Công năng đặc dị là từ mà các nhà nghiên cứu khoa học và khí công ở Trung Quốc sử dụng để gọi những khả năng đặc biệt (siêu năng lực), vượt xa khỏi khả năng của con ngươi bình thường, vượt xa khỏi những định luật vật lý thông thường, không thể giải thích được bởi khoa học hiện đại.
Khoa học đã từng ghi lại được nhiều trường hợp siêu năng lực trên thế giới. Ví dụ như Wolf Grigorievich Messing với khả năng điều khiển tâm trí người khác, các thí nghiệm của quân đội Mỹ về khả năng di chuyển đồ vật bằng tâm trí hay dao thị (nhìn xa)… Các hiện tượng này xác thực là có tồn tại, nhưng cho đến nay người ta vẫn chưa lý giải được rõ ràng.
Trong giai đoạn thập kỷ 80-90 của thế kỷ trước, các môn khí công rất được thịnh hành và phổ biến rộng rãi ở Trung Quốc. Trong những người tu luyện khí công, có rất nhiều người có công năng đặc dị. Bên cạnh đó cũng có rất nhiều người là sở hữu năng lực từ bẩm sinh.
Dưới đây là những người có công năng đặc dị nổi tiếng nhất Trung Quốc.
Phần 1: Trương Bảo Thắng, khả năng đi xuyên tường và khôi phục vật thể
Trương Bảo Thắng (1960 – 3/8/2018), quê ở xã Bản Khê, huyện Tây Hồ, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, là một trong những người có công năng đặc dị nổi tiếng nhất Trung Quốc giai đoạn những năm 1980. Tuy nhiên, Trương Bảo Thắng không phải là người tu luyện, khả năng của của ông là bẩm sinh.
Trương Bảo Thắng là đối tượng nghiên cứu của rất nhiều các Viện nghiên cứu, các Trường đại học, thậm chí là các chương trình nghiên cứu đặc biệt của Trung Quốc như Sở 507- Bộ công an, đơn vị chuyên nghiên cứu về những sự kiện bí mật, Trung tâm Nghiên cứu Vũ trụ của quân đội… Có rất nhiều bài báo, nghiên cứu khoa học, sách và video mô tả về khả năng của người đàn ông này.
Cuốn sách “Siêu nhân Trương Bảo Thắng” do tác giả Gia Cát Hỉ Hán viết
Cuốn sách “Siêu nhân Trương Bảo Thắng” xuất bản năm 1989, do tác giả Gia Cát Hỉ Hán viết, được viết lời tựa bởi Lâm Thanh, Phó chủ tịch tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, đã ghi lại rất nhiều thí nghiệm cũng như câu chuyện về Trương Bảo Thắng.
Sau đây là một vài câu chuyện về Trương Bảo Thắng được ghi chép trong các tài liệu về ông.
Dùng ý nghĩ di chuyển vật thể
Dùng ý nghĩ để di chuyển vật thể là một trong những khả năng mà Trương Bảo Thắng thường xuyên biểu diễn.
Để nghiên cứu thăm dò khả năng dùng ý niệm di chuyển vật của Trương Bảo Thắng, các giáo viên khoa Vật lý của Học viện Sư phạm Bắc Kinh đã sử dụng tất cả các thiết bị có tại viện, và tất cả thủ pháp nào có thể, tiến hành theo dõi toàn bộ quá trình di chuyển vật của ông.
Thí nghiệm như sau: theo dõi bằng sóng điện từ. Người ta để cho Bảo Thắng cầm trong tay một máy phát xạ vô tuyến cỡ nhỏ và di chuyển nó bằng ý niệm. Một máy thu sóng và định vị tung tích của máy phát được đặt tại gần chỗ Bảo Thắng để theo dõi liên tục tung tích của vật thể.
Lúc Bảo Thắng phát công, dùng ý niệm di chuyển chiếc máy phát xạ đến một chỗ khác, trong thời gian máy phát xạ rời khỏi tay ông thì nó “mất tích”, máy thu sóng cũng không thể thu được tín hiệu nữa, tức là công năng của ông làm cho vật thể tiến vào “trạng thái ẩn” không còn tung tích.
Các giáo viên khoa Vật lý của Học viện Sư phạm Bắc Kinh cũng làm trắc nghiệm công năng đặc dị dịch chuyển tức thời đột phá chướng ngại trong không gian (teleport) đối với Trương Bảo Thắng. Một hộp bánh kẹp xốp nhân mứt đào Thượng Hải còn nguyên bao bì chưa mở (trọng lượng tịnh 180g bên trong chứa 22 miếng bánh kẹp, trên giấy niêm phong các cạnh hộp, người ta còn dùng bút ghi thêm tên và tiêu chí).
Trương Bảo Thắng lần thứ nhất dùng ý niệm lấy ra 6 miếng, các tiêu chí niêm phong hoàn toàn không bị tổn hại. Lần thứ hai ông cầm hộp bánh xốp bằng tay trái, tay phải cầm 4 bịch đường (bao bì giấy kiếng), hai tay vỗ vào nhau, trong chớp mắt các bịch đường bao giấy kiếng “biến mất”, gần như đồng thời trên tay trái của ông “xuất hiện” hai miếng bánh xốp.
Lúc đó, ông nói ba bịch đường đã “vào” trong hộp, còn bịch thứ 4 thì đã di chuyển lên trên nóc tủ đứng lớn trong phòng. Tại hiện trường (có 3 người) kiểm tra hộp bánh tại chỗ, các tiêu chí niêm phong không hề bị tổn hại. Cân hộp bánh, thấy giảm 2,1g so với trước khi thực nghiệm, đồng thời tại hiện trường phát hiện trên nóc tủ đứng có một bịch đường.
Sau đó dùng X quang chụp hình hộp bánh, trên phim phát hiện trong hộp bánh chỉ còn 14 miếng bánh xốp, nhưng lại có thêm 3 bịch đường. Trước và sau thực nghiệm đều có kiểm tra các tiêu chí niêm phong, sau thực nghiệm niêm phong hoàn toàn không bị tổn hại và hoàn toàn “là một.” Trọng lượng trước và sau thực nghiệm rõ ràng có thay đổi, lại dùng X quang kiểm tra để bảo toàn nguyên trạng của hộp, hộp bánh đến lúc này vẫn chưa được mở ra.
Trong điều kiện giám sát chặt chẽ của nhiều người, Trương Bảo Thắng có lần ngồi tại chỗ mà đưa một bao gạo nặng khoảng 50kg, nặng hơn trọng lượng của ông từ nhà bên sang phòng đang ngồi mà không hề mở cửa, đục tường…
Có một lần tại thị trấn quê nhà Bản Khê, Trương Bảo Thắng làm cho 100 viên thuốc từ trong lọ thủy tinh dày 2mm đậy nắp kín, từng viên từng viên xuyên qua vỏ lọ thuốc ra ngoài mà không hề mở nắp chai, vỏ chai vẫn còn nguyên.
Video dưới đây quay lại một sự kiện Trương Bảo Thắng biểu diễn công năng đặc dị trước cố Phó chủ tịch Trung Quốc, Vương Chấn. Bảo Thắng dùng ý niệm đưa 5 que diêm vào phong bì thư, đồng thời đọc và trả lời nội dung của thư vào chính mặt sau của lá thư trong phong bì thư đang được dán kín. Trong video này, Bảo Thắng cũng dùng ý niệm, lấy ra các viên thuốc nằm trong lọ thủy tinh đang được bịt kín.
Khả năng đi xuyên tường
Năm 1982 lúc Trương Bảo Thắng còn ở Viện Y học Trung Quốc, tỉnh Liêu Ninh, thầy giáo Vương Phẩm Sơn và đồng nghiệp yêu cầu ông trình diễn khả năng đi xuyên tường vào Đại Lễ Đường:
“Anh có thể nào đi vào Đại Lễ Đường mà không bị người ta phát hiện không?”
“Thử một cái xem!” Trương Bảo Thắng cười đáp lại.
Hoạt động bắt đầu. Có người dẫn Bảo Thắng ra xa khỏi Đại Lễ Đường. Sau đó các giáo viên bố trí sinh viên đứng quan sát ở tất cả cửa ra vào và cửa sổ của Đại Lễ Đường, kể cả các cửa sổ, cửa nhỏ bên hông. Tất cả bố trí xong. Thầy trò đều mở to mắt nhìn, đề phòng Bảo Thắng giở trò ảo thuật. Vài phút trôi qua, rồi mười mấy phút trôi qua, lúc mọi người đều hướng ra ngoài tìm kiếm, Trương Bảo Thắng đã ở bên trong lễ đường kêu to: “Tôi ở đây này!” Tức thì mọi người chạy ùa vào.
Sau sự kiện đó, mọi người truyền nhau: có người nói Trương Bảo Thắng có thuật ẩn thân, có người nói ông có khả năng xuyên tường tẩu bích. Bảo Thắng trả lời rất giản đơn: “Trái với thông thường, các ông không thể ngăn trở tôi được.”
Sau khi ông đến Bắc Kinh, rất nhiều nhà nghiên cứu về công năng đặc dị rất hứng thú với khả năng của ông, với sự tham gia của vài nhà khí công, họ tổ chức một hoạt động.
Lần đó, vài người cùng với Trương Bảo Thắng đứng phía ngoài cổng bảo vệ của một cơ quan cấp quốc gia, có hai cảnh vệ đứng gác tập trung chú ý, họ không hiểu mấy người ngoài cổng có việc gì.
“Anh có thể nào không cầm giấy thông hành, không để cho chiến sĩ cảnh vệ thấy, đi vào bên trong cái cổng lớn kia, sau đó đi trở ra không?” Có người nói với Bảo Thắng
“Tôi có thể thí nghiệm thử,” ông trả lời.
Chỉ thấy Bảo Thắng đi xăm xăm vào bên trong cái cổng lớn, sau đó đi trở ra, mà không thấy các cảnh vệ ngăn cản. Sau đó mấy người kia đến hỏi hai cảnh vệ:
“Vừa rồi các anh có thấy một thanh niên đi vào bên trong cổng lớn không?”
“Chúng tôi không thấy ai đi vào cả.” Hai cảnh vệ trả lời
Sau khi nghe trả lời, bọn họ cảm thấy mê hoặc chưa hiểu, bèn tra hỏi Bảo Thắng, câu trả lời của ông cũng vẫn giản đơn mà càng khiến người ta mê hoặc: “Trái với thông thường, các ông không thể ngăn trở tôi được.”
Lại có một lần, người ta đem Trương Bảo Thắng khóa nhốt trong một căn phòng, bên ngoài có người canh giữ, bảo ông ta có cách nào rời khỏi căn phòng, băng qua đường, đi vào tòa nhà đối diện, vào một căn phòng đã bị khóa, rồi dùng điện thoại báo cho những người giám sát ông.
Hoạt động bắt đầu. Có người đứng ở cửa phòng nơi Bảo Thắng bị khóa bên trong, có người đứng trên con phố quan sát, có người đứng giữ nơi căn phòng người ta yêu cầu ông đi vào, có người đứng canh bên máy điện thoại. Mọi người cũng không biết ông cần bao nhiêu thời gian để đi ra. Có người phỏng đoán : “Chắc là ông ta không thể đi ra ngoài được”.
Vài chục phút trôi qua, chuông điện thoại reo vang. Mọi người mở cửa hai căn phòng khác nhau, Trương Bảo Thắng đã từ căn phòng ông bị khóa, đi vào căn phòng ông cần vào, quay số điện thoại gọi đến người đang chờ mà không bị ai phát hiện. Lúc đó có một vị thầy khí công tự xưng có khả năng phát hiện tín hiệu di chuyển, vội chạy ra ngoài phòng, căn phòng mà Bảo Thắng đi vào 3 mặt hướng ra ngoài đều là tường. Ông ta dùng “huệ nhãn” phát hiện: tại chính giữa bức tường ở giữa có lưu lại tín hiệu Trương Bảo Thắng đã xuyên qua, ông ta nói: “Có một chỗ giống như cái lỗ rất sâu, Trương Bảo Thắng đã khom người nhảy qua chỗ đó mà vào, theo hướng ông đi vào, ảnh tượng biến đổi càng lúc càng nhỏ, cuối cùng rơi xuống đất.”
Để thăm dò bí mật phía sau sự kiện “xuyên tường phá bích” của Trương Bảo Thắng, có người đã phỏng vấn ông Tống Khổng Trí là người nhiều năm nghiên cứu về công năng đặc dị. Đề tài nghiên cứu của ông là: vật thể vật chất siêu việt không gian. Đề tài này thu được thành quả cấp Bộ, do đó nhóm của Tống Khổng Trí đã được bằng khen.
Từ trái qua : Tôn Trữ Lâm, Tống Khổng Trí và Trương Bảo Thắng. Tống Khổng Trí (giữa) là nhà nghiên của Sở 507 (Bộ Môn chuyên điều tra về những sự kiện bí mật trực thuộc Bộ Công An Trung Quốc). Tôn Trữ Lâm và Trương Bảo Thắng là những người có công năng đặc dị được nghiên cứu.
“Ông tin Trương Bảo Thắng có thể ẩn thân, có thể xuyên tường phá bích không?” Có người hỏi Tống Khổng Trí.
“Tôi làm thí nghiệm vật thể xuyên việt không gian, trước mắt chưa làm thực nghiệm với Trương Bảo Thắng về việc này, nhưng căn cứ nhiều năm quan sát anh ta, anh ta có thể làm cho vật thể xuyên qua không gian đối với bất cứ vật thể nào, việc đó nhất định có một loại năng lượng tạo ra tác dụng. Có thể thiết tưởng, loại năng lượng này chỉ cần đạt tới một lượng nhất định thì có thể làm cho thân thể vật chất của anh ta xuyên việt không gian, lấy đó mà suy luận, tôi tin Trương Bảo Thắng có khả năng xuyên tường phá bích.” Tống Khổng Trí nói dựa trên suy lý.
Khả năng khôi phục vật thể
Năm 1986, tại thành phố Chu Hải, tỉnh Quảng Đông, trước đám đông, Trương Bảo Thắng xin ông thị trưởng Chu Hải là Lương Quảng Đại lấy ra tấm danh thiếp và ký tên lên mặt sau. Sau đó ông yêu cầu một khán giả bỏ danh thiếp vào miệng nhai nát, nhổ ra một cái đĩa.
Trương Bảo Thắng lấy từ trong đĩa ra đống giấy bị nhai nát giống như hồ dính đó, để trong bàn tay xoa xoa trong vài phút, xong đưa lên miệng thổi vài cái, lại xoa miết thêm một hồi. Lúc đó ông quay xuống khán giả bên dưới nói: “còn thiếu một chút”.
Lúc đó bí thư thị ủy Chu Hải là Phương Bao nghe thế bèn để ý tìm trên bàn, trong dĩa, thậm chí tìm trong kẽ răng của người nhai danh thiếp hồi nảy, quả nhiên tìm được mảnh giấy vụn nhỏ xíu. Khán giả bên dưới hỏi: “có nuốt vô bụng không đó?” Sau đó trên bàn lại tìm được một mạt vụn nữa.
Bảo Thắng bèn bỏ những mạt vụn đó thêm vào đống hồ trong tay tiếp tục xoa miết, lại dùng hai tay ép lại, đem đống hồ ép thành miếng, dùng miệng thổi vài cái, sau đó để xuống bàn, ngưng thần nhìn chăm chú, chậm chậm dùng tay gõ, không bao lâu, đống hồ dính trong tay ông từ từ hoàn nguyên thành tấm danh thiếp, 3 chữ Lương Quảng Đại của ông thị trưởng ghi thêm trên mặt sau danh thiếp cũng phục hiện như cũ.
Công năng kỳ diệu của Trương Bảo Thắng khiến Lương thị trưởng vô cùng kinh ngạc. Ông cầm tấm danh thiếp trên bàn đưa lên nói: “Đúng là tấm danh thiếp tôi có ghi thêm tên mình”.
Nguồn: TS
- 10 giây cuối cùng trước khi chết, con người sẽ thấy những gì?
- Người mộng du vô cùng kỳ lạ, nhất định không được đánh thức họ
- Bí ẩn nền văn minh tiền sử Atlantis qua lời kể của nhà tiên tri Edgar Cayce