Người thành công trong thuật luyện kim ở phương Tây trong lịch sử có chép lại là Nicolas Flamel. Tháng 3/1417, khi Flamel đã 87 tuổi, đột nhiên ông và vợ cùng nhau qua đời. Năm 1761, hơn 300 năm sau khi họ ‘mất’, có người… thấy tận mắt vợ chồng Flamel ở nhà hát kịch Paris…
Flamel nắm giữ thuật luyện kim, vậy thì thuật luyện kim có đơn thuần chỉ là việc biến đá hoặc kim loại thành vàng?
Học giả đồng thời là nhà bình luận các vấn đề xã hội – Văn Chiêu tiên sinh, trong chương trình Phóng phi đầu não – Tư tự phi dương (Cất cánh đầu não – Tư tưởng bay cao) đăng ngày 30/4 đã vén mở chỗ mê này.
Trong chương trình, Văn Chiêu tiên sinh bắt đầu từ câu chuyện ‘Bản ghi chép trên ngọc lục bảo’, dần dần vén mở bí ẩn về thuật luyện kim ở phương Tây. Từ những phân tích đó, Văn Chiêu tiên sinh đã đưa đến kết luận: ‘thuật luyện kim’ ở phương Tây và ‘luyện kim đan’ ở phương đông (Trung Quốc) giống nhau đến ngạc nhiên. Tuy câu chữ có khác nhau nhưng cả biểu hiện lẫn nội hàm của hai thứ ấy đều giống nhau.
Vậy thì hai thứ ấy giống nhau như thế nào, chúng ta hãy cùng xem phân tích dưới đây của Văn Chiêu tiên sinh.
(Đoạn đầu của bài phân tích giống như màn sương mờ nhưng càng đi về cuối, mọi chuyện càng dần sáng tỏ. Điều này giống như chúng ta đang xem bộ phim ‘Bao Thanh Thiên’ vậy, đáp án và phần gay cấn nhất nằm ở phân đoạn sau của phim)
***
Hôm nay chúng ta nói về một cuốn sách phép thuật thần kỳ nhất trong lịch sử phương Tây.
Cuốn sách này có người nói là do một vị Thần viết, nó được cất giữ trong viện bảo tàng Alexander – vốn là bảo tàng rất lớn và rất an toàn. Sau thế kỷ 12, nó được phiên dịch thành chữ La-tinh, lập tức dẫn khởi sự náo động ở thế giới phương Tây. Nhưng giống như cách nó đến lặng lẽ, đến thế kỷ 14, cuốn sách này lại lặng lẽ biến mất.
‘Thuý ngọc lục’ trong truyền thuyết
Ở Thổ Nhĩ Kỳ có một thành thị tên là Tyana, vốn là vùng đất thời Hy Lạp cổ. Nơi đây lưu truyền một câu chuyện về một bức tượng ở trong hang núi bí mật. Nếu bạn bò lổm ngổm về phía trước đến cuối đường thông đạo tối tăm nhỏ hẹp, sẽ có một cửa vào mật thất. Sau khi bò vào, bạn sẽ thấy ngai vàng hoa lệ đẹp đẽ, trên đó có một thi thể đã khô héo dựa nghiêng, nhưng trong lòng thi thể đang ôm một thứ. Khi lấy thứ này rồi thổi bụi bặm bám lên, người ta phát hiện một phiến đá xanh lục phát quang, ánh sáng lập loè, trên đó có khắc phù hiệu thần bí không cho con người biết.
Người viết câu chuyện ở trên là Hermes Trismegis, chính là Hermes sứ giả giữa thế giới của Thần và thế giới con người trong thần thoại Hy Lạp cổ. Xem tới đây, bạn có thể cho rằng đây chỉ là câu chuyện truyền kỳ được thêu dệt bởi một tên trộm mộ nào đó. Nhưng không phải như vậy, phiến đá này thực sự tồn tại, sau này nó được con người tìm thấy.
Hermes Trismegistus, sàn khảm trong Nhà thờ Siena (Nguồn: Wikipedia)
Phiến đá được tìm thấy này, vì nó màu xanh, trên đó còn viết văn tự, cho nên mọi người gọi nó là ‘bản ghi chép trên ngọc lục bảo’ (Thuý ngọc lục – 翠玉錄). Kỳ thực nói nó là ngọc lục bảo, nhưng chất liệu thực tế của nó thì không người nào biết, nó không giống bất cứ vật liệu nào trên Trái đất. ‘Thuý ngọc lục’ này không lớn, số chữ cũng có hạn, chỉ có 13 hàng chữ. Nhưng 13 hàng chữ ngăn ngắn này đã dẫn đến nghiên cứu của rất nhiều người, ‘cứ người trước ngã xuống, thì người sau kế tục’, những người nghiên cứu đó còn viết rất nhiều sách, đến nỗi có một nhà vật lý lỗi lạc đã dành cả đời để dò xét tìm hiểu bí mật bao hàm trong ‘thuý ngọc lục’.
Năm 2016, trong cuộc đấu giá Bonhams ở California xuất hiện một bản thảo viết tay có từ thế kỷ 17. Quỹ di sản Hoá học Philadelphia dùng giá cao để mua bản thảo viết tay này. Trên bản thảo viết tay này là bản phiên dịch tiếng Anh của Thuý ngọc lục, hơn nữa còn có chi chít tài liệu phân tích về thuý ngọc lục. Tác giả của bản thảo viết tay này là ai? Nếu nói tên của ông ấy ra sẽ khiến mọi người kinh ngạc. Ông ấy chính là Isaac Newton – nhà khoa học cự phách mà mọi người quen thuộc. Hiện tại bản thảo viết tay này đang được cất giữ ở thư viện King, đại học Cambridge.
Newton và ‘thuý ngọc lục’
Nội dung trong bản thảo viết tay này khiến người ta kinh ngạc, có thể nói là đã đảo lộn nhận thức con người về ‘thuật luyện kim’, cũng đảo lộn nhận thức của mọi người đối với Newton. Nhân viên nghiên cứu phát hiện trong bản thảo viết tay, Newton cho rằng trí huệ của thuật luyện kim có thể truy ngược dòng đến nhận thức cổ đại xa xưa mà điều đó đã dẫn dắt ông đến Ba định luật chuyển động Newton; hoá ra sự ra đời của vật lý học cận đại là tiếp nhận sự gợi mở từ thuật luyện kim.
Trong bản thảo viết rằng: loại trí huệ này có thể hấp dẫn hết thảy vật chất nhỏ bé tinh xảo, tác dụng của nó xuyên thấu hết thảy vật chất kiên cố. Mọi người biết rằng vật lý hiện đại đối với định luật vạn vật hấp dẫn, họ nhận định như sau: giữa hai điểm vật với nhau là có lực tác dụng hấp dẫn. Vậy thì lẽ nào nói sự dẫn dắt Định luật vạn vật hấp dẫn của Newton là không phải đến từ câu chuyện ‘quả táo rơi’, mà đến từ thuý ngọc lục – bảo điển (sách quý) về thuật luyện kim, chính nó đã gợi ý cho ông? Điều này khiến người ta khó mà tin được.
Thế thì văn tự liên quan đến thuật luyện kim ở trên thuý ngọc lục là do ai viết? Người ta nói rằng là do Thần Trí huệ Thoth của Ai Cập cổ lưu truyền lại, chính là ngôn ngữ của Thần.
Tranh vẽ Thần Trí huệ của Ai Cập cổ Thoth (Nguồn: Wikipedia)
Lẽ nào điều viết trong 13 dòng trên thuý ngọc lục là cách làm thế nào biến kim loại giá rẻ như đồng, sắt, thiếc, khiến chúng thành vàng ròng sáng loáng, biến thành bạc trắng loà? Vậy thì chúng ta hãy xem các nhà khoa học phân tích bản dịch của Newton. Trong bản dịch viết rằng:
1. Chân thực không hư ảo, vĩnh viễn không nói dối, tất nhiên sẽ đem đến chân thực.
2. Dưới cũng tương đồng như trên, trên cũng tương đồng như dưới, lấy đó làm thành kỳ tích ‘Thái cực Nhất thể’ (Nguyên gốc là Thái nhất – 太一).
3. Vạn vật vốn là Thái cực Nhất thể, thông qua phân hoá, từ Thái cực Nhất thể mà được sáng tạo, sản sinh xuất lai.
4. Mặt trời là cha, Mặt trăng là mẹ, nó thai nghén ra cảnh vật, bầu sữa của thiên địa bồi dưỡng cho nó (cảnh vật).
Đây là văn tự về thuật luyện kim ở trên thuý ngọc lục. Ba câu đầu được tất cả những thuật sĩ luyện kim cho rằng là toàn bộ hạch tâm cốt lõi của thuật luyện kim. Ý nghĩa là, đại tự nhiên, vũ trụ, những thể hệ (hệ thống) này là đại vũ trụ ngoại tại (bên ngoài); nhân loại và tâm linh thuộc về tiểu vũ trụ nội tại (bên trong). Đại vũ trụ và tiểu vũ trụ đều có quy luật giống nhau, thuật luyện kim có thể cho con người biết rõ vũ trụ như thế nào và sinh mệnh đến từ đâu.
‘Thuý ngọc lục’ ở phương Tây giống ‘Đạo đức kinh’ ở phương đông
Nói đến đây có thể các bạn sẽ thấy mơ hồ, nếu không có vàng làm sao có được thuật luyện kim? Xác thực đây là những điều viết trên thuý ngọc lục, hơn nữa nó nghe rất giống với ‘Đạo đức kinh’ của Trung Quốc. ‘Đạo đức kinh’ giảng: ‘Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật’. Điều kỳ lạ hơn là tại sao thuật luyện kim của Ai Cập cổ lại giống với tư tưởng của Đạo gia Trung Quốc?
Kỳ thực nếu lấy một tư tưởng và một kỹ thuật, gọi hai điều đó thành thuật luyện kim thì khá thiên lệch. Bởi vì thành tựu trong hàng thứ nhất là vượt qua trường sinh, thành tựu của hàng thứ hai là sáng tạo sinh mệnh, thành tựu của hàng thứ ba mới là biến kim loại thành vàng kim. Nhưng từ 13 câu trong thuý ngọc lục, chúng ta không thấy được phải thao tác như thế nào để luyện kim. Những chuyên gia ‘cứng đầu’, từng lớp từng lớp người muốn thử sức nhưng lần lượt rơi rụng. Mãi sau này mới có một người thành công. Trong tất cả thuật sĩ luyện kim, có một vị nổi tiếng nhất là Nicolas Flamel, ông là một người Pháp. Tiểu thuyết huyễn tưởng Harry Potter và Hòn đá phù thuỷ là lấy cảm hứng từ ông.
Nicolas Flamel (Nguồn: Wikipedia)
Flamel và hòn đá triết gia
Tại sao nói ông là thuật sĩ luyện kim ‘cứng đầu’ nhất? Bởi vì ông từ trong thuý ngọc lục – trong 13 câu nói khiến người ta khó hiểu, nhưng ông lại có thể lĩnh ngộ được việc thực hành thuật luyện kim, để cuối cùng luyện ra vàng kim.
Flamel từ nhỏ đã nhận được sự giáo dục rất tốt, tinh thông tiếng La-tinh, Hy Lạp, giỏi thư pháp và viết chữ. Ở Paris, ông dựa vào bán sách và viết văn, viết chữ để kiếm sống. Thời đó kỹ thuật in ấn còn chưa phổ biến, do đó thường có những nhà quý tộc thỉnh mời ông sao chép những bản thảo quý giá dùm họ, vậy nên ông có cơ hội tiếp xúc với thuý ngọc lục. Người ta kể rằng vì Flamel ngày đêm chuyên chú nghiên cứu thuý ngọc lục nên kỳ tích đã phát sinh. Một vị Thiên sứ đã đến trong giấc mộng của ông, Thiên sứ nói với ông là hãy tìm đến một cuốn sách thần kỳ, nếu ông nỗ lực nghiên cứu, học tập cẩn thận thì có thể liễu giải thấu triệt, có thể đạt được năng lực thần kỳ. Quyển sách đó tên là ‘Sách Abraham’.
Truyền thuyết kể rằng Abraham là học trò của Thần Trí huệ Thoth, Thoth đã tự mình truyền thụ tri thức cho Abraham, do đó ‘Sách Abraham’ là cùng nguồn gốc với thuý ngọc lục, có sự kỳ diệu như nhau.
Sau hơn 20 năm nghiên cứu chuyên tâm, Flamel cuối cùng cũng thấu hiểu điều huyền mật của thuật luyện kim, đã tìm được vật chất quan trọng nhất để biến kim loại phổ thông thành vàng. Nó chính là ‘hòn đá triết gia’ (philosopher’s stone) tiếng tăm lừng lẫy. Đây là một loại vật chất thật sự giống trong thần thoại, có được nó mới có thể biến kim loại thông thường thành vàng kim, hơn nữa nó có thể chế tạo sinh vật mang hình người gọi là ‘người lùn’ – homunculus, thậm chí có thể dùng nó để chế tạo linh dược trường sinh bất lão.
‘Hòn đá triết gia’ có hình dạng như thế nào? Nó trông giống như một hòn đá màu đỏ, nhưng tính chất lại giống như sáp, có thể tan chảy. Nói cách khác, có được nó mới thật sự là dấu hiệu của thuật sĩ luyện kim. Trong Bảo tàng thuật luyện kim, có một đoạn như thế này để hình dung về hòn đá triết gia: ‘Nó là thứ cổ xưa nhất, thần bí nhất, không muốn cho con người biết nhất; cũng là ân điển không thể nào thuyết phục hơn của Thần. Hãy tin tôi, đốt đá thành vàng là tuyệt đối chân thực. Nó là điều huyền diệu trong những điều huyền diệu; nó là lực lượng của đạo đức, lực lượng của Thần; cho nên nên đối với kẻ không biết thì nó là bí mật vô hình’.
Sau khi Flamel tổng hợp và chế tạo thành công hòn đá triết gia, ông thật sự đã tìm được thuật luyện kim. Đương nhiên ông không công bố rộng rãi việc mình đốt đá thành vàng. Bằng chứng trong lịch sử cho thấy Flamel chỉ là người làm công việc sao chép không có tiếng tăm gì, cũng không có quá nhiều tiền, không thuộc gia tộc giàu có. Nhưng ông lại xây được… 14 bệnh viện ở Paris, còn xây cả giáo đường. Do vậy mọi người đều tin rằng ông nắm trong tay thuật luyện kim nên mới phát đại tài như vậy. Nhưng kỳ thực, tài phú kếch xù có nguồn gốc bất minh ấy không phải là chỗ kỳ lạ nhất trong cuộc đời ông ta.
Vợ chồng Flamel xuất hiện 300 năm sau khi họ ‘mất’
Tháng 3/1417, khi Flamel đã 87 tuổi, đột nhiên ông và vợ cùng nhau qua đời. Những người yêu thích thuật luyện kim lũ lượt kéo đến, họ đến nơi ở lúc còn sống và chỗ đặt quan tài của Flamel, phát hiện các loại phù hiệu kỳ quái và những phù điêu (điêu khắc nổi) khiến người ta không cách nào lý giải. Lúc này mọi người ở trong nhà Flamel đào đất lên 3 xích (khoảng 1m) với mong muốn tìm thấy bí mật của hòn đá triết gia, nhưng họ đã tay không ra về. Cuối cùng có một người chịu hết nổi, người ấy đã đào phần mộ để mở quan tài của vợ chồng Flamel, nhưng một cảnh tượng kinh ngạc hiện ra trước mắt: quan tài rỗng tuếch. Có thể họ đã dùng hòn đá triết gia để đạt được cuộc sống vĩnh hằng. Sự việc kỳ lạ hơn vẫn còn ở phía sau.
Đến năm 1761, hơn 300 năm sau khi vợ chồng Flamel ‘mất’, có người tuyên bố tận mắt đã nhìn thấy vợ chồng Nicolas Flamel ở nhà hát kịch Paris. Sau này còn có người không ngừng tuyên bố rằng họ thấy vợ chồng này xuất hiện ở những nơi khác nhau.
Tới đoạn này khiến mọi người nhớ đến đại sư luyện đan của Trung Quốc là Bão Phác Tử – 抱樸子 thời Đông Tấn. Cái tên Bão Phác Tử là lấy từ cuốn sách mang tên ‘Bão Phác Tử’. Chữ Phác – 樸 có nghĩa là xuất ra ‘bản tính thuần chân’, Bão Phác – 抱樸 có nghĩa là ôm giữ bản nguyên của vũ trụ, phản bổn quy chân.
Tên thật của Bão Phác Tử là Cát Hồng, ông xuất thân trong tầng lớp sĩ phu ở Giang Nam, cả đời khốn khổ lưu lạc, cuối cùng ẩn cư ở núi Phù La. Trong ‘Bão Phác Tử’ mà Cát Hồng viết, cuốn sách đã tổng kết một cách có hệ thống thành tựu luyện đan trước triều nhà Tấn, đã giới thiệu cụ thể một số phương pháp luyện đan, lưu lại lượng lớn ‘đan kinh’ (sách về luyện đan) và ‘đan pháp’ (phương pháp luyện đan) thời cổ đại. Điều thú vị nhất là trong sách ‘Bão Phác Tử’ có giải thích vì sao vợ chồng Nicolas Flamel có thể ‘trở về từ cõi chết’.
Đạo và thuý ngọc lục
Đạo gia có một chủng phương pháp gọi là ‘thi giải’ (屍解), ‘giải’ trong ‘giải thoát’ chứ không phải ‘giải’ trong ‘giải thể’, chính là nói người đó trên bề mặt mà nhìn thì như là chết, nhưng kỳ thực là người ấy dùng ‘phép che mắt’ (chướng nhãn pháp – 障眼法), họ lấy giày cỏ, gậy trúc, v.v… những thứ đó, biến thành bộ dạng của chính mình trong quan tài, sau đó tất cả mọi người đều cho rằng họ đã được mai táng; còn bản thân người đó thì biến mất một cách thần bí, ẩn tránh ở một nơi xa xôi nào đó. Một vài năm sau, những người quen biết người ấy hầu như đã qua đời, họ lại xuất hiện ở nhân gian, du lịch ở những nơi khác nhau.
Trong những năm Đường Tuyên Tông (847 – 860), có một người rất kỳ quái là Liễu Điều Thanh. Ông thường ăn xin ở Tô Châu, hơn nữa còn là nghệ sĩ đường phố. Lúc tâm tình tốt, ông thường gõ gõ cây gậy trúc, hát múa một hồi. Một hôm tuyết rơi nặng hạt, ông ấy ngã xuống đất mà chết, mọi người cho rằng ông ấy bị đông cứng mà chết, thế là có người hảo tâm mang ông đi mai táng. Nhưng sự việc kỳ quái cũng theo đó mà phát sinh.
Mới mai táng không lâu, trên phần mộ xuất hiện khí tím cao 5-6 trượng (16-20m), mọi người cảm thấy vô cùng thần kỳ. Một năm sau, mở mộ của ông ấy ra, trong quan tài chỉ có một cây gậy trúc mà thôi. Những chuyện Thần Tiên giống như thế này, trong sách ‘Thái bình quảng ký’ được biên tập tuyển chọn vào thời nhà Tống là nhiều không đếm xuể.
Lời mở đầu của ‘Bão Phác Tử’ nói rằng: ‘Điều huyền diệu là thuỷ tổ của tự nhiên’; điều này so với ‘Thái cực Nhất thể’ trong ‘Vạn vật vốn là Thái cực Nhất thể’ được viết trên thuý ngọc lục, hai thứ này đều giống nhau.
Đạo gia của Trung Quốc giảng ‘luyện đan’ (鍊丹), còn thuật luyện kim mà thuý ngọc lục triển hiện ra là ‘luyện kim’ (鍊金). Nhưng mọi người chú ý điểm này, ‘đan’ của Đạo gia gọi là ‘kim đan’ (金丹). Vậy thì ‘luyện kim đan’ (鍊金丹) của Đạo gia Trung Quốc và ‘luyện kim’ (鍊金) trên thuý ngọc lục, hai thứ này đều dính dáng đến chữ ‘kim’ (金).
‘Kim đan’ của Đạo gia không những là một viên vàng, mà còn là linh dược trường sinh. Vậy thì, chúng ta lấy thuật luyện kim ở Tây phương lý giải thành việc chế tạo ra vàng, thì từ đầu đã sai rồi.
Nguồn: DKN
- Loài cú chính là hiện thân của người ngoài hành tinh?
- “Quân đội quỷ” bất bại bí ẩn trong lịch sử sau 100 năm biến mất lại xuất hiện trên sa trường
- Quái vật chó 3 đầu canh giữ cổng địa ngục: Thú cưng của Hades