Sự tương đồng giữa hai nền văn hóa Inca và Ai Cập ở hai bán cầu đối lập, ngăn cách bởi một Đại Tây Dương rộng lớn hé lộ bí ẩn đáng kinh ngạc về sự tồn tại một lục địa huyền thoại bị nhấn chìm dưới đáy biển trong trận Đại Hồng Thủy – lục địa Atlantis.
Theo chính sử, phải mãi đến năm 1498, khi Colombo đặt chân lên Tân Thế Giới (Châu Mỹ), sự giao lưu văn hóa giữa khu vực này với Cựu Thế giới (Châu Âu, Châu Phi, Châu Á) mới chính thức bắt đầu trên diện rộng. Do đó, thật khó để tưởng tượng hai nền văn minh tiền Colombo phát triển rực rỡ ở hai nửa bán cầu đối lập, ngăn cách bởi một Đại Tây Dương rộng lớn, lại có thể sở hữu một nền nghệ thuật, kiến trúc, biểu tượng, truyền thuyết và tín ngưỡng giống nhau một cách đáng kinh ngạc. Hai nền văn minh đó là Ai Cập, phát triển rực rỡ bên bờ sông Nin ở Châu Phi, và Inca/tiền Inca, phát triển tại sườn dãy núi Andes ở Nam Mỹ.
Đây là không chỉ là một sự giao lưu văn hóa thời tiền Colombo đơn thuần, mà nó còn ẩn chứa đằng sau một bí ẩn to lớn, bí ẩn về một lục địa huyền thoại thất lạc sau trận Đại Hồng Thủy. Bí ẩn này sẽ được đề cập đến trong phần sau, nhưng trước hết, xin mời độc giả xem qua những điểm tương đồng đáng kinh ngạc giữa hai nền văn hóa này, theo danh sách của nhà báo, nhà nghiên cứu Richard Cassaro:
I. Công trình kiến trúc tương đồng đến kinh ngạc
Khi nhắc đến bất kỳ nền văn hóa nào, có lẽ điểm nổi bật nhất bề mặt nhất đặc trưng nhất chính là công trình kiến trúc của nền văn hóa ấy. Sự tương đồng đến kỳ lạ ở rất nhiều các công trình kiến trúc, từ bề mặt nhất đến chi tiết nhất, từ kiểu dáng bên ngoài đến từng khối đá nhỏ cấu thành, cho đến kỹ thuật xây của văn minh Inca và Ai Cập, đều rất khó hiểu và bí ẩn. Xác suất là rất nhỏ để điều này có thể xảy ra “ngẫu nhiên”. Nó khẳng định một sự liên thông về văn hóa dù ít dù nhiều giữa hai nền văn minh ở hai cực bên bán cầu.
Từ bề mặt nhất …
Kim tự tháp
Trái: Kim tự tháp của nền văn minh Tiền Inca và Inca, Phải: Kim tự tháp Ai Cập cổ đại.
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều xây dựng các kim tự tháp đá và kim tự tháp bậc thang trên sa mạc dọc theo các con sông và nằm thẳng hàng với bốn hướng chính (đông, tây, nam, bắc). Và họ đều mai táng người chết bên trong.
Những đền thờ giống nhau đến khó tin
Các đền thờ của nền văn minh Tiền Inca và Inca, Ai Cập cổ đại có những điểm tương đồng đến kỳ lạ.
Công trình cự thạch
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều xây dựng những ngôi đền quan trọng nhất của mình sử dụng những khối cự thạch (đá lớn) nặng đến hàng trăm tấn.
Đền thờ với cửa tam quan
Công trình dốc nghiêng (chống chọi với động đất)
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều xây dựng các công trình có khả năng chống chọi với động đất sử dụng thiết kế dốc nghiêng vào bên trong, vốn đã đứng vững trước thử thách của thời gian.
Tượng đài khắc chữ tượng hình (obelisk)
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều xây và dựng lập các tượng đài khắc chữ tượng hình (gọi là obelisk).
Cửa vào hình thang
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều đều xây các cửa vào hình thang. Giống cửa vào hình tam giác, cửa hình thang biểu trưng cho sự thăng tiến về tâm linh và thăng hoa về tinh thần.
Không chỉ vậy, người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều thiết kế một đôi rắn đối xứng nhau bên trên cửa vào hình thang dẫn vào đền thờ của họ, biểu tượng cho trạng thái cân bằng.
Biểu tượng bậc thang trên đỉnh cửa ra vào (Chakana/ankh)
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều sử dụng mô típ thiết kế bậc thang.
… đến chi tiết nhất
Khối đá xây nề tương đồng
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều xây các khối đá nề trông rất giống nhau, ngay cả đến từng chi tiết chạm nổi hay “chỗ phồng ra” trên bề mặt khối đá (hình trên).
Ngoài ra, họ còn biết cắt xẻ và xếp đặt các phiến đá khít nhau đến mức khó tin, đến nỗi một tờ giấy mỏng cũng không thể nhét lọt (hình dưới). Thông thường vữa – một chất kết dính gắn kết các khối đá với nhau trong cách xây nhà hiện đại – không thấy được sử dụng.
Kẹp kim loại
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều ráp nối các tảng đá lại với nhau sử dụng kẹp kim loại.
II. An táng người chết
Quan tài hình người
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều thiết kế các quan tài hình người cho người chết.
Xác ướp
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều ướp xác người chết. Xác ướp được mai táng bên trong kim tự tháp cùng với vật phẩm cúng tế và đồ dùng cá nhân. Cả hai nền văn hóa đều tin vào sự tồn tại của sự sống sau khi chết
Xác ướp với cánh tay bắt chéo
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều xếp cánh tay của xác ướp theo tư thế bắt chéo. Việc này nhằm mục đích “cân bằng” trạng thái khi một người tiến nhập vào cõi chết, để có một cuộc sống cân bằng ở thế giới bên kia. Hai cánh tay biểu thị cho sự đối lập được cân bằng, hai bên trái phải bắt chéo vào với nhau.
Mặt nạ tang lễ bằng vàng
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều đeo mặt nạ bằng vàng cho người đã khuất, tượng trưng cho việc trở về cõi vĩnh hằng, “phía bên kia” của bức màn chắn, ngôi nhà cao hơn trên thiên đường, vốn vĩnh hằng và thần thánh, khác với Trái Đất, vốn chỉ mang tính tạm thời.
Vòng cổ động vật đối xứng nhau
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều đeo vòng cổ bằng vàng cho người chết, với hai đầu chóp cuối của vòng là hai cái đầu động vật sinh đôi hướng ra phía ngoài, biểu trưng cho trạng thái cân bằng. Trạng thái cân bằng này là bí quyết trong thuật giả kim, để tạo ra thành phần vàng trong chiếc vòng.
III. Tín ngưỡng
Tín ngưỡng thờ thần Mặt Trời
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều sử dụng biểu tượng Thần Mặt Trời như bộ phận quan trọng trong tín ngưỡng của họ. Ở Ai Cập vị Thần Mặt Trời là Thần Ra, trong khi ở Peru là Thần Inti.
“Ở trong cả hai nền văn hóa,bạn chính là thần mặt trời; mặt trời là biểu tượng của bạn, cho linh hồn bạn. Bạn là thần mặt trời sol. Bạn là mặt trời thần thánh vĩnh hằng. Bạn đã tự nguyện sinh ra trong thân thể vật chất này, nhưng bạn đã quên mất cái Tôi chân chính của mình, bạn đã lạc mất con đường trở về nhà.“– Nhà nghiên cứu Richard Cassaro
Thần thú đối xứng ở hai bên sườn thần Mặt Trời
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều sử dụng hai thần thú đối xứng nhau ở hai bên sườn thần mặt trời.
Các vị thần bay
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều miêu tả các vị Thần đang bay.
Biểu tượng vị Thần cầm hai thanh trượng ở hai bên
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều miêu tả một vị Thần cầm hai thanh trượng ở hai bên.
IV. Con mắt thứ Ba
Biểu tượng động vật trên trán
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều sử dụng “mô típ động vật trên trán” như một cách đánh thức quyền năng của Con mắt thứ Ba. Cả hai nền văn hóa đều tin vào sự tồn tại của “Con mắt thứ Ba”, nằm ở chính vị trí đặt mô típ động vật trên trán (trong hình).
Vòng tròn mặt trời biểu thị con mắt thứ ba trên trán
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều chạm khắc vòng tròn trên trán bức tượng để biểu thị cho vị trí của con mắt vòng tròn hay con mắt thứ ba.
Một con mắt đơn lẻ tượng trưng cho mặt trời
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều có “biểu tượng con mắt mặt trời”, nhằm liên hệ mặt trời với một con mắt duy nhất và ngược lại. Cả hai cho rằng con mắt đơn lẻ này (hay chính là con mắt thứ ba) có thể nhìn thấy mặt trời bên trong (biểu trưng cho linh hồn bên trong).
V. Nghệ thuật đối xứng
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều thiết kế các tác phẩm nghệ thuật mang tính đối xứng, trong đó có các biểu tượng bí ẩn.
Biểu tượng rắn đối xứng
Người Ai Cập và người Inca/Tiền Inca cổ đại đều sử dụng biểu tượng rắn đối xứng trên rất nhiều tác phẩm nghệ thuật.
Bí ẩn được giải mã, hé lộ sự tồn tại của một lục địa huyền thoại thất lạc
Rất nhiều nét tương đồng đáng kinh ngạc cho thấy người Ai Cập cổ đại và người Inca hẳn phải có sự chia sẻ, giao lưu về văn hóa. Tuy nhiên, hai nền văn hóa phát triển ở hai nửa bán cầu đối lập nhau trên địa cầu, phân cách bởi một Đại Tây Dương rộng lớn trải dài hàng nghìn dặm. Việc vượt biển qua đai dương rộng lớn này hẳn không phải là một công việc dễ dàng.
Nhưng có thực sự xa cách xa đến vậy? Liệu có khả năng tồn tại một lục địa rộng lớn ở giữa, tiếp cận gần hai bờ biển Châu Phi và Nam Mỹ, thì có lẽ việc vượt biển sẽ đa phần là hành trình trên đất liền. Đây không phải là một giả thuyết không tưởng, bởi từng có nhiều sự đề cập đến một lục địa huyền thoại thất lạc phát triển cực thịnh nằm trên Đại Tây Dương – lục địa Atlantis.
Được miêu tả sớm nhất trong tác phẩm Cộng hòa (viết năm 380 TCN) của triết gia Plato, Atlantis là một hòn đảo, một lục địa nằm trên biển Đại Tây Dương, giữa Châu Mỹ và Châu Âu (hoặc Châu Phi), nơi xuất hiện một xã hội hoàn hảo và phát triển cực thịnh.
“Trong những tư liệu của chúng ta, vào thời xa xưa, Nhà nước của chúng ta đã ở một trạng thái tổ chức hùng mạnh, bắt đầu tại một địa điểm rất xa ở Đại Tây Dương, đã bắt đầu tấn công chinh phục và nghiền nát toàn bộ châu Âu và châu Á. Nơi đó đại dương yên bình rất thuận lợi cho tàu thuyền đi lại, nơi đó ở ngay phía trước những hang rất lớn mà người Hy Lạp chúng ta gọi là “những cột đá của Heracles”, nơi đó có một hòn đảo lớn hơn xứ Libya và châu Á cộng lại; các nhà lữ hành có thể băng xuyên qua nó để đến các hòn đảo khác, và từ những hòn đảo đi đến tất cả các lục địa xung quanh nó, bao gồm đại dương đã được đặt tên. … trong ý nghĩa đầy đủ và xác thực nhất, nó là một lục địa. Giờ đây, trong hòn đảo Atlantis tồn tại một liên minh của các vị vua, quyền lực tuyệt vời và màu nhiệm , thống trị tất cả các hòn đảo, trên nhiều hòn đảo khác và một phần của lục địa”. (Cộng hòa)
Dựa trên các dữ kiện trên, chúng ta có thể vẽ vị trí đại khái của Atlantis như sau:
Biểu đồ minh họa vị trí tương đối của Atlantis.
Quan sát biểu đồ trên, có thể thấy phía Đông của Atlantis tiếp cập với Châu Âu/Châu Phi, trong khi phía Tây tiếp cận với Châu Mỹ. Khoảng cách vượt biển để qua lại giữa các lục địa này là không lớn. Do đó, không khó để sự giao lưu văn hóa xảy ra giữa các lục địa nơi đây. Văn minh Ai Cập ở Bắc Phi và Inca ở Nam Mỹ vừa hay nằm ở hai châu lục giáp ranh hai bên bờ Đông và Tây của lục địa Atlantis, nên rất có thể họ đã tiếp nhận hoặc thừa hưởng văn hóa ở đây, thậm chí là hậu duệ trực tiếp của người Atlantis, dù rằng sự tương đồng này không tuyệt đối do những gì du nhập vào chắc chắn chịu ảnh hưởng của văn hóa bản địa.
Trên thực tế, người bản địa da đỏ Kogi ở phía bắc Nam Mỹ (phía Tây Atlantis) từng nói họ là hậu duệ của văn minh Atlantis.
Không chỉ vậy, ở phía Đông Atlantis có nhiều nơi cũng lưu lại những thư tịch đề cập đến nền văn minh này. Lấy ví dụ, các thư tịch Hy Lạp cổ đại có đề cập đến một sự kiện, trong đó một chính khách, nhà lập pháp và nhà thơ người Hy Lạp tên Solon (635-558 TCN) đã gặp một vị tư tế Ai Cập tên Sonchis thành Sais, và được ông kể cho nghe câu chuyện kì lạ về nền văn minh Atlantis. Theo vị tư tế Sonchis thành Sais này, các vị Thần trong tín ngưỡng Ai Cập có nguồn gốc từ lục địa Atlantis, và rằng thành bang Athens của Hy Lạp cổ đại từng phát sinh chiến tranh với với một thế lực hùng mạnh từ Atlantis khoảng 9000 năm trước. Sau đó lục địa này hứng chịu một thảm họa hủy diệt và chìm xuống đáy đại dương.
Các vị Thần của Ai Cập cổ đại có phải đến từ Atlantis, do tiếp nhận ảnh hưởng của nền văn hóa nơi đây?
Về số phận của Atlantis, các thư tịch đều khá ăn khớp với nhau – rằng một trận Đại Hồng Thủy đã nhấn chìm lục địa này xuống đáy đại dương. Trong tác phẩm Cộng hòa, triết gia Plato viết:
“”Nhưng một thời gian sau đó đã xảy ra động đất và lũ lụt như điềm báo, và một ngày và đêm đau thương xảy đến khi toàn bộ cơ thể của các chiến binh Atlantis bị nuốt chửng bởi mặt đất, và đảo của Atlantis bị nuốt chửng bởi biển cả và biến mất; vậy nên đại dương tại vị trí đó không thể đi qua và không được tìm thấy, bị chặn bởi bùn lầy mà nhờ đó hòn đảo đã tạo ra sự định cư trước đây”. (Cộng hòa)
Bằng chứng khảo cổ về lục địa ngầm dưới biển?
Có rất nhiều. Nhìn chung, địa hình đáy biển càng tiến ra xa thì càng sâu, công cụ thiết bị và kinh phí là chưa đủ để khám phá khu vực đáy biển quá xa bờ. Tuy nhiên, ở ven hai bờ biển Châu Mỹ về phía Đông và Châu Âu/Châu Phi về phía Tây, người ta đã phát hiện nhiều công trình kiến trúc chìm dưới biển, cũng chính là hai bên rìa lục địa Atlantis trong giả thuyết. Điểm đặc biệt là những công trình kiến trúc này lại rất giống với trên đất liền, cho thấy một mối liên hệ về văn hóa nơi đây. Lấy ví dụ:
“Nó quả thực cho thấy một sự liên thông, tương đồng về văn hóa xuyên suốt từ Nam Mỹ, trải dài qua những di chỉ ngầm dưới biển Đại Tây Dương, cho đến bờ bên kia tại Ai Cập, và tất cả chúng đều bắt nguồn từ một nền văn minh huy hoàng trong quá khứ” – văn minh Atlantis.
Một điểm đáng kinh ngạc hơn nữa, đó là Atlantis không phải là nền văn minh duy nhất bị nhấn chìm dưới đáy biển trong trận Đại Hồng Thủy. Còn rất nhiều lục địa bị nhấn chìm khác, phân bổ trên khắp các đại dương trên thế giới, và chúng tôi sẽ đề cập đến chúng trong các bài sau.
Nguồn : DKN/Written in Stone