Carl Jung (1875-1961) là một bác sĩ tâm thần, nhà tâm lý học nổi tiếng người Thụy Sĩ, người sáng lập trường phái “Tâm lý học Phân tích”. Ông đã tỏ ra rất hứng thú với các hiện tượng bí ẩn chưa có lời giải liên quan đến sức mạnh của tâm trí và thời gian. Jung cũng rất thích thú với chủ đề ‘sự sống sau khi chết’.
Tuy ông vẫn cho rằng sự bất tử của linh hồn là một điều không thể thực chứng, nhưng ông lại tin vào khả năng thần giao cách cảm với người chết. Theo quan điểm của Jung, thần giao cách cảm có thể là công cụ liên lạc với thế giới khác.
Jung cũng nghiên cứu các trường hợp dường như được liên kết bởi thời gian và ý nghĩa, thay vì nguyên nhân và kết quả.
Ông đã sử dụng thuật ngữ ‘đồng phương tương tính’ (hiểu nôm na là hiện tượng trùng hợp ngẫu nhiên) để miêu tả những trường hợp như vậy.
Rất nhiều những trường hợp này có liên quan đến giấc mơ hay linh cảm chẳng lành, và ông đã dành phần lớn thời gian trong đời đi tìm câu trả lời cho những trải nghiệm này.
Nhà tâm lý học Carl Jung (1875-1961). (Ảnh: Cool.hu)
Jung không háo hức chia sẻ các trải nghiệm dị thường của bản thân ông. Ông không muốn làm giới khoa học thất vọng. Tuy nhiên, trong cuốn tự truyện của mình, Jung đã tiết lộ vài trải nghiệm kinh ngạc của bản thân. Ông tin rằng chúng ta có thể liên lạc với người chết chính nhờ những trải nghiệm này.
Một đêm nọ, khi đang nằm trên giường hồi tưởng lại đám tang một người bạn vào ngày hôm trước, ông đột nhiên nhìn thấy một cảnh tượng. Ông nhìn thấy người bạn quá cố đứng bên giường và quan sát ông.
Sau đó, người bạn đi đến cửa và vẫy tay bảo ông đi theo. Trong tâm trí, Jung đi theo người bạn xuống phố đến nhà ông ta.
Sau đó, Jung được dẫn vào thư viện trong nhà. Người bạn trèo lên ghế đẩu, chỉ tay vào cuốn sách thứ hai trong một bộ gồm 5 tập. Jung nhận thấy cuốn sách được bọc da đỏ và nằm trên giá sách thứ hai. Sau đó, cảnh mộng kết thúc, người bạn quá cố biến mất.
Sáng hôm sau, ông không thể ngừng nghĩ về cảnh tượng nhìn thấy trong tâm trí. Quá tò mò, ông quyết định ghé thăm nhà người bạn. Khi đến nhà, ông yêu cầu vợ người bạn quá cố cho phép đi tham quan thư viện của gia đình.
Trước sự kinh ngạc của ông, toàn bộ khung cảnh thư viện trông giống hệt cảnh tượng vào đêm hôm trước. Ông nhìn các quyển sách và thấy cuốn thứ hai trong một bộ gồm 5 tập, đặt trên giá thứ hai và được bọc da đỏ. Tất cả mọi thứ đều giống với điều ông đã nhìn thấy!
Đây là một trải nghiệm phi thường kỳ lạ, đặc biệt vì Jung chưa từng đi vào thư viện của người bạn trước đây!
Một dịp khác, khi Jung đang trên chuyến tàu trở về nhà, cảnh tượng ai đó bị đuối nước đột ngột hiện lên trong tâm trí ông. Hồi tưởng lại trải nghiệm trước, ông lo lắng đến độ không thể tập trung làm việc gì, kể cả đọc hay viết.
Tất cả những gì ông có thể nghĩ là ai đó đang gặp nạn. Khi về nhà, một đứa cháu bảo ông rằng đứa cháu út của ông đã bị ngã xuống hồ và suýt chết đuối. May mắn thay, đứa trẻ này đã được người anh tới cứu kịp.
(Ảnh: Gostica)
Điểm đáng kinh ngạc của trường hợp này là tai nạn xảy ra đúng lúc Jung nhìn thấy cảnh tượng ai đó đang đuối nước.
Trong cuốn tự truyện, Jung cũng kể về một trường hợp thú vị xảy ra đêm hôm nọ khi ông ngủ một mình trong phòng trọ sau buổi lên lớp. Đột nhiên, ông tỉnh giấc với một cảm giác rất kỳ lạ, rằng dường như ai đó đang ở trong phòng. Ông tin rằng ai đó đã mở cửa tiến vào phòng.
Ông bật đèn để kiểm tra xem ai đang ở đó, nhưng chẳng có ai … Không có ai ở trong phòng trừ mình ông. Ông tập trung hồi tưởng lại điều đã xảy ra. Ông nhớ rằng mình đã bị đánh thức bởi một cảm giác đau âm ỉ, như thể có thứ gì đó đánh vào trán và phần sau hộp sọ.
Ngày hôm sau, Jung nhận được một bức điện tín. Bức điện cho biết một bệnh nhân cũ của ông đã tự sát bằng súng. Viên đạn hiện nằm ở phần sau hộp sọ nạn nhân. Dường như ông đã phần nào cảm nhận được nỗi đau của bệnh nhân này vào lúc đó.
Các trường hợp đồng phương tương tính này vẫn thường xảy ra với Jung và bệnh nhân của ông.
Trong cuốn The Structure and Dynamics of the Psyche (tạm dịch: Cấu trúc và Động lực học Tinh thần), Jung viết: “Một phụ nữ trẻ được tôi điều trị có một giấc mơ vào đúng thời điểm then chốt. Trong mơ, cô được tặng một con bọ hung bằng vàng. Khi nghe kể giấc mơ này, tôi đang ngồi hướng lưng về phía cửa sổ đóng kín. Đột nhiên, tôi nghe thấy một âm thanh đằng sau, một tiếng gõ nhè nhẹ. Tôi quay lại và nhìn thấy một con côn trùng bay va vào ô kính cửa sổ từ bên ngoài.
Tôi mở cửa sổ và dùng tay bắt con côn trùng khi nó định bay vào bên trong. Đây là loài bọ hung cánh cứng Cetonia aurata, rất giống với con bọ hung bằng vàng trong lời kể của người phụ nữ. Điểm kỳ dị là, con bọ hung này định bay vào một căn phòng tối, vốn hoàn toàn trái ngược với tập quán thông thường của loài này. Tôi phải thừa nhận rằng tôi chưa từng gặp phải điều gì tương tự trước đây và kể từ đó cho đến giờ, và giấc mơ của người phụ nữ nọ vẫn rất đặc thù trong trải nghiệm [điều trị] của tôi”.
Theo thời gian, Jung cảm thấy rằng các sự kiện trùng hợp có một ý nghĩa sâu sắc và nên được nghiên cứu kỹ lưỡng.
Ông hy vọng rằng một ngày, vật lý và tâm lý học cuối cùng sẽ tìm ra một lý thuyết chung đóng vai trò cầu nối cho tất cả các lực lượng vận hành trong thế giới vật lý và tâm lý (hay vật chất, thực tại và tâm linh, tinh thần).
Nguồn: Message to Eagle