Linh hồn ‘mượn xác’ để trở về là một hiện tượng vô cùng kỳ bí mà khoa học chưa thể lý giải, đã có rất nhiều câu chuyện nổi tiếng về việc này.
Hiện tượng linh hồn ‘mượn xác’ trở về đầy bí ấn (ảnh minh họa NTDVN)
Năm 1878, “chuyện lạ Watseka” đã triển hiện cho thế giới thấy sự tồn tại đan xen của không gian này và một không gian khác. Linh hồn của cô gái đã chết 12 năm trở về, mượn thân thể của một cô gái khác ở lại nhân gian 100 ngày. Tại sao cô gái có thể quay trở lại? Kết quả chuyện này sẽ như thế nào?
“Chuyện lạ Watseka”, năm 1878 ở Illinois, Hoa Kỳ
Watseka ở quận Iroquois, Illinois, là một thị trấn nhỏ với dân số vài nghìn người. Asa B. Roff là một người tốt bụng, luôn giúp đỡ người khác, trung thực và chân thành. Thomas J. Vennum là một người giản dị và khiêm tốn. Nửa thế kỷ trước, một mối duyên phận vô hình đã khiến họ đồng thời xuất hiện tại thị trấn Watseka. “Chuyện lạ Watseka” nổi tiếng đã xảy ra với “con gái của hai gia đình” này.
Bác sĩ E. Winchester Stevens (1822-1885) đã tận tâm chẩn đoán và điều trị cho “con gái của hai gia đình” và chứng kiến sự trở lại của linh hồn. Ông nói rằng “đây có lẽ là sự kiện linh hồn trở về được chứng thực nổi tiếng nhất trong lịch sử”.
Mùa hè năm 1877, Rancy xuất hiện chứng bệnh kỳ quái
Con gái lớn của gia đình Vennum, tên là Mary Lurancy Vennum, sinh năm 1864 tại Midford, ngoại ô phía nam của thị trấn Watseka. Gia đình cô đặt biệt danh cho cô là Rancy. Cô là một cô gái khỏe mạnh, chưa bao giờ bị ốm, ngoại trừ một lần lên sởi. Mùa hè năm cô 12 tuổi, thân thể thường xuyên xảy ra một căn bệnh lạ.
Sự việc bắt đầu như sau: Một ngày nọ, cô nói với mẹ, có một số người đã ở trong phòng cô tối qua và gọi “Rancy! Rancy!” Cô cảm thấy hơi thở của họ dường như đang phả vào mặt mình. Ngày hôm sau, khi cô nói rằng muốn ngủ, có người vào phòng và gọi “Rancy! Rancy!” khiến cô không thể ngủ được. Khi Rancy lại bị đánh thức vào nửa đêm, mẹ cô đã vào ngủ cùng.
Chiều 11 tháng 7 năm 1877, Rancy ngồi dệt thảm; đến khoảng 6 giờ thì đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Mẹ nhắc cô chuẩn bị bữa tối. Cô cảm thấy rất khó chịu, đặt tay lên ngực trái, bỗng rầm một tiếng, cơ thể cô đổ gục xuống đất. Mẹ cố gắng gọi, nhưng cảm thấy dường như từng thớ thịt trên cơ thể đang cứng lại, như thể sắp chết. Cô cứ nằm như vậy 5 tiếng đồng hồ mới hồi phục ý thức. Cô nói rằng vừa rồi bản thân cảm thấy rất xa lạ, kỳ dị.
Lạc vào chiều không gian khác
Ngày hôm sau, cơ thể cô lại đột nhiên cứng lại, hoàn toàn không thể cử động; cô nằm xuống như đã chết, nhưng lại có thể nói chuyện. Cô có thể cùng lúc cảm nhận được hai thời gian và không gian, ngôi nhà ở đây và thế giới ở thời không khác.
Rancy đồng thời cảm nhận được thế giới ở một không gian khác (ảnh minh họa Adobestock)
Rancy nói với gia đình những người mà cô cần gặp, hoặc nói, “Mẹ ơi, mẹ không thấy Rancy và Bodie khi còn bé sao? Họ đều rất xinh đẹp”. Bodie đã chết khi Rancy lên ba tuổi. Những ngày sau đó, cô thường rơi vào trạng thái mơ màng; cô miêu tả thiên đường, linh hồn và thiên sứ. Đến tháng 9, Rancy không còn xuất hiện các triệu chứng, dường như trở lại bình thường như xưa.
Ngày 27 tháng 11 năm 1877, Rancy lại bị bệnh tật tấn công, những cơn đau dạ dày khiến cô đau đớn như chết đi sống lại. Cơn đau dữ dội kéo dài năm hoặc sáu lần một ngày trong hai tuần. Sau đó cô bị hôn mê và lại nói về thiên đường, thiên thần.
Phải nhờ bác sĩ tâm lý điều trị
Tiếp tục đến ngày 1 tháng 2 năm sau, đôi khi cô nói những lời không phải của bản thân cô; đôi lúc lại nói Rancy đã ở trên thiên đường.
Sau khi Rancy phát bệnh, gia đình cô tìm hai bác sĩ địa phương trị liệu nhưng không có kết quả. Mẹ cô đau lòng với căn bệnh lạ khó giải thích của con gái; thuốc men không tác dụng khiến bà cảm thấy vô vọng.
Chuyện Rancy đột ngột phát bệnh kỳ quái lan truyền khắp địa phương, người thân, bạn bè bàn tán xôn xao. Có người cho rằng cô bị điên, có người khuyên đưa cô đi tới bệnh viện tâm thần điều trị. Ông Asa B. Roff, một người chân thành và tốt bụng ở thị trấn biết chuyện, kiên nhẫn giới thiệu bác sĩ Stevens đến giúp đỡ.
Bác sĩ Stevens là một người cao thượng, có tu dưỡng, tốt bụng, sùng đạo, tín Thần, nhân từ, siêng năng và tận tâm. Trường năng lượng từ bi hòa ái lớn mạnh của ông có khả năng an ủi, tháo gỡ khó khăn cho bệnh nhân; nhiều người nhờ vậy mà có thể ‘cải tử hoàn sinh’.
Lần khám bệnh đầu tiên của bác sĩ Stevens
4 giờ chiều ngày 31 tháng 1 năm 1878, lần đầu tiên ông Asa B. Roff và bác sĩ đến nhà của Vennum ở ngoại ô thị trấn. Rancy đang ngồi bên đống lửa như một bà già kỳ dị; mặt mày tức giận, u ám, không chịu nói chuyện. Tuy nhiên, khi thấy bác sĩ hỏi chuyện, cô có thể trò chuyện một cách thoải mái; dường như không bị cản trở. Cô nói “Vì ông là một bác sĩ tâm lý và có thể hiểu được cô”.
Trong cuộc trò chuyện, bác sĩ hỏi cô là ai? cô lần lượt kể tên mấy người đã mất; dường như linh hồn họ lần lượt nhập vào cơ thể cô và ở lại trong thời gian ngắn. Cô cũng hỏi bác sĩ Stevens rất nhiều câu hỏi về tình hình gia đình, sở thích của ông…
Lúc 5h30 khi buổi thăm khám kết thúc, bác sĩ chuẩn bị rời đi và ra tới cửa, Rancy đứng dậy rời khỏi ghế, đột nhiên hai tay cô giơ lên cao, thân thể cứng đờ và ngã nhào xuống đất. Bác sĩ kiểm tra và phát hiện thân thể cô bé dường như trong nháy mắt bị điều khiển bởi một loại lực từ.
Bác sĩ tận mắt chứng kiến cơ thể Rancy dường như trong tích tắc hoàn toàn bị một loại lực từ điều khiển (ảnh minh họa NTDVN)
Thân thể cô bé dù không nằm trong tầm kiểm soát của bản thân, lời nói ra lại chính là bản thân cô. Cô nói năng rất rõ ràng và lý trí, nói rằng mình rất ghét một số con ma xung quanh tên là gì gì đó đang khống chế mình.
Bác sĩ gợi ý cách để thoát khỏi tình trạng mất kiểm soát
Bác sĩ Stevens kiên nhẫn gợi mở cho cô, dạy cách để chủ ý thức thanh tỉnh; trước khi chưa bị kiểm soát hoàn toàn, sao không thử thay đổi tình trạng này.
Bác sĩ hỏi: “Cháu cứ nhất định phải để bị khống chế như vậy sao? Không muốn trở nên tốt hơn sao? Hoặc có thể tìm một người tầng thứ cao hơn, thuần tịnh hơn, vui vẻ và lý tính hơn kiểm soát không được sao?”
Rancy trả lời: “Nếu có thể, cháu muốn như vậy”.
Sau đó, dường như cô hỏi một số linh hồn mình có thể nhìn thấy trong không gian đó, rằng liệu có sẵn lòng giúp cô trở lại bình thường không. Cô có thể gọi tên và mô tả đặc điểm của họ. Cô kể tên một số người đã chết từ lâu, tuổi của họ chỉ có những người già mới biết.
Rancy nhanh chóng nói: “Có một thiên sứ muốn quay lại giúp cháu”.
Bác sĩ hỏi cô ấy: “Người đó tên là gì?”
Rancy nói: “Mary Roff”.
Ông Asa B. Roff đang có mặt tại đó sợ hãi nói: “Mary Roff là con gái tôi! Nó đã lên thiên đường được 12 năm. Chúng tôi rất hoan nghênh con bé trở về nhà. Con bé rất tốt bụng và thông minh, có thể làm hết sức mình để giúp đỡ Rancy”.
Linh hồn Mary trở về
Dường như sau khi cân nhắc kỹ lưỡng và thương lượng với các sinh mệnh ở không gian khác, Rancy nói: “Mary sẵn sàng thay thế linh hồn dã man khống chế cháu trước đây, loại bỏ những ảnh hưởng không tốt”.
Ông Roff nói với cô bé: “Hãy để mẹ con đưa con đến nhà ta, Mary chắc chắn sẽ đến”.
Ngày hôm sau (1 tháng 2 năm 1878), cha của Rancy, ông Vennum, gọi cho ông Roff, nói rằng Mary đang ở nhà họ; nó giống như một đứa trẻ, rất nhớ nhà, nhớ cha mẹ và anh chị em của mình, cầu xin trở lại nhà ông Roff.
Linh hồn của Mary đã trở về trên cơ thể Rancy (ảnh minh họa NTDVN)
Bà Ann Roff và con gái lớn của họ, Minerva, đã nghe tất cả về Rancy, và khi họ nghe tin rằng Mary sẽ quay lại, họ quyết định đi xem. Mary đã mất 12 năm, làm thế nào cô có thể trở lại? Cô bé có thể thực sự trở lại không?
Cuộc đời ngắn ngủi đau khổ vì căn bệnh kỳ lạ của Mary Roff
Trở lại hồi ức về Mary Roff, cô sinh ngày 8 tháng 10 năm 1846. Khi cô 13 tuổi, gia đình Roff xây dựng một ngôi nhà ở South Middlefort thuộc thị trấn Watseka và định cư ở đó.
Mary ngoan ngoãn và thông minh. Cô lớn lên với một căn bệnh kỳ lạ từ lúc mới sinh được 6 tháng cho đến khi qua đời. Nói về căn bệnh kỳ lạ của Mary, nó rất giống với Rancy.
Lần đầu tiên căn bệnh kỳ lạ tấn công cô bé khiến cô bất tỉnh một tuần; điều này khiến cha mẹ cô rất lo lắng, thậm chí không dám hy vọng con có thể khỏi bệnh. Sau lần đó, Mary phát bệnh thất thường. Khi phát bệnh, hai đồng tử bị giãn ra, cơ thể co quắp; quá trình xảy ra ngắn ngủi, và lát sau biến mất, Mary lại vui vẻ bình thường. Khi không bị bệnh, mọi sinh hoạt của cô bé vẫn bình thường. Trước khi bệnh phát tác, Mary trở nên đau buồn và thường hát câu: “Chúng ta đến rồi, em gái Mary”.
Sau khi định cư tại thị trấn Watseka được 2 năm, Mary, 15 tuổi, bị ốm đến mức cô thường xuyên phải cần người chăm sóc. Nhiều bác sĩ nổi tiếng đã thăm khám và điều trị, nhưng tất cả đều vô hiệu.
Mary đột ngột rời bỏ thế gian
Mùa hè năm 1864, khoảng 9 giờ ngày 16 tháng 7, cô bé lặng lẽ ra sân sau và dùng dao cứa vào cánh tay, lúc đó cô chảy rất nhiều máu, bị ngất xỉu, mãi tới 2h chiều mới tỉnh. Từ sau đó, cô bé trở nên bạo lực và trầm cảm. Khi bệnh phát tác phải cần 5 người đàn ông mạnh mẽ mới có thể giữ cô bé trên giường; lúc đó cô bé chỉ nặng 45 kg.
Kể từ sau lần tự gây thương tích này, cô bé đột nhiên có công năng đặc dị. Các chuyên gia thử nghiệm phát hiện, dù đã che mắt, cô bé vẫn có thể đọc sách; cô có thể đọc những chữ ký được dán kín trong phong bì; tìm kiếm những chiếc ghim băng bị mất…
Mary cũng có những căn bệnh kỳ lạ rất giống Rancy (ảnh minh họa Adobestock)
Ngày 5 tháng 7 năm sau, cha mẹ Mary vắng nhà ba ngày, sau khi ăn sáng, Mary ngất xỉu và chết trên ban công đối diện với sân sau; lúc đó cô chưa đầy 19 tuổi.
Rancy sinh ngày 16 tháng 4, một năm trước khi Mary qua đời và cả hai chưa bao giờ gặp nhau.
Mary hoàn dương trở về nhà
Quay lại cuộc gặp gỡ vào ngày hôm đó. Khi Rancy thấy bà Roff và cô con gái lớn nhà Roff từ cửa sổ đi tới, cô vui mừng hét lên: “Họ đến rồi, mẹ và chị tôi!”
Với biệt danh Nervie, cô ôm và hôn họ thắm thiết, như thể được gặp lại người thân sau một thời gian dài. Sau đó cô nói những chuyện về nhà Roff, những chuyện rất chi tiết, đây là điều mà hàng xóm cũng biết.
10 ngày sau thì Rancy chuyển đến nhà Roff ở. Roff cũng xác nhận rằng Mary đã thực sự ‘sống lại’. Cô có thể nhanh chóng nhận ra mọi người trong gia đình; có thể gọi tên những bằng hữu thân thiết trước đây của Mary. Trong 100 ngày trở về nhà Roff, cô đã kể hàng trăm câu chuyện cũ trước đây.
“Mary” hồi sinh sống hạnh phúc trong gia đình Roff. Chị gái của cô lúc này đã ngoài 30 và đã lập gia đình. Mary và chị gái vui vẻ nhớ lại những chuyện trước kia; nhưng việc chị gái đã kết hôn thì không tồn tại trong ký ức của Mary.
Gia đình và người thân của Rancy đến nhà Roff thăm Rancy, nhưng trong mắt của Mary – người mượn thân xác của Rancy, họ đã trở thành những người xa lạ. Mary cũng theo chân vợ chồng nhà Roff đến thăm cha mẹ Rancy 3 lần, lần nào cô cũng tỏ ra xa lạ nhưng lịch sự với họ.
Mary biết rõ ngày sẽ rời đi
Mẹ và chị gái hỏi Mary sẽ ở lại đến bao giờ? Cô nói: “Thiên sứ muốn con ở lại cho đến giữa tháng 5. Con muốn ở lại cho đến ngày 21 tháng 5 năm 1878”.
Chị gái hỏi Mary: “Sau đó em sẽ đi đâu?”
Mary nói: “Thiên sứ nói rằng em sẽ trở lại Thiên đường; khi nào cần rời đi thì Thiên sứ sẽ nói cho em biết”.
Mary biết rõ sứ mệnh của mình trở lại là để tìm cách giúp đỡ Rancy (ảnh minh họa Epoch Times)
Khi hỏi Rancy ở đâu? Mary nói rằng Rancy đã đi nơi khác một thời gian, hoặc cô ấy đang học ở trên Thiên đường.
Công năng đặc dị và hoàn thành nhiệm vụ
Trong 100 ngày trở về dương gian, Mary nhớ rất rõ việc cô trở về là để giúp Rancy. Đôi khi cô nói rằng có một đơn thuốc đặc biệt dành cho Rancy để điều trị cho cô ấy. Kết quả là, trong tình huống khó tin, bác sĩ Stevens thực sự nhận được một đơn thuốc dinh dưỡng đặc biệt, dường như được truyền từ không gian khác đến và bất ngờ xuất hiện trước mặt ông; trên đơn thuốc còn có chữ ký của một bác sĩ khác.
Sau khi hồi sinh thì Mary có khả năng tiên đoán. Cô cảnh báo rằng anh trai Frank của mình sẽ có thể gặp nạn mất mạng nếu như không chú ý. Đêm hôm sau, Frank quả nhiên bị tấn công trong một vụ tập kích, nhưng may mắn là bác sĩ Stevens đã kịp thời đến và cứu anh.
Ngày 7 tháng 5 năm 1878, Mary đã thấy trước rằng Rancy sẽ trở về. Cô mắt ngấn lệ mà nói với mẹ rằng Rancy Vennum sẽ trở lại. Mary không chắc rằng mình có thể quay lại nữa hay không. Lúc đó cô ngồi xuống và nhắm mắt lại; một lát sau cô mở mắt ra, nét mặt thay đổi và nói: “Tôi đang ở đâu, tôi chưa bao giờ ở đây”. Người đang nói lúc này là Rancy.
Hai linh hồn ra vào cùng một thân thể
Nhưng chỉ 5 phút sau thì Mary vui vẻ trở lại. Cô nói rằng Thiên sứ đã để cho cô quay lại lần nữa. Mẹ của Mary đã chứng kiến tất cả việc này, những linh hồn di chuyển vào và ra khỏi cùng một cơ thể.
Hai linh hồn liên tục ra vào cùng một thân thể (ảnh minh họa Adobestock)
Vào đêm ngày 20 tháng 5, Mary nói với gia đình rằng cô sẽ trở lại Thiên đường; Thiên sứ nói với cô rằng Rancy sẽ được chữa khỏi vào 11 giờ sáng mai, cô ấy sẽ trở về với cơ thể của chính mình. Mary đã rơi nước mắt và tạm biệt gia đình một cách trìu mến.
Mary nói: “Linh hồn của con sẽ trở về, lại gần mọi người, an ủi mọi người. Mặc dù mọi người không thể nhìn thấy con, nhưng thỉnh thoảng mọi người sẽ cảm thấy con ở bên”.
Vào lúc 11 giờ sáng ngày 21 tháng 5, Mary hôn tạm biệt mẹ và chị gái. Ngay sau đó, giọng nói của Rancy xuất hiện, cô hỏi: “Chị Alter (chị của Mary), có chuyện gì vậy, chúng ta đang đi đâu vậy?”; “Ồ, đúng rồi! Mary đã nói với em rồi”.
Rancy được chữa trị và trở về
Chị gái của Mary đi cùng với Rancy đến văn phòng ông Roff. Khi ra ngoài, họ gặp hàng xóm và bạn thân nhất của Mary, nhưng Rancy dường như không biết họ. Rancy nói với Alter, “Nếu chị muốn Mary đi cùng trên đường, em sẽ quay lại sau”. Chị gái của Mary đồng ý, và Mary sau đó đã thực sự quay trở lại, cô nói với chị gái mình rằng: “Em thích ở bên chị biết bao!”.
Đến 11h30ph, Mary rời đi và Rancy quay lại như đã hẹn. Hai người bước vào văn phòng của ông Roff và Rancy nói: “Xin chào ông Roff! Ông có thể đưa cháu về nhà được không?”
Mặc dù thân xác đã sống trong nhà ông Roff 100 ngày và rất thân thiết với họ, nhưng lúc này Rancy đối với ông Roff như người xa lạ. Rancy bây giờ chỉ muốn nhanh chóng trở về nhà mẹ đẻ của mình.
Ông Roff hỏi cô: “Những chuyện xảy ra mấy ngày vừa qua cháu cảm thấy thế nào?”
Rancy nói: “Nó giống như một giấc mơ”.
Ông Roff đưa Rancy trở về nhà. Cô ôm hôn bố mẹ, anh trai, và khóc trong hạnh phúc. 11 giờ ngày hôm sau, ông Vennum nói với ông Roff rằng Rancy đã trở lại bình thường; và dường như đã hoàn toàn khỏe mạnh.
Vào ngày 25 tháng 6, Rancy viết thư cho bác sĩ Stevens, nói rằng cô rất khỏe, nói vào buổi chiều đã gọi điện cho ông Roff, cô đã nhắc đến Thiên sứ đáng yêu Mary nhiều lần. Rancy cũng đề cập đến những người ở nơi nào đó cảm tạ ơn cứu mạng của bác sĩ Stevens.
Câu chuyện chân thực cho thấy linh hồn thực sự tồn tại
Ngày 9 tháng 7, mẹ của Rancy cũng đã viết thư cho bác sĩ Stevens, nói rằng Rancy đã khỏe mạnh. Mặc dù 2 hoặc 3 tuần đầu tiên khi mới về nhà, cô cảm thấy bối rối về quá khứ của mình; nhưng bây giờ cô đã trở lại bình thường, thông minh hơn, siêng năng, nhẹ nhàng và lễ phép hơn trước.
Mẹ của Rancy cho biết, họ và nhiều người thân tin rằng, lực lượng tinh thần của Mary Roff đã khiến Rancy trở nên tốt hơn. Cha của Rancy cũng bày tỏ sự biết ơn đối với ông Roff, nói rằng nếu không có sự giúp đỡ của họ, mẹ của Rancy và Rancy đều sẽ chết.
Lực lượng tinh thần của Mary đã giúp Rancy trở nên tốt hơn (ảnh minh họa Adobestock)
Tạp chí Times ở quận Iroquois, Illinois đã đưa tin về “Câu chuyện bí ẩn không thể nào phủ nhận được” này. Ngoài ra, một số tạp chí đã liên tiếp đăng các bài báo nghiên cứu và thảo luận có liên quan.
Nhiều năm sau đó, bác sĩ tâm lý Richard Hodgson đã kiểm chứng lại điều kỳ diệu này một lần nữa. Ông đã đích thân phỏng vấn tất cả các nhân chứng, xem xét các chứng cứ; cuối cùng xác nhận rằng câu chuyện này có thật và đáng tin cậy.
Những người còn nghi ngờ về sự tồn tại của linh hồn thì câu chuyện “linh hồn trở về” này sẽ là một bằng chứng xác thực giúp củng cố thêm niềm tin.
Nguồn: NU – Theo Epoch Times
- Kỳ lạ cây cổ thụ 5.000 năm, nhiều tuổi hơn Kim tự tháp Ai Cập
- Sự thật về nữ hoàng Cleopatra: Vừa xinh đẹp vừa thạo 8 ngôn ngữ
- “Người ngoài hành tinh” có thể đến từ ngôi sao xa xôi, giống như Mặt trời