Nếu một ngày, người ngoài hành tinh đến thăm và mời bạn ghé thăm hành tinh của họ, bạn sẽ vui vẻ nhận lời, hay sẽ từ chối họ? Năm 1967, một bà mẹ 7 con vô cùng bất ngờ nhận được lời mời như vậy. Sự lựa chọn của cô về sau đã gây ra một sự náo động.
Báo cáo du hành giữa các hành tinh ly kỳ nhất, đã được các chuyên gia cấp cao xác nhận chân thực và đáng tin cậy. Người phụ nữ Mỹ nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ trên hành tinh xa lạ! (Cung cấp bởi Bí ẩn chưa được giải đáp)
Xin chào quý vị, chào mừng quý vị đến tham khám những bí ẩn chưa được giải đáp cùng chúng tôi! Hôm nay chúng tôi sẽ nói về một trong những vụ bắt cóc kỳ lạ nhất trong lịch sử UFO.
Bị bắt cóc tại nhà
Gia đình Betty Andreasson sống ở South Ashburnham, một thị trấn nhỏ phía bắc Massachusetts, Mỹ. Đó là một đêm bình thường, ngay sau bữa tối, Betty đang tắm rửa và đánh răng trong bếp. Ông James chồng cô bị tai nạn ô tô phải nhập viện, ông bà ngoại đến giúp đỡ và chăm sóc các cháu trong phòng khách. Bỗng đèn trong bếp nhấp nháy hai lần rồi đột ngột tắt phụt. Gần như cùng lúc đó, một tia sáng kỳ lạ màu hồng từ cửa sổ chiếu vào, Betty lập tức bất tỉnh.
Mười năm sau, Betty hồi ức lại cảnh tượng lúc đó sau khi bị thôi miên:
Một vài sinh vật kỳ lạ, có lẽ là người ngoài hành tinh, xếp hàng xuyên qua bức tường vào căn bếp, người đi đầu cao khoảng 4 feet, tương đương khoảng 1,2 mét, với ngoại hình điển hình của một tiểu xám nhân. Họ chỉnh tề trong bộ đồng phục màu xanh đậm phát sáng, trên cánh tay trái có đeo băng tay hình con chim sắp cất cánh. Con chim này rất quan trọng trong câu chuyện của chúng ta hôm nay.
Vị đội trưởng đột nhiên lên tiếng. Nói một cách chính xác, là dùng truyền cảm tư duy không âm thanh để nói chuyện, bởi vì miệng của anh ta căn bản không cử động. Anh ta giới thiệu tên mình là “Quazga”, rồi chìa tay ra. Betty thấy những ngón tay của anh ta rất kỳ quái, chỉ có ba ngón tay, nhưng cũng được giấu trong chiếc găng tay.
Betty cảm thấy đối phương không có ác ý, nên rất lịch sự hỏi họ có muốn ăn gì không. Thật không ngờ, họ lại đồng ý, nói muốn ăn “tri thức dùng lửa kiểm nghiệm”. Bữa ăn này nghe thật kỳ quái. Nhưng Betty cũng có cách giải quyết, đó là tặng họ một cuốn “Kinh Thánh”. Đối lễ, vị đội trưởng cũng trao cho cô một cuốn sách mỏng màu xanh lam.
Betty nhanh chóng lật qua cuốn sách màu lam, trong đó có đầy những bức tranh, một vật thể màu xám bạc có hình dạng giống như một cuộn dây ở trên cùng, còn có một bánh xe, bên trong bánh xe có bốn vật thể. Betty không biết nó là thứ gì, nhưng cô ấy sẽ sớm tìm ra. Betty gấp cuốn sách lại, lịch sự hỏi họ tại sao họ lại từ xa đến, có việc gì.
Vị đội trưởng nói rằng họ ở đây để giúp đỡ nhân loại, nhân loại đang tự hủy hoại chính mình. Khi Betty nghe vậy, cảm thấy họ không tệ. Ngay lập tức, cô tỏ ý muốn giúp đỡ. Đội trưởng nói, vậy thì hãy đi với chúng tôi, rồi nhìn chằm chằm vào Betty. Ánh mắt đó có sức mạnh thôi miên, Betty nhanh chóng mất đi lực phản kháng, ngoan ngoãn đi theo họ.
Lúc này cô mới phát hiện, chân mình đã rời khỏi mặt đất, thân thể lơ lửng trên không trung, tự nhiên cùng bọn họ xuyên qua tường mà đi ra ngoài phòng.
Ở sân sau nhà Betty, có một vật thể hình bầu dục với bộ phận hạ cánh. Đáy của phi hành cơ đột nhiên biến thành trong suốt. Trang trí bên trong nó y hệt bức tranh trong cuốn sách màu xanh lam. Cuốn sách đó là thuyết minh đĩa bay. Đáng tiếc là cuốn sách màu lam sau đó bị người ngoài hành tinh lấy đi, nếu không nó hẳn sẽ là một chứng cứ tốt.
Sau đó, một cánh cửa mở ra và Betty thản nhiên trôi vào một cabin nhỏ có mái vòm, cảm thấy trên thân hoàn toàn không có trọng lượng. Hai người ngoài hành tinh không nói một lời, một người trước một người sau dẫn cô đi dọc một hành lang dài. Theo yêu cầu của họ, Betty thay một chiếc áo khoác rộng thùng thình màu trắng, giống như loại mà các bệnh nhân trong bệnh viện mặc.
Sự tình tiếp theo không mấy dễ chịu, như đã đề cập trong nhiều trường hợp bị người ngoài hành tinh bắt cóc, Betty bị buộc phải kiểm tra sức khỏe, bị đâm nhiều mũi kim khác nhau. Khi cô ấy cảm thấy khó chịu, “Quazga” hướng về cô hua hua tay, và thật kỳ lạ, Betty không cảm thấy đau nữa. Vậy tại sao họ lại hành Betty nhiều như vậy?
Hóa ra, họ định đưa Betty trở về hành tinh của họ để thăm quan. Giống như khi chúng ta nhập cảnh vào một quốc gia khác, đôi khi cần phải kiểm tra y tế. Nhưng du hành giữa các vì sao không lãng mạn như chúng ta tưởng tượng, không có phong cảnh ưu mỹ trên đường đi, bởi vì Betty được ngâm trong một cái nắp đậy kín như một quả đào đóng hộp, để giúp cô ấy thở, họ đã nhét vào cô hai cái ống, một cái vào lỗ mũi và cái kia vào miệng.
Đặt nội khí quản thật khó chịu, Betty không muốn. Nhưng không có cách nào, ai bảo muốn đến nhà người ta? Nhưng vào lúc này, một chút chất lỏng ngọt ngào từ ống tuýp trên miệng chảy vào, mùi vị không tệ, Betty cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
May mắn thay, không mất nhiều thời gian để đến đích, và Betty được thả ra. Vậy quê hương của người ngoài hành tinh như thế nào?
Hai thế giới ── Đỏ và Lục
Hai người ngoài hành tinh đã dẫn cô lơ lửng lướt đi trong một đường hầm tối tăm, sau đó xuyên qua một chiếc “gương” màu bạc và đến một thế giới màu đỏ. Họ đang lơ lửng trong không trung, trong mắt họ đầy đất đỏ và những kiến trúc màu đỏ. Ngay cả quần áo của bản thân dường như cũng bị không khí nhuộm thành màu đỏ. Nơi đây không có cảnh quan tự nhiên hay bất kỳ loại cây cỏ nào, chỉ có những sinh vật giống khỉ bò lổm ngổm, chúng không có đầu, trên cổ mọc ra hai con mắt to như xúc tu của ốc sên, trông rất quái dị.
Nhưng mà, ba người trôi qua với tốc độ rất nhanh, một lát sau họ liền xuyên qua một tấm gương khác, đi tới một thế giới màu xanh lục. Ở đây khác, khắp nơi đều có thực vật kỳ dị, tràn ngập màu xanh, phong cảnh tươi đẹp, có đại dương rộng lớn trong sương mù, cá trong đó trông rất đặc biệt, nhìn giống như chim có vây.
Ngay lúc Betty đang kinh ngạc, hai ngoại tinh nhân đột ngột dừng lại. Lúc này, một kim tự tháp khổng lồ hiện ra trước mắt họ. Tòa kim tự tháp màu trắng với tượng một cái đầu trên đỉnh. Betty vô cùng ngạc nhiên, đó không phải là hình tượng của người ngoài hành tinh, mà là hình tượng của một người Trái Đất, chính xác là người Ai Cập, nhưng nó không phải là một khuôn mặt tròn trịa như tượng Nhân Sư, mà là đầu của một người Ai Cập với khuôn mặt đầy đặn, trông giống đàn ông, cũng giống phụ nữ.
Lẽ nào người Ai Cập cổ đại cũng từng đến đây, hay họ đã từng là chủ nhân của nơi đây? Nhưng không để Betty suy nghĩ nhiều, bọn họ đã bay qua đỉnh tháp rồi. Rồi Betty nhìn thấy một thành phố mờ ảo ở phía chân trời, và một bầu trời xanh bao trùm những cánh đồng xung quanh, nhưng kỳ lạ thay, không nhìn thấy Mặt Trời. Ánh sáng đến từ đâu?
Nguồn sáng xuất hiện ngay lập tức. Đó là một viên pha lê khổng lồ, tỏa sáng chói lọi biến huyễn, vẻ đẹp kỳ lạ vô bỉ khiến nhân tâm sinh kính sợ. Tuy nhiên, cảnh tượng thậm chí còn gây sốc hơn vẫn chưa đến.
Phượng Hoàng Niết Bàn
Trong ánh sáng rực rỡ xuất hiện một hình bóng mơ hồ, dần dần càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn. Một con chim khổng lồ sừng sững trước mắt Betty, to đến nỗi trong một lúc Betty không thể tin nó là chân thật. Con chim trông giống như một con đại bàng, với cái đầu màu trắng và đôi cánh dang rộng, đứng ngược sáng. Ánh sáng trắng như tuyết từ phía sau con chim thấu qua, càng lúc càng mạnh, không khí xung quanh bắt đầu trở nên nóng như thiêu đốt, ngay cả Betty ở phía xa cũng cảm nhận được hơi nóng và muốn chạy trốn. Nhưng con chim chỉ đứng đó bất động.
Những ngôi sao vàng nho nhỏ xuất hiện ở đây ở kia, và bắt đầu bay ra tứ xứ. Ánh sáng ngày càng mạnh, không khí càng ngày càng nóng, rồi đột nhiên ngọn lửa xuất hiện.
Betty cảm thấy nóng khủng khiếp, đến mức không thể không nhắm mắt lại và hét lên đau đớn. Đợi đến khi cô cảm thấy ánh sáng kích mắt đã qua đi, nhiệt độ thiêu đốt cũng hạ xuống, cô mới từ từ mở mắt ra.
Ồ, con chim lớn đã biến mất. Nơi con chim đứng không có gì ngoài một ngọn lửa nhỏ, ánh lửa tắt dần cho đến khi biến thành tro, trông giống như một con sâu lớn. Sau đó, một cảnh tượng không thể tin được xuất hiện, con sâu bắt đầu từ từ vặn vẹo, nó rõ ràng đang sống!
Sau đó, Betty nghe thấy một giọng nói lớn từ đâu đó bên phải cô, nói rằng họ đã chọn cô vì cô là một tín đồ Cơ đốc sùng đạo. Họ hy vọng cô sẽ tiết lộ với thế giới những cảnh tượng cô đã nhìn thấy. Betty cảm thấy bối rối, bạn muốn tôi tiết lộ điều gì? Giọng nói trả lời đầy ẩn ý: “Những gì bạn tín ngưỡng, những gì bạn tin cậy, nhất định sẽ giáng lâm.”
Betty đã được thôi miên bởi một nhóm lãnh đạo bởi Tiến sĩ Harold Edelstein, một chuyên gia nổi tiếng được giới thôi miên công nhận, và là giám đốc của Viện thôi miên New England. Khi nghe đến đây, mọi người không thể ngồi yên. Tại sao? Bởi vì nếu miêu tả của Betty là đúng, thì cô ấy có thể đã nhìn thấy cảnh tượng phượng hoàng niết bàn trong truyền thuyết.
Nhưng nó có khả năng không? Truyền thuyết thành hiện thực? Hoặc là, thôi miên có vấn đề, và Betty bắt đầu tiến nhập vào huyễn tượng? Ngay cả bản thân Betty cũng bắt đầu hoài nghi.
Sau đó, họ thôi miên đoạn hồi ức này thêm một lần nữa. Lần này, Betty thậm chí còn nhớ lại nhiều chi tiết hơn. Cô phát hiện ra rằng con chim lớn trông giống hệt con chim trên chiếc băng tay của người ngoài hành tinh, và nó khẳng định là còn sống, vì cô thấy nó đang thở, và toàn thân đều trình hiện sinh cơ tràn trề. Trong khi ngọn lửa vẫn đang cháy, cô cũng ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu. Tất cả những điều này rất tương tự với cảnh tượng phượng hoàng tắm lửa phục sinh được mô tả trong cuốn “Bách khoa toàn thư của Collier”, một trong ba bộ bách khoa toàn thư lớn của thế giới.
Cuốn Bách khoa toàn thư của Collier nói rằng phượng hoàng “Có thể sống hơn năm trăm năm. Cuối đời, nó xây tổ bằng cành cây hương. Sau đó, nó phóng hỏa đốt tổ. Trong lửa bừng bừng, cả phượng hoàng và tổ của nó biến thành tro. Từ trong tro tàn một con sâu bò ra. Con sâu đó lại trưởng thành một con phượng hoàng.”
Cuốn sách cũng cho biết, hình tượng chim phượng hoàng xuất hiện trong các tác phẩm văn nghệ thời kỳ đầu của Cơ đốc giáo như là biểu tượng của sự sống vĩnh hằng và sự phục sinh.
Sau đó Betty đã nhanh chóng được người ngoài hành tinh đưa về nhà.
Lúc đó mọi người trong nhà ngồi như tượng, không ai để ý đến sự trở lại của cô. Sau đó, cả nhà giống như mất trí nhớ tập thể, rất nhanh đã quên chuyện đó. Bản thân Betty chỉ còn lại một ký ức mơ hồ.
Tám năm sau, khi Betty nhìn thấy trên báo rằng “Trung tâm nghiên cứu UFO” đang thu thập các báo cáo về việc mục kích UFO, cô mới mơ hồ nhớ đến cuộc phiêu lưu này, nên quyết định viết một lá thư cho nhóm nghiên cứu, và câu chuyện này đã xuất hiện.
Về tương lai
Nhưng câu chuyện này kỳ thực không kết thúc ở đây. Tại sao họ lại cho Betty xem phượng hoàng niết bàn? Điều này có liên quan gì đến tương lai của nhân loại chúng ta không?
Trong lần thôi miên cuối cùng, người ngoài hành tinh bắt đầu liên lạc với nhóm nghiên cứu thông qua Betty, nói rằng có tới 70 chủng tộc ngoài hành tinh đến thăm Trái Đất, một số đến từ các tinh cầu xa lạ, một số đến từ những nơi mà người Trái Đất không biết, cũng có những người có ý định tốt, và cũng có những kẻ có ý định độc hại.
Khái niệm về thời gian của họ khác với chúng ta. Đối với họ mà nói, quá khứ, hiện tại và tương lai của không gian của chúng ta đều là một. Các nhân viên nghiên cứu quan tâm vấn đề này, hỏi họ có thể nhìn thấy tương lai không? Câu trả lời là có. Vậy làm thế nào chúng tôi mới có thể nhìn thấy nó? Câu trả lời là, khi trái tim bạn phụng hiến cho chân lý và tình yêu, thì mỗi người đều có thể nhìn thấy. Tức là sẽ có người rất sớm có thể thấy, có người vĩnh viễn nhìn không thấy, có phải vậy không? Họ trả lời, đúng vậy. Nó làm người ta rất khổ tâm. Vì tương lai nguyên là được lưu cấp cho toàn nhân loại.
Trong cuộc trò chuyện, người ngoài hành tinh cũng lưu lại một vài câu châm ngôn cho nhân loại:
“Khoa học gia phải chôn vùi quá khứ. Những bức tường cũ nên được kéo đổ.”
“Con người nguyên có thể biến trở nên rất cao cấp, nhưng lòng tham đã cản trở sự tiến bộ của họ. Ai có trái tim tràn đầy nhân ái thì sẽ có được hết thảy.”
“Phương hướng các bạn đang tìm kiếm là sai lầm. Những thứ đơn giản, bình thường xung quanh bạn, không khí bạn thở, nước bạn uống, đại địa ấm áp và lửa chữa lành vết thương cho bạn… chúng đều có sức mạnh bên trong nhưng lại bị bỏ qua.”
“Bạn nghĩ rằng bạn đã nhận thức được chính mình, kỳ thực không phải như vậy. Bạn không biết bạn được cấu thành như thế nào. Bạn không biết lực lượng mà bạn sẵn có. Bạn còn không biết tình yêu quảng đại đến thế nào.”
Câu chuyện của Betty dù ly kỳ quái đản, nhưng nó được coi là trường hợp UFO có giá trị nhất từng được ghi nhận. Vì toàn bộ câu chuyện đã được nhiều bên kiểm chứng. Trước hết, Betty, người có nền tảng mỹ thuật thâm hậu, đã vẽ một lượng lớn các bức tranh mô tả chi tiết trong trạng thái thôi miên. Giữa những bức hình này không hề có sự mâu thuẫn hay mất liên kết, không hề có điểm nào sai sót nào nếu nó là biên tạo. Thứ hai, Becky, con gái của Betty sau đó cũng được thôi miên hồi ức, và kết quả hoàn toàn khớp với mô tả của người mẹ. Quan trọng hơn, cả Betty và con gái Becky đều vượt qua bài trắc nghiệm kiểm tra nói dối nghiêm ngặt chứng minh rằng họ không nói dối. “Trung tâm nghiên cứu UFO” đã dành cả năm để nghiên cứu trường hợp của Betty, và công bố ba báo cáo bí mật với tổng cộng 28 trang. Cuối cùng, họ nói: “Trước những bằng chứng rất có giá trị, những nghi ngờ của chúng tôi đã bị loại bỏ.”
Tài liệu tham khảo:
Raymond E. Fowler: The Andreasson Affair; kênh Youmaker: https://www.youmaker.com/c/UnsolvedMystery
Nguồn: DKN
- Câu chuyện xuyên việt thời không mà người Nhật Bản quen thuộc
- Dãy số Fibonacci và tỷ lệ vàng: Mật mã không thể lý giải của vũ trụ hay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên?
- Hé mở 3 bí ẩn đáng kinh ngạc tại sa mạc khô cằn nhất thế giới Atacama