Vậy là, tôi đã hiểu một chút về “chiếc máy bắt ma” – một thiết bị vừa được các nhà khoa học điện tử của Mỹ nghiên cứu sáng chế ra.
Kỳ 1: Thú vị chiếc máy bắt ma
Trong số các nhà báo, tôi là người gắn bó nhiều nhất với ngôi nhà kinh dị bậc nhất Hải Phòng, đó là ngôi nhà bị gọi là “ma ám”, nơi có 10 người con tâm thần.
Nhiều năm qua, mỗi lần về Hải Phòng công tác, tôi đều ghé thăm chủ nhân ngôi nhà, là bà Nguyễn Thị Nở. Dù không đủ sức trực tiếp giúp đỡ được gia đình bà về vật chất, nhưng cũng làm cầu nối để các tấm lòng hảo tâm hỗ trợ cho bà và những người con tâm thần. Cuộc sống của bà và đàn con hoàn toàn phụ thuộc vào sự trợ cấp của Nhà nước cùng tấm lòng hảo tâm của người đời.
Thế nhưng, điều ám ảnh tôi không phải là chuyện cơm ăn nước uống, hay tiền bạc chữa bệnh, mà là những bí ẩn và những lời đồn đại kinh dị liên quan đến ngôi nhà này.
Mỗi lần tôi tìm về thăm bà, thì lại có thêm những câu chuyện quái dị, rợn tóc gáy. Rất nhiều nhà tâm linh tìm về ngôi nhà này, và mỗi thầy bà lại mang đến thêm những câu chuyện mang màu sắc dị đoan, và càng phủ đậm thêm sự huyền bí quanh ngôi nhà nhỏ.
Hơn chục năm trước, khi tôi tìm về gặp bà, thì bà Nở hay kể về “ma Tàu thành tinh” trong căn bếp nhà bà, rồi về những linh hồn lẩn khuất ở quanh mảnh đất nhỏ xinh chật hẹp. Vài năm sau quay lại, thì bà lại kể thêm cả chục nhà tâm linh tìm đến cúng bái trấn yểm, nhưng số lượng con ma trong nhà bà tăng lên đến 300.
Và rồi, một ngày, tôi ghé thăm, xem cuộc sống của bà ra sao, số phận những người con thế nào, thì lượng con ma trong ngôi nhà chật hẹp, hơn hai chục mét vuông, đã tăng lên đến 3.000 con ma.
Ma mãnh hay những ngôi nhà ma ám, hầu hết là những câu chuyện thêu dệt, do người đời thổi lên cho vui, hoặc các thầy bà mang đầu óc mê tín dị đoan dựng lên cho huyền bí, ấy thế nhưng, để gỡ được câu chuyện đó ra khỏi ngôi nhà đầy điên khùng, chết chóc và ám ảnh này, thì không phải là chuyện đơn giản.
Năm 2013, khi trở lại nhà bà Nguyễn Thị Nở, tôi đã đưa chuyên gia phong thủy Hoàng Triệu Hải, nhân vật khá nổi tiếng trong giới phong thủy ở Hà Nội về xem xét ngôi nhà này, những mong làm sáng tỏ câu chuyện ngôi nhà bà Nở dưới góc nhìn khoa học.
Khi đó, con cái bà Nở ngụ hết ở Bệnh viện tâm thần Hải Phòng. Chỉ có mình bà Nở ở nhà. Bà ngồi thu lu trong góc nhà, dường như chẳng thèm quan tâm đến những công việc chúng tôi làm. Bà đã quá quen với chuyện lâu lâu lại có một “chuyên gia bắt ma” tìm về nhà bà, với mâm lễ ú ụ, cúng bái mõ xèng cả ngày lẫn đêm.
Chuyên gia phong thủy Hoàng Triệu Hải mang về một cái thước, một cái la bàn, thiết bị đo hướng đông tây nam bắc. Anh căng thước dây đo hai chiều ngôi nhà, ghi ghi chép chép… Rồi công việc cuốn tôi đi, chuyên gia phong thủy Hoàng Triệu Hải cũng bận rộn. Và, chẳng có kết luận nào cả.
Mới đây, chuyên gia phong thủy Hoàng Triệu Hải, đã là Giám đốc trung tâm nghiên cứu lý học Đông Phương, gọi điện cho tôi khoe: “Ông em đừng tưởng thằng anh quên cái ngôi nhà ma ở Hải Phòng nhé. Dễ đến 5 năm rồi, anh cứ ám ảnh về nó mãi đấy. Trong các cuộc hội thảo, hay dạy dỗ học trò, anh hay lôi nhà bà Nở ở Hải Phòng ra làm ví dụ về phong thủy. Anh làm công việc vừa liên quan đến lý học vừa liên quan đến tâm linh, nên anh không bỏ qua thứ gì cả, cũng không coi nhẹ thứ gì. Về phong thủy, thì anh giải mã được ngôi nhà bà Nở ở góc độ chuyên môn của anh, còn về mặt tâm linh, ngôi nhà đó có ma hay không, thì anh không dám chắc. Nhưng mà, giờ thì anh có thể hoàn thiện nốt nghiên cứu của mình rồi. Ông em sắp lịch, để sớm về nhà bà Nở bắt ma nhé!”.
Có thể nói, tôi là nhà báo gần như quan tâm nhiều nhất đến cái từ “ma”. Hồi công tác ở báo an ninh thế giới, tôi là một trong số ít các nhà báo được tiếp cận với các tài liệu đóng dấu “mật” của Liên hiệp các hội khoa học tin học ứng dụng và Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, là các nghiên cứu về ngoại cảm, ma quỷ, hiện tượng lạ, hiện tượng đặc biệt…
Đặc biệt, tôi tiếp cận được tài liệu của nguyên Phó Thủ tướng Trần Phương, kể về hành trình tìm người em gái liệt sĩ bằng ngoại cảm. Tôi đã “xào xáo” các tài liệu đó đăng báo, và gây ra một làn sóng trong thời điểm 15 năm trước. Dân tình phô tô cả báo truyền tay nhau đọc.
Sau đó, có điều kiện tiếp cận, đi theo nhiều nhà ngoại cảm tìm mộ, đi theo các cuộc gọi vong, bắt ma, thì tôi mới nhận ra hầu hết là điên khùng, hoang tưởng. Chẳng thấy con ma nào cả. Toàn bốc tổ mối với đất đen, xương chó lợn thành xương người chết. Từ đó, tôi chẳng tin gì vào vong với ma nữa.
Thế nhưng, cái từ “bắt ma” của chuyên gia phong thủy Hoàng Triệu Hải khiến tôi tò mò hết sức. Tôi thường xuyên gặp gỡ anh, trao đổi về lý học, về lịch sử đất nước trước thời Bắc thuộc, những nghiên cứu tiếp cận theo hướng dân gian và tôi tin vào anh ở góc độ nghiên cứu khoa học, chứ không phải mê tín dị đoan. Nhưng “bắt ma” kiểu gì?
Tôi chạy sang gặp Hoàng Triệu Hải ở một quán café bên bờ sông Hồng. Anh mang đến một chiếc túi to, nặng chịch, đặt ở gầm bàn. Hóa ra, là bắt ma bằng máy móc, chứ không phải bằng “sóng não”.
Bà Nở và cô con gái Phạm Thị Bích.
Đây đó, tôi từng nghe chuyện có máy dò tín hiệu ma ở Mỹ, nhưng rồi, dường như, đó là những nghiên cứu chưa đến đầu đến đũa, nên con ma vẫn là thứ gì đó cực kỳ bí ẩn, cuốn hút con người là loài chúa tò mò.
“Trái tim” của hệ thống máy bắt ma, chính là cái máy nhỏ như cái điện thoại kiểu cổ, nhưng lại có vẻ giống cái máy radio cầm tay nhỏ gọn, có râu, vài nút bấm, và cái loa nhỏ xinh cỡ đồng xu. Về cơ bản, nó giống một cái đài nhỏ.
Nhà phong thủy Hoàng Triệu Hải kể: “Từ hồi đi với ông em xuống nhà bà Nguyễn Thị Nở, anh cứ ám ảnh về ngôi nhà đó mãi. Phong thủy ngôi nhà đó thì phạm nhiều lỗi rồi. Nhà thì bí, cái cột lù lù trước nhà. Chẳng ai làm cột chắn cửa nhà như thế. Rồi kết cấu và các số đo cũng phạm nhiều lắm. Nhưng mà, lỗi phạm đó cũng không thể là nguyên nhân gây ra các thảm họa để tạo ra những lời đồn ghê gớm như vậy được. Nếu xét chi ly ở góc độ phong thủy, thì đâu có thiếu những ngôi nhà phạm lỗi nhiều như thế. Vậy nên, anh cũng nghiêng về phương án tâm linh nữa.
Có đợt, anh xem một bộ phim khoa học của Mỹ, là kênh discovery chuyên khám phá chuyện lạ, mà các nhà báo cùng các nhà khoa học, đem thiết bị bắt ma đến một ngôi nhà ma ám, để chứng minh có ma trú ngụ hay không, anh thích lắm. Anh liên hệ nhờ vả các kiểu, mấy anh em bên Mỹ mới kiếm được chỗ bán. Trong chuyến đi Mỹ làm phong thủy cho một Việt kiều vừa qua, anh bay mấy trăm cây số lần mua bằng được thiết bị này đấy, giá 5.000 đô la chứ chẳng ít. Nhưng mà, cần thiết phải mua, bởi nó phục vụ cho công việc của mình”.
Chiếc “máy bắt ma” hoạt động trong nhà bà Nở.
Chuyên gia phong thủy Hoàng Triệu Hải lôi con lắc và tờ giấy nhiều màu hình âm dương ngũ hành đặt lên mặt bàn. Anh dùng con lắc gắn cục đá trong suốt, lắc quay quay và bảo “Chỗ đất này không có gì đặc biệt, ma quỷ không có, khí độc không có, từ trường không độc hại gì cả, nên cái máy này sẽ không phát tín hiệu đặc biệt”.
Nói rồi, anh bật khởi động chiếc “máy bắt ma”. Các con số ở màn hình hiện lên ổn định, tần số thấp và không nhảy nhót gì cả. Từ cái loa, cũng không có âm thanh gì. Nhà phong thủy Hoàng Triệu Hải bảo rằng, khi máy không nhảy sóng loạn xạ, không phát ra âm thanh gì đặc biệt, thì đất bình thường, không có âm khí, không có ma quỷ, không có gì hại hết.
Vậy là, tôi đã hiểu một chút về “chiếc máy bắt ma” – một thiết bị vừa được các nhà khoa học điện tử của Mỹ nghiên cứu sáng chế ra.
Rất nhanh chóng, chúng tôi lên đường về Hải Phòng, tìm đến con ngõ nhỏ ngoắt ngoéo số 239 đường Đà Nẵng. Bà Nở chẳng dùng điện thoại bao giờ, cũng chẳng có điều kiện mà xài thiết bị hiện đại đó, nên chúng tôi cứ việc chủ động đến thẳng nhà bà.
Bà Nở cũng đã già, tuổi ngoài 70, sức khỏe kém, chẳng đi làm được nữa. Hàng xóm cũng chẳng dám bén mảng vào sân nhà bà, nên bà cũng chẳng bao giờ đến nhà ai. thế giới của bà là căn nhà rộng 20m2 và khoảnh sân nhỏ vài mét vuông nữa.
Lần này về Hải Phòng, tôi gặp con út bà Nở là Phạm Thị Bích, khi cô mới ở bệnh viện tâm thần về và tỉnh táo nhất. Tôi đã trò chuyện với Bích khá lâu.
Thế rồi, trong một phút tỉnh táo nhất, Bích đã bảo rằng: “Thầy bà về đây cứ nói ma mãnh chứ nói thật với anh chả có ma nào đâu anh ạ. Nhà em điên là điên di truyền đấy. Cái bà Nở nhà em ngày xưa bị điên nặng, giờ thi thoảng vẫn điên, còn ông Phong bố em thì cũng là bệnh nhân tâm thần ấy mà. Bên nhà nội, rồi bên nhà ngoại em, nhiều đời trước cũng đầy người điên ra đấy. Bà mẹ em vẫn điên nên lúc nào cũng tin vào ma quỷ!”.
Khi máy ghi hình chạy đều, với lời kể rành rọt của Bích, thì tôi quay sang hỏi bà Nguyễn Thị Nở ngồi cạnh nghe con gái nói từ đầu. Bà Nở thừa nhận: “Đúng là cô cũng từng bị tâm thần cháu ạ. Hồi năm 13 đến 17 tuổi, là lúc cô bị tâm thần nặng nhất, đầu óc mụ mị không biết gì. Thế nhưng, sau tuổi đó, thì cô lại tỉnh táo. Sau này, cũng có lúc cô mất trí, nhưng cô vẫn là người tỉnh táo nhất nhà. Ông Phong nhà cô cũng tâm thần cháu ạ. Cô cũng biết nhà mình toàn người tâm thần, nên đẻ ra rặt tâm thần, nhưng mà thầy bà về nhà cô cứ bảo trong nhà toàn ma, thì cô cũng kể lại như vậy thôi”.
Vậy là đã rõ, câu chuyện về ngôi nhà ma ám với 10 người con điên, đã thực sự sáng tỏ. Nhưng, sự thật lại thêm bi thảm, với số phận những con người điên khùng, cần sự cảm thông và nâng đỡ của xã hội.
Còn tiếp..
Nguồn : VTCnews