Bí ẩn chưa được giải đáp: Kỳ tích xảy ra sau trải nghiệm cận tử

Joseph nói, câu chuyện của anh đã thay đổi hoàn toàn quan niệm của vị bác sĩ chủ trị này. Bác sĩ nói với Joseph rằng, ông đã từng là người vô Thần, nhưng từ lúc đó trở đi, ông đã không còn là người vô Thần nữa.

Bí ẩn chưa được giải đáp: Kỳ tích xảy ra sau trải nghiệm cận tử. (Ảnh chụp từ video)

Vào ngày 2 tháng 3 năm nay, Tiến sĩ Bruce Greyson, Giáo sư danh dự về Khoa học Tâm thần và Thần kinh tại Đại học Virginia, đã xuất bản cuốn sách mới “After: A Doctor Explores What Near-Death Experiences Reveal about Life and Beyond” (Sau khi bác sĩ nghiên cứu trải nghiệm cận tử tiết lộ về sự sống và siêu thường). Tiến sĩ Grayson là một chuyên gia nghiên cứu về trải nghiệm cận tử trong gần 50 năm, ông đã xuất bản hàng trăm bài báo. Kết quả nghiên cứu cho thấy 5% số người nói rằng trải nghiệm cận tử có tác động rất tích cực đến cuộc sống sau này của họ.




Câu chuyện thứ nhất
Câu chuyện đầu tiên kể về một người đàn ông Mỹ tên là Thomas, anh đã mô tả trải nghiệm cận tử của mình vào một ngày năm 2016 khi anh tắt thở trong phòng phẫu thuật. Anh cho biết mình đang nằm trên bàn mổ để chờ bác sĩ tiến hành phẫu thuật khớp háng. Khi anh đang trò chuyện với bác sĩ gây mê, đột nhiên mọi thứ trở nên tối sầm. Tuy nhiên, sau khi đèn được phục hồi, anh thấy rằng không có ai trong phòng mổ. Anh hoang mang không biết nhân viên y tế đã đi đâu. Vì vậy, anh bước xuống bàn mổ và đi về phía cửa, nhưng khi anh đẩy cửa ra, anh đã ngã xuống bất ngờ.

 

Thomas nói rằng sau đó anh thấy mình đang hạ xuống một đồng cỏ, đó là một nghĩa trang ở Portland, Oregon. Anh vẫn mặc áo choàng của bệnh nhân trong bệnh viện, nhưng dường như không ai nhìn thấy anh. Anh nhận thấy rằng một nhóm người đang tụ tập. Anh bước tới và thấy vợ và con gái anh đang khóc lóc thảm thiết.




Lúc này, anh chợt nhận ra rằng đó là đám tang của mình, điều này khiến anh dường như phát điên lên. Anh cố gắng thu hút sự chú ý của người thân và bạn bè, nhưng không một tiếng động, chỉ có một sự im lặng chết chóc. Rồi mọi thứ lại tối sầm lại.

Sau khi chuyển cảnh, anh thấy rằng anh có thể nhìn thấy cha mẹ mình đang tranh cãi trong phòng từ các góc khác nhau, nhưng anh không thể nghe thấy họ đang nói gì, cảm giác như thể anh đang trong bụng mẹ vậy. Anh cũng nhìn thấy những cảnh khác nhau dường như tiếp tục xuất hiện mãi mãi.

Cuối cùng, anh cảm thấy chóng mặt và ngất xỉu. Khi tỉnh dậy lần nữa, anh thấy mình đang ngồi trên ghế. Một người phụ nữ mặc đồng phục y tá đang đứng trong một căn phòng thiếu ánh sáng. Cô bắt đầu nói chuyện với anh, nhưng miệng cô không cử động. Cô ấy nói rằng anh ấy sẽ bị đuổi về vì thời gian của anh ấy chưa đến.




Thomas nói rằng khi mở mắt ra lần nữa, anh đã thấy vợ mình đang nắm tay mình và khóc. Bác sĩ giải thích cho anh ta rằng anh đã bị tắc phổi nặng và đột quỵ do thiếu máu cục bộ trong cuộc phẫu thuật và ngừng thở. Ngay sau trải nghiệm cận kề cái chết này, anh ấy đã hoàn toàn bình phục và các bác sĩ coi đó như một phép màu y học .

Các nhà khoa học phát hiện rằng khi các chức năng ức chế của thùy trán bị cản trở, một cánh cửa nhận thức có thể mở ra, làm tăng cơ hội trải nghiệm thần bí. (Ảnh: Pixabay)

Câu chuyện thứ hai
Một sự kiện tương tự như Thomas được đăng trên tờ “Miami Herald”, đã gây ra chấn động một thời. Đó là câu chuyện của Joseph G. là một sĩ quan cảnh sát ở Florida. Anh bị phản ứng sau khi tiêm phòng uốn ván, anh lập tức được đưa đến phòng cấp cứu. Y tá tiêm cho anh 2 mũi penicillin. Khi tiêm xong thì Joseph liền ngã gục xuống đất. Theo miêu tả của Joseph, khi đó anh đột nhiên bay lên, bay lên trên trần nhà và trông thấy rất nhiều người đang rối bời. Anh còn thấy thân thể mình nằm trên giường giãy giụa rung lắc, trong phòng đầy người, họ đang cấp cứu cho anh. Còn người y tá tiêm penicillin cho anh đang ngồi trên sàn nhà ở một góc nhà dường như suy sụp. Anh thấy bác sĩ dùng máy trợ tim, kích điện… trên ngực anh, nhưng đều không có hiệu quả. Thậm chí anh còn nghe thấy có người nói: “Sĩ quan cảnh sát này đã chết rồi”.




Joseph kể: “Đột nhiên có một bác sĩ vào phòng, bảo mọi người tránh ra, ông cầm ống tiêm rất dài và có mũi tiêm dài rồi tiêm vào ngực tôi. Đây là việc cuối cùng mà tôi nhớ được”. 

Và một tuần sau, Joseph đột nhiên tỉnh lại. Lúc này anh thấy một bác sĩ bước vào phòng bệnh, Joseph vừa nhìn là nhận ra ngay, đó chính là bác sĩ cầm ống tiêm dài đó. Joseph vội vàng nói với bác sĩ: “Tôi nghĩ lúc đó ông đến đúng là việc tốt”. 

Vị bác sĩ này nghe thấy thì kinh ngạc ngây người ra, bởi vì lúc này Joseph vừa  mới tỉnh lại, anh ta vẫn chưa trò chuyện với ai, làm sao anh ta biết được? Bác sĩ còn gọi y tá rằng vừa rồi Joseph nói chuyện với ai không? Y tá trả lời rằng: “Không có ai cả, anh ta vừa mới tỉnh lại”.

Nghe thấy vậy, bác sĩ căn dặn y tá: “Trước khi tôi quay lại, không được để Joseph nói chuyện với bất kỳ người nào, bao gồm cả các y tá”.




Một lát sau bác sĩ quay lại, ông dẫn theo một nhóm nhiều bác sĩ cùng đến.  Ông bảo Joseph nói lặp lại những điều vừa nói. Joseph làm theo. Bác sĩ nói với các đồng nghiệp rằng, lúc đó Joseph không thể nào nhìn thấy ông, bởi vì lúc đó anh ta đã chết rồi. Thế là bác sĩ vội vàng bảo Joseph rằng anh còn nhớ được những điều gì. Khi Joseph miêu tả lại toàn bộ quá trình, tất cả mọi người đều kinh ngạc ngây người ra, bởi vì trong toàn bộ quá trình cấp cứu, Joseph bất tỉnh nhân sự, chỉ chút nữa là bị tuyên bố đã chết. Nếu không phải linh hồn Joseph thoát xác rồi nhìn thấy tất cả những điều này, thì sao anh ta có thể miêu tả lại chính xác, chi tiết và chân thực như vậy được? 

Joseph nói, câu chuyện của anh đã thay đổi hoàn toàn quan niệm của vị bác sĩ chủ trị này. Bác sĩ nói với Joseph rằng, ông đã từng là người vô Thần, nhưng từ lúc đó trở đi, ông đã không còn là người vô Thần nữa.




Trải nghiệm cận tử này đã gây một tác dụng rất tích cực đối với Joseph, anh nói: “Bắt đầu từ lúc đó cho đến tận hôm nay, tôi không còn nỗi sợ hãi với cái chết nữa. Trên thực tế tôn còn mong ngóng nó, tôi cảm giác Chúa muốn tôi ở trên đời này này là có ý đồ của Ngài. Sau đó tôi đã trải qua rất nhiều việc. Tôi đã có thể đẩy rất nhiều người vào chỗ chết, nhưng tôi đã không làm thế”. 

Thuyết lượng từ và ý thức

Thuyết lượng từ có thể giải thích các hiện tượng: xuất hồn, trải nghiệm cận tử, thoát ra ngoài cơ thể, tái sinh… mà khoa học ngày nay chưa giải thích được. (Ảnh: Shutterstock)




Câu chuyện thứ ba
Câu chuyện của nữ sinh lập trình Graciela H. Cô làm phẫu thuật ở Costa Rica, và đã bị bác sĩ tuyên bố là cô đã chết. Cô đã trải qua linh hồn du ngoạn thế giới rồi lại quay lại thân thể. Lúc đó thân thể cô đã ở nhà xác.  Trong lúc phẫu thuật, Graciela thấy các bác sĩ không ngừng tăng nhanh nhịp độ cấp cứu cô, họ đang rất lo lắng về tình trạng của cô. Họ thấy cô mãi không tỉnh, dần dần lần lượt rời khỏi phòng cấp cứu. Graciela không biết tại sao họ lại làm như vậy, cô nói:

“Tất cả đều yên tĩnh, chỉ còn bác sĩ chủ trị ngồi bất động nhìn thân thể tôi. Tôi quyết định ngồi dậy và bước đến gần ông, đứng ở bên ông. Tôi có thể cảm nhận được ông rất đau buồn, nội tâm vô cùng thống khổ. Tôi nhớ tôi còn đặt tay lên vai ông, sau đó ông ấy cũng rời đi”. 

Nhưng lúc này, Graciela bắt đầu cảm thấy thân thể cô nhẹ nhàng bay lên không trung và mỗi lúc một cao hơn. Dường như bị một sức mạnh vô hình dẫn dắt. Cô nói hình tượng rằng: “Cảm giác thật tuyệt vời, thân thể tôi mỗi lúc một nhẹ hơn, khi xuyên qua trần nhà phòng cấp cứu, tôi phát hiện ra rằng mình muốn đi đâu liền đi đến đó”. 

Cô nói: “Tôi bị dẫn đi đến một nơi rất tươi sáng, xung quanh ánh sáng vô cùng sáng, thân thể tôi tràn đầy năng lượng, tràn đầy hạnh phúc. Tôi nhìn cánh tay mình, hình dáng vẫn giống con người, nhưng vật chất cấu thành đã khác rồi. Vật chất này là khối khí màu trắng, hòa cùng với những ánh sáng trắng, vàng, bạc xung quanh. Tôi cảm giác mình thấy gương mặt mình rất đẹp, còn giọng nói của tôi khoảng giữa giọng một thiếu nữ và giọng bé gái”.




Graciela nói: “Bỗng nhiên một luồng ánh sáng còn sáng hơn nữa tiến gần đến tôi, ánh sáng đó sáng đến mức tôi không còn nhìn thấy gì khác. Sinh mệnh đó nói với giọng vô cùng đẹp rằng: ‘Cô không thể đi tiếp được nữa rồi'”. 

Graciela nhớ lại, tư duy cô nói cùng ngôn ngữ như vậy, sinh mệnh đó cũng thông qua tư duy nói chuyện với cô. Người đó nói: “Cô bị đưa nhầm đến đây. Đôi lúc cũng có nhầm lẫn. Cô phải quay về. Muốn đến nơi này thì cô phải hoàn thành rất nhiều sự tình, đi giúp một số người đi”.

Đến khi Graciela mở mắt ra, cô phát hiện ra rằng xung quanh đều là cửa kim loại, trên chiếc bàn kim loại có những người đang nằm, thi thể này chồng lên thi thể kia. Thế là cô nhận thức ra rằng cô đã ở trong nhà xác rồi. Khoảng 1, 2 giờ sau, cô nghe thấy có tiếng nói chuyện. Cô mở mắt ra trông thấy 2 y tá nam. Graciela nói, lúc đó cô không còn sức lực nữa, cô biết rằng cô phải dùng ánh mắt tập trung vào một trong 2 người này thì mới được. Thế là cô tập trung hết sức chớp chớp mắt, hết lần này đến lần khác. Nhưng khi người y tá này nhìn thấy Graciela chớp mắt thì anh ta sợ quá, anh ta nói với người y tá ở bên rằng: “Xem này, mắt cô ấy đang động đậy”. 




Sau đó người y tá này đột nhiên phá lên cười, và nói: “Chúng ta đi thôi, nơi này quả thật dễ sợ”. 

Graciela lúc này thét lên trong tâm rằng: “Các anh chớ đi”. 

Cũng may, họ không bỏ mặc Graciela mà đem theo các bác sĩ quay lại.


Bởi vì sợ lại bị phán là đã chết, Graciela không dám nhắm mắt. Cô nghe thấy một người nói: “Việc này là ai làm, ai đưa bệnh nhân đến nhà xác?”. 

Lúc này các bác sĩ cười như nắc nẻ. Đến khi Graciela xác nhận là cô đã được đưa đi cách xa nhà xác rồi, lúc đó mới dám nhắm mắt lại. Và đến khi cô lại tỉnh lại thì đã 3, 4 ngày trôi qua rồi. 

Trải qua trải nghiệm cận tử này, Graciela nói: “Tôi học được một việc, đó là không có thời gian để mà lãng phí dùng vào những việc sai. Chúng ta phải tận dụng mọi khả năng để hành thiện. Giống như bạn gửi tiền tiết kiệm ở ngân hàng, bạn gửi vào bao nhiêu thì bạn có được bấy nhiêu”. 
Nguồn: NTDVN – Theo Epoch Times

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *