với cảm giác tò mò.

Thủ lĩnh Waldersee của Liên quân 8 nước, lớn mật ngồi ghế, sau đó chết bất minh. Nguồn ảnh: doanhnghiepvn.vn


Không lâu sau, thủ lĩnh này cũng đã chết một cách bất minh. Truyền thông quốc tế cho rằng, ông qua đời vì bệnh tật nhưng cái chết này lại khiến mọi người nghi ngờ chính ông cũng chịu lời nguyền từ chiếc ghế rồng.

Bởi lẽ, chiếc ghế rồng ấy không phải là nơi mà người thường có thể ngồi được, nó chỉ dành cho những chân mệnh thiên tử đích thực.

Cho đến ngày nay, các chuyên gia vẫn không thể lý giải được lời nguyền về chiếc ghế rồng này.

Trên thực tế, chiếc ghế rồng này vốn dĩ thuộc về những vị Hoàng đế thực thụ, những người mang mệnh thiên tử để trị vì giang sơn.

Do đó, họ tin rằng chiếc ghế rồng luôn tồn tại một lời nguyền. Những ai cố tình trái mệnh trời thì đều chịu kết cục bi thảm.

Nguồn: VDH

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *